Trò Chơi Thượng Vị


Nụ hôn mang theo hơi thở xâm lược khiến không gian trong xe bị ép đến chật chội, đôi môi đỏ mọng của Phó Chỉ khẽ mở, tiếng thở dốc dần dần nặng nề.


Cố Bỉnh Quyền ngậm lấy cánh môi của cô, giống như cô vừa câu dẫn anh, lè lưỡi linh hoạt chui vào.


"Ưm! "

Trong miệng cô tràn ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, bị anh hôn đến dần dần không thở nổi.


Mùi hương nam tính trên người Cố Bỉnh Quyền chen lấn chui vào trong hơi thở của cô, hai tay Phó Chỉ ôm chặt cổ anh, "Cố! "

Vừa mới nói một chữ, liền nghe được tiếng lễ phục bị xé rách.


Gió lạnh tạt vào mặt, Phó Chỉ không tự chủ được rụt người lại.


Cố Bỉnh Quyền đè lên người cô, đôi mắt hơi híp lại, lưu luyến giữa hai gò bồng đào cao ngất của cô.


Dục hỏa trong cơ thể càng ngày càng bành trướng, một chút lý trí cuối cùng của anh cũng bị sự kiều mị của cô làm tan rã.


Cố Bỉnh Quyền kéo thiếp trước ngực cô xuống, nhìn thấy hai đầu vú màu đỏ kia thật sự nở rộ trên đỉnh núi tuyết trắng nõn của cô.


Anh kết thúc nụ hôn này, môi mỏng dọc theo xương quai xanh của cô đi xuống trước ngực cô, há miệng ngậm một bên.



"A! " Phó Chỉ run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Ừ hừ! "

Cố Bỉnh Quyền ngậm lấy bầu ngực bên phải của cô mút hút, tay trái cũng không nhàn rỗi, nắm lấy bên còn lại dùng sức bóp mạnh, khi thì cong ngón tay búng vào.


Từng đợt dòng điện tê dại từ trước ngực lan tràn đến tứ chi bách hải, anh hít một hồi lại buông ra, hạ giọng cười như không cười nói hai chữ: "Cứng rồi.

"

Phó Chỉ rũ mắt nhìn chằm chằm vào ngực mình, nhìn thấy hai đầu vú hồng đã hơi lạnh đứng thẳng lên cao trong không khí.


Ngón tay Cố Bỉnh Quyền ấm áp thon dài đảo qua đầu vú của cô, khơi lên từng đợt sóng dâm trong lòng cô.


Cổ áo V của cô bị anh xé toạc ra, nhưng làn váy bên dưới vẫn rất vướng víu, anh lại kiên nhẫn cởi từng chút một cho cô, thuận tay kéo quần lót của cô xuống.


Thân thể trắng nõn của Phó Chỉ hoàn toàn lõa lồ trong không khí, phơi bày trước mắt anh.


Cố Bỉnh Quyền kéo hai chân của cô ra đặt mình trong đó, nương theo ánh đèn đường, tuy nói không rộng rãi sáng ngời như trong phòng, nhưng cũng có thể thấy rõ ràng.


Anh nắm mắt cá chân của cô, nhấc hai chân cô lên cao, đặt lên vai mình.



Phó Chỉ không thể không chống hai tay ở sau lưng, cảm giác chân bị kéo ra, khí lạnh rót vào trong hoa huyệt của mình.


Cô cắn môi hừ nhẹ, Cố Bỉnh Quyền không nói lời nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi bí mật giữa hai chân cô.


Âm hộ của cô gái này rất tươi và mọng, đã sớm ướt đẫm, đang khép kín và ngăn cản cái lỗ nhỏ kia, ngẫu nhiên vì căng thẳng mà nhẹ nhàng đóng mở lại.


"Thật nhỏ.

" Anh đưa tay gảy cánh hoa dính đầy mật dịch của cô, thanh âm bị tình dục nhuộm đến có chút khàn khàn, "Không biết cắm vào là cảm giác gì.

"

Vừa dứt lời, khuôn mặt tuấn tú liền chôn vào giữa hai chân ướt sũng của cô.


Phó Chỉ nhanh chóng phản ứng lại anh muốn làm gì, thân thể cô run lên, vừa định ngăn cản, lại cảm giác được anh đã vươn đầu lưỡi ra.


Đầu lưỡi ấm áp đảo qua âm đạo của cô còn đang không ngừng thấm nước ra bên ngoài, cuối cùng hướng lên trên khẽ cắn âm vật của cô, liếm láp không nhẹ không nặng.


Dù Phó Chỉ đã "Thân kinh bách chiến", nhưng thân thể Cố Bỉnh Quyền đối với cô mà nói lại hoàn toàn xa lạ.


Loại cảm giác mới mẻ này kích thích thân thể mẫn cảm như xử nữ của cô, nhất là âm vật chịu không được kích thích nhất lại bị khoang miệng nóng rực của anh bao lấy, cô cảm giác mình sắp điên rồi.


Rất nhanh, thân thể Phó Chỉ mềm nhũn thành một vũng nước.


Cố Bỉnh Quyền nâng phần eo của cô lên, đầu lưỡi lại trượt xuống, thử thăm dò vào khe thịt nhỏ hẹp ẩm ướt kia.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận