Trò Chơi Thượng Vị


Phó Chỉ bị hắn thao đến mức có chút choáng váng đầu óc, tầm mắt cũng mơ mơ hồ hồ thấy không rõ lắm.


Theo hắn nhanh chóng va chạm kịch liệt, dâm thủy nơi huyệt đạo của cô bị thao thành bọt trắng, dính ở chỗ hai người giao hợp, phóng đãng cực kỳ.


Cũng không biết trải qua bao lâu, mi mắt cô hơi mở ra một khe hở, nhìn thấy gân xanh hai bên thái dương của hắn nổi lên, cơ bắp trên ngực cũng kịch liệt phập phồng.


Phó Chỉ biết đây là dấu hiệu Thẩm Tứ Niên sắp lên đỉnh, cô thích nhất chính là bộ dáng này của hắn.


Mồ hôi trên trán người đàn ông theo khuôn mặt góc cạnh rõ ràng từng giọt từng giọt rơi xuống, gợi cảm mê người không nói nên lời.


Cô duỗi hai tay ôm chặt eo hắn, khép chặt hai chân kẹp lấy dương vật đang ra vào, cho đến khi gân xanh hắn nổi lên, cơ thể run rẩy bắn toàn bộ nhiệt lưu vào tử cung của cô.


Thẩm Tứ Niên xong việc nằm sấp trên người cô nghỉ ngơi một hồi lâu, mới đứng dậy rút ra dương vật nửa mềm.



Hắn lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc, dựa vào đầu giường hút từng hơi một.


Phó Chỉ chống hai tay ở bên người từ từ đứng lên, vừa định tìm quần áo mặc lại lần nữa thì bị hắn đè chân lại.


Thẩm Tứ Niên nhìn chằm chằm vào chất lỏng màu trắng đục chảy ra từ giữa hai chân cô, ánh mắt rất lạnh, ý cảnh cáo rất rõ ràng.


Cô là người biết nhìn sắc mặt, thấy thế lập tức hiểu ý tứ của hắn.


Phó Chỉ mở tủ đầu giường, lấy một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp ra, cũng không uống nước, trực tiếp nhét vào miệng nuốt xuống.


Mặc dù Thẩm Tứ Niên không có con, nhưng mẹ của con hắn chỉ có thể là Thẩm phu nhân, cô còn không xứng.


"A Chỉ.

" Hắn dựa vào đầu giường nhả khói, giọng khàn khàn nói: "Cục trưởng cục công an thành phố Vân Thành bị cách chức, bên sở tỉnh muốn anh qua đó nhậm chức.

"

Vân Thành là thành phố trung tâm kinh tế và trung tâm chính trị trong nước, mà Nam Thành chỉ là một thành phố loại một, nếu Thẩm Tứ Niên thật sự muốn điều đến Vân Thành, bề ngoài nhìn như là ngang cấp, nhưng trên thực tế tương đương với thăng chức.


Thần sắc Phó Chỉ cứng đờ, sau đó rất nhanh khôi phục bình tĩnh, "Cho nên lần này anh ở lại Vân Thành nhiều ngày như vậy, cũng là vì chuyện này sao?"

"Ừm.

"

"Vậy, chúc mừng anh.


" Cô cố gắng gượng cười chúc mừng hắn, "Trong lúc Thẩm cục trưởng tại chức lập nhiều công lao, thăng chức cũng là chuyện đương nhiên.

"

Thẩm Tứ Niên cảm thấy ý cười trên mặt cô rất giả tạo.


Hắn biết, trong lòng cô cũng không vui vẻ như vẻ bề ngoài giả vờ như vậy.


"A Chỉ! " Hắn lại nắm lấy cổ tay cô, đầu ngón tay vuốt ve da thịt mềm mại của cô: "Nếu anh thật sự đi về bên đó, em có đi cùng anh không?"

Phó Chỉ cúi đầu, nhìn thẳng vào bàn tay bọn họ đang nắm chặt.


Đi Vân thành sao?

Vợ anh ở ngay Vân Thành!

Cô không biết, cô không có cách nào cho hắn một đáp án chuẩn xác.


Kết cục của Tần Giai Giai không nghe lời khuyên cố ý đi cùng Giả Thành Minh đến Lâm Thành cô cũng nhìn thấy, cuối cùng còn chẳng phải xám xịt trở lại nơi này sao?


"Những chuyện này để sau này nói đi.

" Phó Chỉ tránh nặng tìm nhẹ, nhẹ nhàng rút bàn tay nhỏ bé từ trong lòng bàn tay hắn  ra: "Dù sao anh cũng không phải đi ngay.

"

Mấy ngày kế tiếp, Thẩm Tứ Niên vẫn luôn đặc biệt bận rộn.


Tin tức bên sở tỉnh muốn hắn đi Vân Thành vừa ra, liền nhấc lên một trận sóng gió không nhỏ.


Trong quan trường nịnh nọt là chuyện thường tình, các đồng nghiệp hiểu nhất chính là nịnh nọt, hôm nay người này mời khách ngày mai người kia mời hẹn, xã giao nhiều đến mức hắn phiền muốn chết.


Loại biến tướng thăng chức này thật ra là chuyện tốt, nhưng Phó Chỉ lại cảm thấy Thẩm Tứ Niên hình như cũng không vui vẻ lắm.


Nhưng vừa có thể thăng chức, lại có thể cùng vợ kết thúc cảnh sống xa nhau, nghĩ như thế nào hắn đều hẳn là cao hứng chứ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận