Trò Chơi Thượng Vị


Tình nhân là đồ chơi của quan chức, bọn họ phần lớn chỉ lo tự mình phát tiết, cảm thụ của phụ nữ như thế nào không quan trọng.

Lúc tâm trạng Thẩm Tứ Niên tốt, cũng sẽ hầu hạ cô như vậy, nhưng tính tình hắn nóng nảy, hầu hạ không được mấy phút là không kiên nhẫn, càng chú trọng làm sao để cho mình thoải mái.

Cố Bỉnh Quyền là một trong những người đàn ông cô từng cá nước thân mật, có thể nhẫn nại nhất hầu hạ cô nhất.

Phó Chỉ ngắt quãng phát ra tiếng ưm ưm, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vừa đỏ vừa nóng.

Nhưng càng nóng hơn vẫn là hoa huyệt không ngừng chảy dâm thủy, nóng đến mức dường như có thể hòa tan ngón tay của anh.

Cố Bỉnh Quyền chui vào nửa ngón tay, cảm giác âm đạo mềm mại của cô vừa nóng vừa mềm, giống như là đậu phụ non vừa làm xong.


Anh chậm rãi đi vào, mỗi khi tiến một tấc, lực hút của cô càng mạnh hơn một chút.

Giống như vô số cái miệng nhỏ cắn ngón tay anh, hấp dẫn anh đi sâu vào cực lạc.

Mãi đến khi cả ngón tay cắm vào, anh cũng nghẹn ra một thân mồ hôi nóng.

"Ừm...!Ừ ha...!A..."

Thân hình mềm mại mảnh khảnh của Phó Chỉ xoay tới xoay lui trên ghế sau, giống như một con rắn nước, xinh đẹp lại quấn người. 

Cố Bỉnh Quyền đưa ngón tay áp vào vách tường hành lang của Phó Chỉ, đầu ngón tay cái thì đè lấy đầu Âm Đế cứng rắn, nhẹ nhàng xoa xoa trêu chọc.

Môi anh lướt trên ngực mềm mại của Phó Chỉ, thỉnh thoảng cắn nhẹ hai cái, giống như đứa trẻ con mè nheo đòi ăn.

Hai tầng kích thích dưới thân truyền đến, Phó Chỉ bất lực rên rỉ trong chốc lát, cảm giác lại sắp không chịu được nữa rồi.

Cố Bỉnh Quyền nắn bóp bầu ngực căng cứng của Phó Chỉ, môi mỏng di chuyển đến bên tai cô, "Tiểu huyệt nhỏ hẹp như vậy, cho ngón tay vào còn chật chội, nếu như nhét gậy thịt vào, có thể bị kẹp đứt hay không?"

"Vậy phải...!thử xem mới biết..." Phó Chỉ ghé vào tai Cố Bỉnh Quyền, thở hổn hển nói: "Thử mới biết được..."

Cô giống như yêu tinh phóng túng trong đêm tối, câu dẫn anh muốn dừng mà không được.


Cố Bỉnh Quyền căng thẳng, cảm giác máu toàn thân đều chảy xuống dưới, toàn bộ chất chứa dồn lên trên ngực, căng như muốn nổ tung.

Phó Chỉ nhân cơ hội khẽ cắn vành tai Cố Bỉnh Quyền, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng liếm láp xung quanh.

Hai bên huyệt Thái Dương Cố Bỉnh Quyền nổi gân xanh, ngón tay Phó Chỉ hơi dùng sức một chút.

Phó Chỉ bị Cố Bỉnh Quyền trêu chọc đến mức thoải mái cực kỳ, tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ lại nhịn không được từ kẽ răng môi tràn ra, "Ưm a...!Ha..."

"Rên thật dễ nghe." Giọng nói khàn khàn của Cố Bỉnh Quyền xen lẫn ý cười: "Vừa nũng nịu vừa phóng túng."

Phó Chỉ phối hợp với Cố Bỉnh Quyền, càng ra sức rên rỉ, chỉ là từng tiếng rên rỉ trăm chuyển ngàn hồi này, khiến Cố Bỉnh Quyền như sắp phát điên.

Bàn tay Cố Bỉnh Quyền tiếp tục xoa nắn trên tiểu huyệt ướt át của Phó Chỉ, tốc độ không tính là quá nhanh, nhưng vẫn khiến cả người Phó Chỉ mềm nhũn, mồ hôi đầm đìa.


Theo động tác trêu chọc của Cố Bỉnh Quyền, dịch tiết từ nơi riêng tư của Phó Chỉ chảy ra càng ngày càng nhiều, theo dòng chảy đến khe mông làm ướt nhẹp cả ghế ngồi.

"Không, đừng chạm vào đó..." Phó Chỉ cảm giác được đầu ngón tay Cố Bỉnh Quyền chạm đến điểm G của mình, thân thể mềm mại như nước run rẩy: "A...!Ha ha..."

Tốc độ rút ngón tay của Cố Bỉnh Quyền tăng nhanh, tiếng nước "òm ọp" vang lên bên tai Phó Chỉ không dứt.

Mỗi lần rút ra, trên ngón tay Cố Bỉnh Quyền đều dính rất nhiều dịch tiết, theo động tác rút ra bị kéo thành một sợi tơ bạc dài nhỏ.

Phó Chỉ không chịu nổi kích thích, thân thể mẫn cảm bắt đầu co rút từng đợt.

Trước khi Phó Chỉ lên đến đỉnh điểm, Cố Bỉnh Quyền rút mạnh ngón tay khỏi nơi riêng tư đang sưng đỏ của cô, sợi chỉ bạc mập mờ càng kéo càng nhỏ, cuối cùng đứt gãy biến mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận