Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi


Nghe thấy lời của Âu Dương Khánh, Tô Bằng vận đủ thị lực nhìn về phương hướng Âu Dương Khánh chỉ, quả nhiên, trong ốc đảo dưới mặt đất mọc đầy thực vật nấm khổng lồ này, một đoàn người đang xuyên qua trong ốc đảo này.

Bọn họ cách Tô Bằng khoảng cách rất xa, ước chừng có thể khoảng một kilomet, có điều với nhãn lực của Tô Bằng vẫn có thể phân biệt ra được người đến là những ai, nhưng thực sự không phải là những thi thể biết đi màu xanh đã từng đụng phải trước kia.

Lúc này bọn họ đi qua trong ốc đảo dưới mặt đất, bởi vì được những cây nấm khổng lồ kia che chắn, ngược lại vẫn chưa phát hiện ra bọn người Tô Bằng, mà bọn người Tô Bằng đứng ở chỗ tương đối cao, nhưng lại có thể nhìn thấy một chút tung tích của bọn họ.

“Những người kia, thoạt nhìn giống như cũng là hộ vệ thành Quy Tư Càn! ”Âu Dương Khánh quan sát một hồi, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng gật đầu, hộ vệ thành Quy Tư Càn đều có phục sức thống nhất, quần áo mặc trên người chủ yếu là màu hoàng thổ giống như cát vàng, sau đó có một vài trang sức màu đen, phần lớn mọi người vẫn đội khăn trùm đầu màu xám che chắn bão cát, bọn người Tô Bằng nhìn thấy người đến, cũng là trang phục như vậy.

“Nếu đoán không lầm, những người này có lẽ một nhánh hộ vệ khác do Dương Hi hội trưởng kia dẫn đi, chỉ là tại sao lại ít người như vậy?”Cam La thống lĩnh lúc này cũng chú ý tới những người kia, trong miệng lẩm bẩm nói.


“Có thể là gặp phải bão cát, hoặc là bọn họ cũng giống như chúng ta chia binh ra! Tô lão đệ, chúng ta nên làm gì đây?”Âu Dương Khánh nhìn những người kia, hỏi Tô Bằng.

Tô Bằng nheo mắt, thoáng suy nghĩ chốc lát nói:“Bọn họ ít người, đoán chừng là chia một bộ phận tới đây, ta nghĩ trong số bọn họ có lẽ có vài nhân vật dẫn đầu, khó khăn lắm mới nhìn thấy bọn chúng tách ra, không bằng chúng ta xông đến tấn công bọn chúng một lát, có Cam La thống lĩnh ở đây, hộ vệ bình thường của đối phương sẽ không động thủ cùng chúng ta, chúng ta chỉ cần bắt giữ mấy tên cầm đầu của bọn họ là được rồi! Mục đích của Dương hội trưởng kia tìm kiếm thành cổ Sâm Ngục, chúng ta vẫn chưa biết, chúng ta có thể bắt giữ một số người, từ từ dò hỏi.

”Nghe lời của Tô Bằng như thế, Âu Dương Khánh gật đầu, hắn vuốt ve vỏ trường đao của mình, nói:“Những người Chân Thần giáo đó, ta đã sớm muốn giết vài tên, trường đao của ta, đã sớm muốn uống máu tươi của những tiểu tử tán tận lương tâm này rồi.

”Tô Bằng nghe thế, không biết tại sao, chợt nhớ tới những lời “Đại đao của ta đã đói khát khó nhịn” này, trên mặt không khỏi lộ ra mỉm cười, nói với Âu Dương Khánh:“Tất nhiên có cơ hội của Âu Dương huynh! Việc này không nên chậm trễ, hướng bọn chúng đi tới, dường như là hướng của chúng ta, chúng ta bây giờ liền xông lên, chuẩn bị đánh đầu bọn chúng.

”Âu Dương Khánh gật đầu, vị trí bọn người Tô Bằng, vừa vặn có một sườn đất có thể xông thẳng xuống trong ốc đảo dưới lòng đất này, Tô Bằng cũng không chậm trễ, mang theo mọi người, từ trên sườn đất lao xuống, xông vào trong ốc đảo dưới mặt đất này.

Tiến vào trong ốc đảo dưới mặt đất này, Tô Bằng mới phát hiện tại sao vừa rồi những chính là thủ hạ cảu Dương Hi hội trưởng kia, không phát hiện đoàn người của mình.

Bởi vì ở phía trên vẫn không cảm giác được, đi vào trong ốc đảo bên dưới này, mới phát hiện những loài nấm kia thật sự là cao lớn, giống như bật một chiếc ô che nắng to lớn ở trên đỉnh đầu, từ dưới nhìn lên trên, tầm mắt bị che khuất, căn bản cái gì cũng đều nhìn không thấy.

Có điều cũng may Tô Bằng cảm giác phương hướng rất tốt, dựa theo cảm giác phương hướng, hắn dẫn theo những hộ vệ này, chặn đánh phương hướng đi đến của những thủ hạ của Dương Hi hội trưởng kia, chuẩn bị đánh đầu.

Thật ra nếu so sánh lớn nhỏ mà nói, ốc đảo dưới lòng đất không coi là quá lớn, cự ly hơn một ngàn mét, có điều không đến mười phút đã có thể đi hết một vòng, huống chi đội ngũ Tô Bằng và đội ngũ Dương Hi hội trưởng kia, là chặn đầu, lúc này còn phải giảm một nửa.

Chỉ là trong ốc đảo, địa hình phức tạp, bọn người Tô Bằng vẫn tốn một chút thời gian.

Tô Bằng cũng không sử dụng chiến thuật phục kích, mà là dẫn theo đội ngũ xông đến đón đầu.


Bởi vì trên thực tế những hộ vệ này đều là người thành Quy Tư Càn, hơn nữa đều là Cam La thống lĩnh huấn luyện ra, cho nên trong số những hộ vệ kia, không có khả năng đánh nhau được.

Tô Bằng cần đối mặt, chẳng qua là vài cái gai nhọn cứng chắc của đối phương mà thôi.

Tô Bằng vẫn có lòng tin, hoàn toàn tiêu diệt những cao thủ kia của đối phương, cho nên cũng không cần những hộ vệ thủ hạ này bày ra trận thế gì.

Không ngoài dự đoán, lúc bọn người Tô Bằng tiến vào ốc đảo dưới lòng đất không đến mười phút, Tô Bằng cùng một đội ngũ khác liền chạm mặt nhau.

Vài thủ lĩnh của đối phương, cũng không ngờ ở chỗ này có thể gặp phải tình cảnh này, cũng ít nhiều hoảng sợ.

Tô Bằng lúc này, lại nhận ra thủ lĩnh của đối phương, nhìn đối phương, Tô Bằng không khỏi nhe răng cười, nói:“Nơi nào chân trời không gặp lại, vị công tử này, lần trước lúc gặp phải ngươi, ngươi còn muốn đánh mặt của ta, không ngờ, còn không được một tháng, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây, đúng là duyên phận.

”Chỉ thấy, trong đội ngũ đối diện Tô Bằng, đầu lĩnh, là hai bạch y nam tử, còn có ba người hắc y nhân trang phục Chân Thần giáo, bạch y nam tử kia, chính là người trẻ tuổi ở trong phủ thành chủ thành Quy Tư Càn, muốn dùng pháp thuật đánh vào mặt Tô Bằng.


Lúc này hắn nhìn thấy Tô Bằng, lông mày cũng không khỏi nhảy dựng, nói:“Tại sao là ngươi? Các ngươi tại sao lại ở chỗ này, sao lại đi vào trong thành cổ này?”“Ồ? Nơi này chỉ cho phép các ngươi tới, mà không cho phép chúng ta đi sao?”Tô Bằng nghe vậy, không khỏi bật cười, nhìn bạch y nam tử này nói.

Bạch y thanh niên chau mày, nhìn người sau lưng Tô Bằng, không biết nghĩ cái gì.

Ba giáo đồ Chân Thần giáo hư hư thực thực kia, trong ánh mắt cũng bao hàm nghi hoặc, nhỏ giọng trao đổi với nhau.

Tô Bằng lúc này, vận một ít nội lực vào trên lỗ tai của mình, chỉ thấy lỗ tai của hắn nhẹ nhàng giật giật, tóm được những lời nói ba người Chân Thần giáo nói chuyện với nhau.

“Chân thần tàn thể”, “Ma khí”, “Ma linh” những câu mấu chốt này, khiến Tô Bằng nghe vào trong tai, còn những lời khác bởi vì âm thanh quá nhỏ, khiến Tô Bằng không có nghe rõ được.

Trong lòng Tô Bằng vừa động, những người Chân Thần giáo này, là đến tìm kiếm thứ gì đó hay sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận