Trò Chơi Thượng Vị


Đuôi mắt người đàn ông khẽ giương, hàm chứa ý cười nhàn nhạt, "Đã làm em gần hai năm, huyệt vẫn là nhỏ như vậy, giống như thao thế nào cũng không lỏng được."

Vừa dứt lời, liền ưỡn eo hung hăng đâm vào.

Cái đầu khấc to lớn nóng hầm hập tiến vào tận cùng bên trong, làm cho thịt mềm quanh miệng huyệt đều bị hút vào.

Phó Chỉ rên lên một tiếng, bị hắn đẩy lui về phía sau.

Thẩm Tứ Niên xách chân cô, lại kéo cô trở về.

Hắn không có vừa thao vào đã dùng sức, chỉ là chậm rãi di chuyển, nhìn cô chật vật nuốt lấy đầu khấc to lớn cùng thân trụ thô ráp của hắn.

Huyệt thịt bị chống đến cực hạn, thậm chí màu sắc có chút trắng bệch.

Thẩm Tứ Niên nhìn chằm chằm một màn giao hợp của hai người, trong mắt hiện ra một loại màu đỏ sậm, giống như thú hoang, "Thoải mái không?"

"Ừm...!thoải mái..."

"Tiểu dâm phụ!" Hắn cắn răng mắng một câu, lúc rút ra chỉ còn một phần ba ở bên trong, lại hung hăng đâm vào chỗ sâu.


Phó Chỉ bất ngờ không kịp đề phòng, thét chói tai, "A —— "

Nước mắt cùng lúc chảy ra, cũng không biết là đau hay là sung sướng.

Cảm giác đau đớn mãnh liệt khiến hai chân cô không tự chủ được run rẩy, miệng nhỏ màu anh đào của cô mở rộng ra hít thở, gương mặt hiện lên màu đỏ hồng mê người.

Thịt mềm bên trong đường hầm nhúc nhích đem thân trụ của hắn kín kẽ bao bọc, giống như là vô số cái miệng nhỏ nhắn hút vào, Thẩm Tứ Niên hít sâu bình phục cảm xúc, nhưng vẫn cảm giác tinh quan đều sắp bị cô hút ra.

Bàn tay to lớn bóp eo thon của cô cũng kìm lòng không được dùng lực, để lại từng dấu tay đỏ tươi ở phía trên.

Thật sự...!Quá chặt...

Hắn rời khỏi Nam Thành mới có mấy ngày, cô đã chặt thành cái dạng này, giống như một xử nữ chưa từng trải.

Thẩm Tứ Niên chậm chạp luật động vài cái liền không chịu nổi, bắt đầu cắn răng tiến nhanh ra, hận không thể đem nữ thể mỹ diệu dưới thân thao vào triệt để.

Phó Chỉ cảm giác được nếp nhăn trong huyệt của mình hoàn toàn bị hắn căng ra, loại tê dại no đủ này càng thêm mãnh liệt, mỗi lần hắn đều đụng vào hoa tâm, chống đỡ khiến cô không ngừng run rẩy.


"A...!Ưm hừ...!Quá...!Sâu...!Ha ha..."

Giọng cô rên rỉ mang theo âm điệu của cô gái Giang Nam, mềm mại kiều mị, người nghe có thể dễ dàng sinh lòng thương hại.

Thẩm Tứ Niên thật ra là muốn kiềm chế, nhưng vừa cắm vào, tất cả lý trí đều bị tan rã, muốn kiềm chế cũng kiềm chế không được.

Quy đầu cứng rắn nhiều lần đâm vào hoa tâm sâu trong cơ thể cô, khiến cô run rẩy liên tục.

Ga giường dưới thân bị nước dâm chảy ra làm ướt một mảng lớn, sau khi độ ấm rút đi lại trở nên lạnh lẽo.

"A —— thật sâu a —— "

"Sâu mới sung sướng, mới có thể để cho em phun càng nhiều nước."

Đương nhiên, hắn còn chưa nói càng sâu cô kẹp càng chặt, càng để hắn thoải mái.

Thẩm Tứ Niên sau khi rút ra hoàn toàn một lần cũng không vội cắm vào, mà là nắm lấy gốc côn thịt, nắm lấy quy đầu hung hăng ma sát toàn bộ âm hộ của cô, từ cửa sau đến âm đế, mang theo từng đợt tiếng nước dâm mị.

Phó Chỉ bị hắn ma sát vừa đau vừa sung sướng, nước mắt giống như dâm thủy lã chã chảy ra, chưa từng đứt đoạn.

"A...!Nhẹ chút a...!Ưm..."

"Em dâm đãng thành như vậy, ông đây làm sao nhịn được?" Thẩm Tứ Niên chống đỡ ở miệng huyệt cô đâm rút vài cái, lại ngưng tụ khí lực bỗng nhiên đâm vào.

Dương vật của hắn trướng đại rất cứng, mang theo thịt non ra ra vào vào, hai túi tinh cũng va vào miệng huyệt của cô, va chạm vào nhau vang lên tiếng "bạch bạch".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận