Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

“Ngươi chính là Tô Bằng?”

Thấy Tô Bằng đi vào trong phòng, người mặt rộng chữ điền ngồi ghế thủ lĩnh kia, đưa mắt nhìn hắn, hỏi.

Người này còn cách Tô Bằng một khoảng, ấy vậy mà thanh âm lại cực kỳ vang vọng, vô cùng khỏe mạnh, âm thanh lọt vào trong tai ong ong cộng hưởng, nghe ra thân thể cực kỳ cường tráng.

Tô Bằng biết, người này, chính là thành chủ Mạc Thiên Kình quận Giang Ninh.

“Chính là thuộc hạ.”

Tô Bằng mắt nhìn thẳng, đi đến vị trí chính giữa, hành lễ với Mạc Thiên Kình.

“Ngươi chắc hẳn đã biết ta là ai, ta đã từng nghe nói về ngươi, không ngờ ngươi cũng có bản lĩnh lắm, vốn tưởng rằng chỉ ở trong tại quận Giang Ninh này, ngươi đi tới chỗ nào hung án án mạng liền theo đó mà xảy ra, thật không ngờ, trước khi ngươi tới quận Giang Ninh, hung án án mạng, cũng đã như hình với bóng.”

Mạc Thiên Kình nhìn Tô Bằng đứng thẳng phía dưới nói.


“Thuộc hạ năm nay khí số không tốt, đi đến đâu cũng đều gặp phải vài kẻ tiểu nhân gian nịnh, kéo thuộc hạ vào trong vũng bùn, thực sự không phải bản thân Tô Bằng mong muốn.”

Tô Bằng cũng không luống cuống, hùng hồn đáp lời lại.

“Ngươi đang nói ai là tiểu nhân gian nịnh?”

Nghe thấy những lời này, Hoắc Tư Kiệt bây giờ vẫn đang đứng, ánh mắt giống như tóe lửa, trừng mắt nhìn Tô Bằng, giống như dùng ánh mắt là có thể thiêu cháy hắn.

“Tô mỗ có sao nói vậy, Hoắc thiếu hiệp tại sao tự mình đã ngồi vào ghế rồi?”

Tô Bằng dường như rất kỳ lạ, hỏi ngược lại.

“Tư Kiệt, ngươi tạm thời ngồi xuống đi, Mạc thành chủ đang dạy dỗ thuộc hạ, đợi lát nữa, chúng ta nói rõ chuyện ở hồ Phàn Dương ra, đòi lại lẽ phải.”

Ngồi bên cạnh Hoắc Tư Kiệt, là một nam nhân khoảng chừng ba mươi tuổi, cằm để bộ râu ngắn được cắt sửa cẩn thận, thoạt nhìn rất có cảm giác thành thục, gương mặt của người này, dường như có sáu bảy phần giống với Hoắc Tư Kiệt.

Hoắc Tư Kiệt nghe thế, hít sâu một hơi, trợn mắt nhìn về phía Tô Bằng, trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt vẫn hung hăng chòng chọc nhìn Tô Bằng.

“Tô Bằng, ngươi đến đây.”

Mạc Thiên Kình ngồi ghế chủ tọa, nói với Tô Bằng, Tô Bằng tuân lệnh tiến tới, đi lên phía trước, lúc này hắn mới tỉ mỉ quan sát vị hoàng đế thực chất của quận Giang Ninh này, thành chủ Mạc Thiên Kình.

Chỉ thấy Mạc Thiên Kình này, khuôn mặt hết sức rộng, mặt mày dày đậm uy nghiêm, mơ hồ có sắc tím ẩn hiện trên gương mặt, giống như biểu hiện tu hành nội công cao thâm, bởi vì ngồi ở chỗ đó hắn không nhìn ra vóc người, nhưng có thể cảm giác được, dáng người của hắn nhất định rất tuyệt, dường như đang độ tuổi trẻ trung.

Phía bên dưới hắn không xa, chính là Mạc Tông Đường, lúc này trên mặt Mạc Tông Đường cười lạnh, nhìn Tô Bằng, hiển nhiên là đang xem náo nhiệt.


Hoắc Tư Kiệt, còn có người dáng vẻ giống hắn kia, vỗ vào chiếc ghế thứ tư thứ năm nằm bên trái Mạc Thiên Kình, phía trước hai người, còn có lão già đầu tóc bạc trắng, bộ dạng dường như năm mươi mấy tuổi, y phục có phần tương tự Hoắc Tư Kiệt.

Thấy Tô Bằng đi đến phía trước, tên kia cùng với nam nhân hơn ba mươi tuổi thoạt nhìn dáng vẻ giống Hoắc Tư Kiệt, thẳng người đứng dậy, chắp tay nói với Mạc Thiên Kình:

“Mạc tiền bối, lần này vãn bối Hoắc Tư Hiền theo trưởng bối trong nhà đến đây, là vì đệ đệ không ra gì của ta, ở hồ Phàn Dương, đệ đệ của ta Hoắc Tư Kiệt bị lừa gạt oan ức, người gây ra mọi chuyện, hình như chính là thuộc hạ của ngài, vị Tô Bằng này.”

“Hồ Phàn Dương xảy ra chuyện gì, đệ đệ của ngươi trước đó không nói rõ ràng, ta cũng nghe không hiểu, lúc này Tô Bằng đến rồi, ngươi ở đây nói lại lần nữa xem.”

Mạc Thiên Kình mặt không biểu tình nhìn xuốngg dưới, nói với Hoắc Tư Hiền.

“Được, chuyện là như thế này...”

Hoắc Tư Hiền này, ăn nói hết sức dứt khoát, đem chuyện đã xảy ra ở hồ Phàn Dương, kể lại một lượt, nhưng trong ngôn từ lại miêu tả đệ đệ của hắn Hoắc Tư Kiệt Hoắc thiếu hiệp cực kỳ vô tội, đi ngang qua hồ Phàn Dương nghe nói có dâm tặc, gặp chuyện bất bình muốn truy bắt dâm tặc, lại bị dâm tặc hãm hại.

Sau đó lời nói xoay chuyển, bắt đầu nói ra các loại dấu hiệu, thể hiện mâu thuẫn giữa Tô Bằng và Hoắc Tư Kiệt, lại đủ loại ám chỉ, mặc dù không chỉ chính xác Tô Bằng ở hồ Phàn Dương cưỡng gian rồi giết chết tiểu thư nhà giàu có kia, nhưng lại khiến người khác nhịn không được mà liên tưởng đến phương diện này.

Tô Bằng nghe những lời vu khống như vậy, không khỏi âm thầm bội phục miệng lưỡi của vị thiếu hiệp vị Hoắc Tư Hiền này, từng câu từng chữ rõ ràng nói mình hung thủ cưỡng gian rồi giết chết, nhưng lại khiến người nhịn không được suy nghĩ theo phương diện này, đúng là cao thủ kể chuyện, không đi làm dẫn mối luật sư thì đúng là uổng phí nhân tài.


“... Mọi chuyện chính là như vậy, gian phòng của đệ đệ ta bỗng dưng xuất hiện một cỗ thi thể, bỗng dưng bị nghi oan, may nhờ quan phủ địa phương xem như vẫn còn hiểu lí lẽ, phát hiện trong này có nhiều điểm đáng nghi, đồng thời liên lạc phái Hằng Sơn chúng ta, ta và Ngô trưởng lão trong bổn phái cùng nhau tới đây, mới đến nhà giam hồ Phàn Dương gặp được hắn, từ đó phát hiện nhiều chỗ khả nghi, để rửa oan cho đệ đệ, và thanh danh phái Hằng Sơn, một đường đến thẳng quận Giang Ninh, tìm kiếm vị Tô Bằng này.”

Hoắc Tư Hiền đem toàn bộ quá trình giảng giải xong xuôi, cho dù chính đương sự như Tô Bằng nghe xong, cũng cảm thấy đối phương thật sự là không ít kỹ xảo ngôn ngữ, nhưng mọi người xung quanh nghe thấy, lại đều nghe ra vài ý vị sâu xa.

Tô Bằng liếc mắt nhìn phản ứng khách khứa trái phải trong đây, đều đang lắng tai theo dõi, sau khi Hoắc Tư Hiền nói xong, ánh mắt nhìn về phía Tô Bằng đều có chút khác thường, xem ra đã bị Hoắc Tư Hiền lừa gạt rất nhiều.

“Theo như lời Hoắc thiếu hiệp nói, chuyện này e rằng đúng là do Tô Bằng làm...”

“Ta cũng nghĩ vậy, đường đường đệ tử chính thức phái Hằng Sơn, nếu muốn nữ nhân ở đâu không có, cần gì phải cưỡng gian phạm vào tội giết người?”

“Đúng thế, thiếu niên mới ra giang hồ, đều một lòng kiến công lập nghiệp, đệ tử chính thức phái Hằng Sơn, sao có thể làm chuyện tự hủy tương lai của mình?”

“Xem xem kìa, nghe thử Mạc thành chủ nói như thế nào.”

Mạc Thiên Kình trên ghế chủ, im lặng nghe Hoắc Tư Hiền kể xong mọi chuyện, quét mắt nhìn đám khách khứa bên dưới, đám khách khưa này, dường như cũng đang âm thầm bàn tán xôn xao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận