Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi


Có điều Tô Bằng mặt ngoài vẫn không biểu hiện ra như thế nào, chỉ hơi mỉm cười nói với bạch y nam tử kia:“Các ngươi có lẽ là thuộc hạ của Dương Hi hội trưởng? Dương Hi hội trưởng vẫn khỏe chứ? Không biết trận bão cát bên trên kia, các ngươi có từng gặp phải không?”Nghe Tô Bằng nói như thế, bạch y nam tử kia ánh mắt lộ ra một chút nghi hoặc, trong miệng lặp lại nói:“Bão cát?”Tô Bằng nghe thế, trong lòng lập tức hiểu rõ, những người này, e rằng thời gian tiến vào nơi này có lẽ càng sớm hơn, căn bản không có kinh nghiệm đối phó bão cát.

Có điều bạch y nam tử kia, sau khi lộ ra một chút sơ hở, nhưng cũng lập tức tỉnh ngộ, sắc mặt lại lần nữa trở lại vẻ mặt kiêu ngạo, dùng thái độ từ trên cao nhìn xuống, nói:“Chuyện của Dương hội trưởng, không phải là loại người như ngươi có thể hỏi thăm được, ta mặc dù không biết các ngươi tại sao lại ở trong này, có điều các ngươi cũng chưa chắc không có tác dụng! Sau lưng các ngươi, dường như cũng là hộ vệ thành Quy Tư Càn? Như thế vừa vặn, thủ hạ chúng ta chính là nhân thủ không đủ, mấy người dẫn đầu các ngươi bụng dạ khó lường, ngược lại có thể loại bỏ trước, về phần những hộ vệ này, chúng ta sẽ tiếp quản.

”Bọn người Âu Dương Khánh sau lưng Tô Bằng nghe thế, trong mắt không khỏi đồng thời lộ ra sát khí, thầm nghĩ bạch y tiểu tử này thật điên rồ, bên mình còn chưa làm gì bọn chúng, bọn chúng ngược lại đã nổi sát tâm muốn giết người chiếm binh.

Tô Bằng nghe thế, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười lạnh, thầm nghĩ ngươi đây đúng là tự gây nghiệt, không thể sống.

“Cam La thống lĩnh, ràng buộc hộ vệ bên dưới một chút, ta hôm nay ngược lại muốn biết một chút, các vị bằng hữu có tài nghệ kinh người gì, muốn giữ chân đám người chúng ta lại!”Tô Bằng nói xong, “keng” một tiếng, rút ra Vô Phong kiếm của mình, xông về phía trước.

Âu Dương Khánh cùng A Đỗ Lạp, còn có đôi huynh đệ Tây Vực này, đã sớm chuẩn bị xuất thủ.


Lúc này thấy Tô Bằng động thủ, bọn người Âu Dương Khánh lập tức rút vũ khí ra, vọt tới đối phương.

Bạch y nam tử kia, thì lại hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy tay hắn ở trên không trung vạch hai cái, sau đó tay chỉ về hướng Tô Bằng, quát to một tiếng:“Đi!”“Ầm!”Lập tức, một hỏa cầu đường kính khoảng chừng một mét, đột nhiên xuất hiện, bắn thẳng vào Tô Bằng bọn người Âu Dương Khánh.

Bọn người Âu Dương Khánh, bình sinh ít cùng người biết pháp thuật giao thủ, thấy không trung đột nhiên xuất hiện hỏa cầu khổng lồ, không khỏi lại càng hoảng sợ.

Tô Bằng nheo mắt, lúc hắn ở thành Quy Tư Càn, đã sớm nhìn ra bạch y nam tử này biết một chút ít pháp thuật, cho nên sớm có chuẩn bị, lúc xông xuống đây, Vô Phong kiếm trong tay từ thân thể chém ra hơi nghiêng về tốc độ không tính là quá nhanh, đón đánh hỏa cầu lớn đường kính hơn một mét ở phía trước kia.

Bạch y nam tử thấy Tô Bằng như thế, trên mặt không khỏi cười gằn, hô lớn:“Muốn chết!”Hắn đối với sức mạnh pháp thuật của chính mình cực kỳ tự tin, hỏa cầu này, có thể bắn gãy một cây đại thụ hai người ôm, nhưng trước mặt người nọ không ngờ trực tiếp dùng kiếm gạt đi, sợ rằng cả người, cũng đều sẽ bị bắn bay.

Tô Bằng lúc này, trên mặt lại không biểu tình, một kiếm quét ngang này của hắn, tất nhiên không phải là một kiếm tầm thường, là kiếm thức rút kiếm Tam Hợp kiếm cảnh giới Hợp Khí.

Tốc độ Vô Phong kiếm chém ra cũng không nhanh, nhưng là tốc độ hỏa cầu lao đến của đối phương cũng chưa đạt đến mức cực nhanh, rất nhanh, Vô Phong kiếm tiếp xúc đến hỏa cầu.

“Bùm!”Chỉ nghe không trung, vang lên một tiếng giống như quả cầu không khí bị đánh nổ tung, hỏa cầu khổng lồ đường kính một mét này, bị một chiêu kiếm thức cảnh giới Hợp Khí của Tô Bằng đánh trúng, không ngờ giống như là khí cầu bị nổ tung, hóa thành hỏa hoa đầy trời, lả tả rơi xuống.

“Cái gì?”Thấy một màn như vậy, bạch y nam tử, lập tức quá sợ hãi.

Một chiêu pháp thuật này của hắn, mặc dù phẩm cấp không tính đặc biệt cao, nhưng uy lực lại không thể khinh thường, từ lúc hắn hành tẩu thiên hạ, đã có không ít người giang hồ, lần đầu đối diện đã bị pháp thuật này của hắn bắn nổ hành năm bảy mảnh, cho nên trong lòng bạch y nam tử, đã sớm tin tưởng rằng, cảm giác võ giả trong thiên hạ chỉ có vậy mà thôi, một chiêu thì đã có thể tiêu diệt được rồi.

Nhưng mà, hắn lại thật không ngờ, pháp thuật bản thân thập phần tự tin, lại bị người trước mắt này, đơn giản một kiếm liền phá vỡ, làm sao có thể khiến cho hắn không kinh hãi cho được?Mà lúc này, Tô Bằng đánh đổ lòng tin của bạch y nam tử, trên mặt vẫn diện vô biểu tình, giống như là làm một chuyện rất bình thường.


Tô Bằng một kiếm phá vỡ pháp thuật đối phương, trong lòng lại không chút nào khó hiểu, bởi vì lúc sớm ở trên Tử Hà sơn, sư huynh Từ Đạo Kỳ đã từng nói với Tô Bằng, võ công tu hành đến chỗ cao, phá vỡ pháp thuật là chuyện rất bình thường.

Tỷ như trong pháp thuật, có một pháp thuật gọi là Chưởng Tâm Lôi, trên thực tế chỉ là tích lũy dương khí bản thân, hoặc là hấp thu địa khí, sấm chớp, sau đó thông qua thủ thuật pháp thuật phóng ra một lần, tấn công người khác, có thể thoáng cái đánh chết người thường.

Nhưng mà, đây cũng là đối với người bình thường mà nói.

Trên thực tế, cách luyện Chưởng Tâm Lôi, thật ra không khác nhiều quá so với không chưởng pháp trong võ đạo.

Võ giả bản thân nội lực dương khí cường hãn, thân thể càng cường hãn, Chưởng Tâm Lôi bình thường bổ xuống thân thể, chỉ là cảm giác đánh một chưởng mà thôi, dựa vào nội khí là hóa giải được.

Tính chất tấn công của pháp thuật, thật ra lợi dụng năng lượng võ đạo, cũng không đặc biệt khác biệt, chỉ là cách thức sử dụng có chút khác biệt.

Võ đạo lợi dụng tu luyện có được nội lực, cường hóa bản thân, mà pháp thuật, thì lại thông qua một ít phương pháp khác, thuyên chuyển nguyên khí thiên địa để cho bản thân sử dụng.


Thật ra nhắc tới, sức mạnh của pháp thuật, vĩnh viễn không bằng nội khí bản thân võ giả cô đọng chân khí cương khí thuần túy ngưng tụ, chỉ là hơn ở phần không cần phải tu hành bản thân, trực tiếp biến đổi nguyên khí thiên địa, hơn về số lượng, biến hóa cũng không nhiều hơn, chất lượng nhưng lại kém thật xa.

Võ giả cường đại, nội khí chân khí, là có thể trực tiếp phá tan pháp thuật, chính là đạo lý này.

Võ giả cấp cao, giết chết người pháp thuật, vô cùng bình thường.

Tô Bằng mặc dù nghe lý luận này, nhưng lại chưa bao giờ sử dụng, nhưng mà lúc này, bạch y nam tử trước mắt này, lại khiến cho Tô Bằng kiểm nghiệm điểm này.

Kiếm thức cảnh giới Hợp Khí, thoải mái phá giải hỏa cầu pháp thuật của đối phương, trong lòng Tô Bằng, võ giả cấp cao luôn hơn xa người pháp thuật, điểm này không hề tiếp tục nghi ngờ nữa.

Hắn mặt không biểu tình, tiếp tục phóng về phía bạch y nam tử kia, Vô Phong kiếm trong tay bày ra tư thế, thế tất muốn đem người này chém dưới thân kiếm!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận