Trò Chơi Tình Ái


Chín giờ kém 15 Diệp Sở Noãn có mặt tại Thánh Dư.

Cô vẫn đeo khẩu trang như bao lần xuất hiện, trước đây là vì tránh Diệp Kình ra tay phá hoại sự nghiệp của cô nhưng bây giờ cái gì cũng không còn, cô vẫn không muốn lộ nhan sắc tránh phiền phức.

Hôm nay cô ăn mặc rất đơn giản, áo sơ mi màu xám trắng được dệt bằng tơ lụa, quần âu cạp cao đen ống rộng, điểm nhấn là vòng tròn kim loại cỡ vừa gắn trên eo cô, kết hợp cùng đôi giày cao gót màu kem bị ống quần che đi một nửa.

Tóc dài buộc cao phía sau, trông vừa trẻ trung lại vừa trưởng thành.
“Kia! Hoa Sở? Bé cưng!”
Diệp Sở Noãn cùng Trần Văn đồng thời quay lại, chỉ thấy một cô gái mang một chiếc kính *** to đùng, mặc váy dài xuông bước tới.

Người gọi cô là bé cưng nơi đông người chỉ có duy nhất 1 người: Tô Tịch Á!
“Chị Tịch Á?”
Tô Tịch Á thân mật khoác tay cô cười ngọt ngào: “Hoá ra em còn nhớ chị à? Cứ tưởng 2 năm không gặp là em quên chị luôn rồi chứ!”
Diệp Sở Noãn mỉm cười: “Làm sao em quên chị được”
“Haha!”
Tô Tịch Á là nữ diễn viên hạng A, là sao nữ top đầu của Thánh Dư.

2 năm trước đã ra nước ngoài làm việc, quay 1 bộ phim Hollywood, cùng 6 chương trình thực tế.

Nhắc tới quan hệ của cô và Tô Tịch Á phải kể tới từ khi cô mới bước vào nghề này, là Tô Tịch Á sẵn lòng giúp đỡ cô, Diệp Sở Noãn nhớ nhất câu nói lúc đó của Tô Tịch Á: “Bé cưng! Theo chị đi, giang sơn này chị đoạt về cho cưng? Thế nào?”
Khi đó cô có chút sợ hãi hoang mang đối với Tô Tịch Á, nhưng dần dần quan hệ trở nên thân thiết hơn sau nhiều lần chạm mặt và giúp đỡ lẫn nhau.

Bây giờ có thể nói quan hệ bọn họ như chị em trong nhà vậy.

Lúc này ngoài cửa có một anh chàng chạy hớt hải vào, còn kéo theo 3 cái vali bự, thở không ra hơi: “Phù! Bà cô của tôi ơi! Lần sau em đi có thể báo trước được không? Làm anh đây đợi em ngoài xe nửa tiếng! Rốt cuộc em đã vào từ bao giờ rồi!”
Tô Tịch Á nháy mắt: “Anh Mục xin lỗi nhé!”
Mục Thám giật giật khoé miệng, lại là cái điệu bộ này.

Mục Thám là quản lý của Tô Tịch Á.

“Đi thôi bé cưng! Chị còn nhiều chuyện muốn kể em nghe lắm!”
Tô Tịch Á kéo Hoa Sở vào thang máy chuyên dụng dành cho sao hạng A.
Trần Văn nhìn Mục Thám vất vả như vậy nhếch mép: “Chà! Rèn luyện thể chất tốt nhỉ”
Mục Thám phỉ nhổ: “Cho xin đi! Bà cô tổ kia muốn hành chết tôi mà! Khó hầu hạ!”
“Dù sao anh cũng đã theo được 13 năm rồi, ngoài anh ra chẳng ai tiếp ứng nổi”
“Phải phải! Giá mà cô ấy được một phần như Sở Sở thì tốt”
Trần Văn chỉ cười chứ không nói gì.

Sau khi Tô Tịch Á đi khỏi tiếng bàn tán mới bắt đầu lộ rõ.

Vì tính cách Tô Tịch Á rất kiêu ngạo, không thích ai thì thầm to nhỏ sau lưng mình cho dù là nói ý tốt đẹp.

Nói trắng ra thì tính cách có phần cổ quái.
“Quan hệ giữa chị Tịch Á và Hoa Sở vẫn rất tốt nhỉ!”
“Tôi thấy Hoa Sở đang muốn bám vây chị Tịch Á để trèo cao thì đúng hơn!”
“Ai bám ai còn chưa biết đâu! Cứ tưởng được đóng vài bộ Hollywood thì được lên mặt hả? Giả tạo!”
“Này! Lời này mà để fan nghe được hôm nay cô đừng hòng lành lặn!”
“Sợ chắc?”
“…”
—————————
Tới tầng 7 Diệp Sở Noãn đành phải tạm biệt Tô Tịch Á: “Em đi trước nhé!”
Tô Tịch Á vẫy vẫy tay: “Bai bai! Bé cưng khi nào xong thì gọi chị nhé! Chị mời cưng ăn trưa!”
“Vâng!”
Thang máy đóng lại, Diệp Sở Noãn quay người đi về phía phòng kí hợp đồng.

Gõ cửa vài nhịp đã có người mở ra.

“Giám đốc Tông! Chào ông!”
Tông Du mỉm cười: “Rất đúng giờ! Vào thôi!”
Sau khi ngồi xuống, Tông Du cầm một bản hợp đồng đi tới: “Lần trước không mời được cô tới biểu diễm dạo nhạc đầu cho sự kiện trao giải nhà tổ chức còn tiếc nuối mãi, lần này giúp cô lấy về một hợp đồng nhạc phim, cô xem thử đi”
Như luật lệ, Trần Văn là người cầm lên xem trước.

3 phút sau Trần Văn đưa lại cho cô: “Chị thấy khá ổn, em thử đọc xem, em cũng thử tham gia vào các hoạt động khác đi, thử sức bản thân chút”
Cô gậy đầu cầm hợp đồng lên xem.

Ồ! Vậy mà lại là phim của chị Tịch Á ư? Đây là thể loại phin hiện đại, kết hợp Piano cũng tương đối hợp lý.

Cô đọc một hồi rồi nói với giám đốc Tông: “Có thể cho tôi xem trước kịch bản không?”
Tông Du nghe vậy rất vui mừng, cuối cùng cũng có thể khiến cô bé này chịu đổi cách biểu diễn rồi, như vậy âm thanh tuyệt vời kia sẽ có sức lan toả hơn, kết hợp với diễn xuất và độ nóng của họ, Tông Du chỉ cảm thấy trước mắt mình là một đống vàng! “Có ngay!”
Trần Văn cũng bất ngờ nhìn cô, không ngờ lại quyết định nhanh như vậy, có lẽ một phầm là do đó là phim của Tô Tịch Á”
Diệp Sở Noãn ngồi lại bàn bạc một lát về điều khoản hợp đồng sau đó cầm kịch bản rời khỏi phòng, cô cần nắm bắt kịch bản để có thể sáng tác ra loại âm điệu phù hợp với hoàn cảnh.

Tổng cộng có 5 bài nhạc cần thiết.
Trần Văn nhìn cô: “Gấp như vậy, sáng tác kịp không em?”
“Kịp chứ, kể cả không kịp cũng phải kịp, chị hẹn lịch với ca sĩ phụ trách nhạc phim giúp em nhé”
Trần Văn gậy đầu: “Ừ, bây giờ em đi đâu?”
Cô nhìn đồng hồ kiểu dáng đơn giản nữ tính trên tay: “Vẫn sớm, em tới phòng chờ đợi chị Tịch Á, nếu chị có việc thì có thể về trước”
“Vậy chị đưa em qua bên đó rồi trở về làm việc”
Diệp Sở Noãn gật đầu, thật ra ngoài làm quản lý riêng cho cô chị Văn Văn còn quản lý thêm 1 diễn viên mới do Thánh Dư đề cử xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui