Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi


Những hộ vệ phản loạn thành Quy Tư Càn kia nghe thế, trong lúc nhất thời cũng không có chủ ý, không biết những lời nói kia của Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đã tác động đến người nào trong đám người này, một hộ vệ đột nhiên đứng ra, ném binh khí xuống đất, tự tát mình một cái thật mạnh nói:“Đặc Mục Nhĩ thành chủ cùng tiểu thư xưa nay đối xử tốt với những hộ vệ như chúng ta, mẹ của ta bệnh nặng, ta không có đủ tiền để mời đại phu, Đặc Mục Nhĩ tiểu thư đã cho ta tiền, hơn nữa sai thầy thuốc trong phủ thành chủ đến xem bệnh cho mẹ ta, ân tình như vậy ta cả đời quên không được, hôm nay chúng ta đuổi giết Đặc Mục Nhĩ tiểu thư, đã là phạm vào sai lầm lớn, cũng không thể mắc thêm lỗi lầm nào nữa, Mộc Trát Lực ta đi theo Đặc Mục Nhĩ tiểu thư!”Nghe người này nói như thế, không ít hộ vệ Quy Tư Càn làm phản cũng nhớ tới ngày bình thường nhà Đặc Mục Nhĩ đối với bản thân tốt thế nào, càng ngày càng nhiều người đứng về phía Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, rất nhanh tạo thành xu thế, đến cuối cùng, hộ vệ ủng hộ Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi càng ngày càng chiếm đa số, những người khác, bất kể là ủng hộ nhà Đặc Mục Nhĩ hay không, cũng đều chỉ có thể đứng ở bên này.

Nhìn thấy tình hình này, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi mới thở phào một cái.

Tô Bằng cùng Vân Diệp ngồi ở trên lạc đà, nhìn diễn biến mọi chuyện, Vân Diệp nhìn thoáng qua Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, quay đầu, truyền âm vào trong tai Tô Bằng:“Tô Bằng sư điệt, bạn cũ ngươi quen biết này quả không đơn giản, chỉ mấy câu, đã mượn thế ta ngươi thu phục những hộ vệ này, còn đem ngươi đặt tới vị trí cao như vậy, kế tiếp, nàng chắc chắn sẽ thỉnh cầu ngươi đi đối phó Vân Cổ Lặc kia, tâng bốc ngươi lên cao như thế, ngươi không ra tay, thì lại quá khó xử.


”Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu, cũng liếc nhìn Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi bên kia.

Chỉ thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, đã từ trên lạc đà nhảy xuống, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đi tới trước người Tô Bằng, bất ngờ thoáng cái cúi người quỳ lạy.

Tô Bằng cưỡi trên lạc đà, nhưng không ngăn cản Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi như thế, chỉ là muốn xem thử nàng làm cái gì, nói cái gì.

Nói thật ra, Tô Bằng cùng Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi chẳng qua xem như giao tình bình thường, không đáng vì gia tộc của nàng vào sinh ra tử, nếu như bản thân nàng gặp phải nguy hiểm tánh mạng, Tô Bằng xuất thủ tương trợ, cũng không phải nghĩa vụ, chỉ có thể nói là nghĩa khí, nhưng nếu nàng ỷ vào điểm này muốn Tô Bằng giúp sức cho nàng, vẫn là không thể thực hiện được.

Lúc này, Tô Bằng đang muốn xem thử, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi muốn nói những gì, hoặc là có thể đưa ra điều kiện nào có thể đả động được mình.

Chỉ thấy Đặc Mục Nhĩ khom người hành đại lễ với Tô Bằng, sau đó trong miệng nói:“Tô ca ca, một lạy này, là cảm ơn ca ca xuất thủ cứu giúp, chẳng những cứu Uyển Nhi, càng cứu hơn trăm hộ vệ thuộc hạ trung thành nhất của Uyển Nhi.


”Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu, lại thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi lạy Tô Bằng một lạy nữa, sau đó đứng dậy, nàng nói:“Một lạy này, trước tiên xin lỗi Tô ca ca ngươi, chuyện này vốn là chuyện nhà của Đặc Mục Nhĩ, Tô ca ca ngươi là người vân du thiên hạ, lại bị ta liên lụy vào chuyện này, trong lòng Uyển Nhi thật sự bất an, cho nên bồi tội đối với ca ca.

”Tô Bằng nghe nàng nói như vậy, trên mặt mới lộ ra vẻ tươi cười, nói:“Ngươi đa lễ rồi.

”“Thực sự không phải là Uyển Nhi đa lễ, ta biết Tô ca ca trong lòng có lẽ đang oán trách Uyển Nhi, vô duyên vô cớ khiến ca ca vướng vào rắc rối thế này, nhưng Uyển Nhi thực sự có nỗii khổ tâm riêng của mình, nhà Đặc Mục Nhĩ, bây giờ chỉ có ta cùng phụ thân, phụ thân của ta thì lại bị lão tặc Vân Cổ Lặc đột nhiên ra tay khống chế, Uyển Nhi bị ép chạy trốn khỏi thành Quy Tư Càn, Uyển Nhi tự hỏi, Vân Cổ Lặc không phải là người một mình ta có thể đối phó, chỉ có thể mong Tô ca ca giúp đỡ, vì thế, cuốn Tô ca ca vào trong chuyện này, thật sự là Uyển Nhi bị bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ có Tô ca ca, có thể từ trong tay Vân Cổ Lặc cứu phụ thân của Uyển Nhi.

”“Đương nhiên, Tô ca ca ngươi là bị Uyển Nhi liên lụy, Uyển Nhi cũng biết rất rõ ràng, giao thủ với Vân Cổ Lặc, có thể gặp phải nguy hiểm sinh tử, Uyển Nhi tất nhiên không thể nào để cho Tô ca ca mạo hiểm không công, Uyển Nhi lúc này hứa hẹn, nếu Tô ca ca có thể cứu phụ thân ta ra, như vậy sẽ càng có được tình hữu nghị vĩnh viễn của thành Quy Tư Càn cùng nhà Đặc Mục Nhĩ, nếu như cần thiết, thân binh của nhà Đặc Mục Nhĩ sẽ xuất hiện ở bất cứ nơi nào Tô ca ca cần xuất hiện, hơn nữa Uyển Nhi bằng lòng dùng một nửa thu hoạch năm nay của thành Quy Tư Càn, làm chi phí xuất thủ của Tô ca ca và cao thủ dưới tay ngươi.


”Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói những lời này, ngẩng đầu lên, nói:“Mặc dù Uyển Nhi bây giờ đã không có được cái gì, nhưng vẫn sẽ nghiêm túc hứa hẹn, thề trước thần thánh vĩ đại nhất trong đại mạc.

”Nói xong, nàng từ bên hông, lấy ra một túi rượu lớn chứa toàn rượu mạnh, mở nắp đâym ra, sau đó rút ra một con dao tinh xảo, rạch một đường trên cổ tay mình đặt ngay trên miệng túi rượu, chỉ thấy máu của nàng, từ cổ tay chảy vào trong túi, rất nhanh chảy vào rất nhiều, sau đó nàng cầm túi rượu, nói:“Ta dùng máu của nhà Đặc Mục Nhĩ thề trước ánh trăng đại mạc, như đã nói trước đó, nếu như Tô ca ca quả thật cứu được phụ thân ta ra ngoài, đoạt lại thành Quy Tư Càn cho nhà Đặc Mục Nhĩ ta, ta nhất định thực hiện lời hứa của mình!”Nói xong, nàng mở miệng, xốc túi rượu lên, uống ngay một hớp lớn rượu ngấm máu của mình.

Sau đó, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đi đến trước lạc đà Tô Bằng, hai tay giơ lên cao túi rượu, nói:“Mời Tô ca ca, cũng uống một ngụm rượu này!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận