Trở Lại Trước Khi Lão Công Tự Cung


Đại Minh bất kể là nam hay nữ thời thơ ấu đều phải cạo tóc, chỉ để lại một phần tóc trên đỉnh đầu buộc thành bím tóc, trán và sau đầu đều phải cạo sạch, đến khoảng mười tuổi mới bắt đầu để tóc.

Thiếu niên này để tóc chưa được mấy năm, mái tóc chải thành búi tóc, cài một cây trâm vàng lấp lánh mù mắt người, tóc ngắn trước trán và sau đầu bởi vì quá ngắn nên không thể buộc vào búi tóc tản ra, tùy ý bay lên trong không khí tràn ngập tơ liễu.

Cùng với tiếng vó ngựa vang lên, còn có tiếng nam tử nằm ngang trên lưng ngựa thét chói tai: "Đại Hạ! Uông Đại Hạ! Uông Nhị thiếu! Tổ tông! Ngươi là tổ tông của ta được chưa! Cầu tổ tông buông ta ra! Ta lắc ngay cả cơm qua đêm cũng nôn ra!”
Nghe thanh âm, chính là Trần lão bản buổi sáng cho Ngụy Thải Vi thuê nhà.

Uông Đại Hạ bất vi sở động, còn hung hăng vỗ một cái trên lưng ngựa hét lên với Trần lão bản: "Đem tiền trả lại, mau đuổi người đi!"

Trần lão bản đã nôn thốc nôn tháo: "Khế ước đã ký, tiền thuê đã giao cho mẫu thân cậu, gạo nấu thành cơm, làm sao trả lại được?"
Đến cửa phòng, nhìn thấy khóa trên vòng cửa, mới biết không khéo, khách thuê mới không ở nhà.

Nhưng điều này không làm khó được Uông Đại Hạ, hắn xuống ngựa, một tay nhấc Trần lão bản từ trên lưng ngựa lên, ném trước cửa nhà, mắng: "Hay lắm Trần lão bản, biết rõ tòa nhà này là của hồi môn của mẹ ta, ngươi lại đem tiền thuê giao cho kế mẫu của ta, đáng bị đánh!"
Trần lão bản lăn ba vòng trên mặt đất, rất chật vật.

Hắn đỡ eo đứng lên, nhìn khóa cửa chính, quyết định hoãn binh.


“Tiểu tổ tông của ta, khách trọ là du y, ở bên ngoài hành nghề y, chẳng biết lúc nào trở về, chúng ta không thể chờ, sáng mai lại đến.


Trần lão bản ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại hạ quyết tâm, buổi tối đi nói cho Uông Thiên Hộ, để Uông Thiên Hộ quản giáo tên nhóc này thật tốt, đừng quấy rầy khách thuê nhà.

Uông Đại Hạ hừ lạnh một tiếng, lấy ra một cái khóa mới, đeo vào vòng cửa, khoá chặt cửa lại: “Ta có việc, không có thời gian đợi ngươi.

Uông Đại Hạ ta trước nay chỉ có người khác chờ, trước giờ chưa từng chờ người khác.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận