Ngu Sơ không biết nên nói quễ game này quá thông minh hay là thứ thiểu năng trí tuệ, móa "1" điểm! Chỉ "1" điểm!!
Cây hàng sắp tới tay đến nơi giờ lại phải chạy đi tắm nước lạnh.
【 Ký chủ, chuyện này sao mà trách tôi được, quy tắc độ hảo cảm vốn sinh ra là để bảo vệ ký chủ, lớn nhỏ bao nhiêu đều do cậu cả thôi.
Không gạt cậu làm gì, số 99 đó có nghĩa là cậu chưa tự nguyện 100% đó.
】
"......"
Ngu Sơ muốn phản bác, cơ mà chẳng biết phản bác gì cho phải.
Cậu lại nhớ tới nụ hôn trấn an của Ân Thừa trước khi đi vào phòng tắm.
Cả hai đều hiểu, người có vấn đề ở đây là cậu.
Tuy Ân Thừa không biết cậu là Ngu Sơ thực sự, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được khắc chế và chua xót lan tỏa nơi hai làn da chạm nhau.
Ngu Sơ bò dậy, mang thân thể trần trụi đi về phía phòng tắm.
Cậu đẩy cửa ra, người đàn ông đang đứng dưới vòi tắm hoa sen, đường nhìn của cậu cũng theo dòng nước từ vòi sen chảy xuống nơi nào đó của ai kia.
truyen bjyx
Cự long vẫn còn ngẩng cao đầu, đang bị một bàn tay to lớn quấn quanh.
Chủ nhân của bản tay đó quay đầu lại nhìn cậu, làn nước cũng chẳng thể dội tắt lửa tình trong đôi mắt ấy, bên dưới là hầu kết đang lăn lộn, gợi cảm đến mất hồn mất vía.
Cậu theo bản năng đi đến, luồn vào giữa hắn và vách tường, sau đó liền bị dội cho một đợt nước lạnh thấu xương.
"Ui......!lạnh quá."
"Sao em lại vào đây?" Ân Thừa ôm lấy eo cậu, giơ tay điều chỉnh lại nhiệt độ nước.
Hai người đứng thật gần, Ân Thừa thậm chí có thể nhìn thấy từng giọt nước đang lưu luyến trên đôi mi dài của người yêu.
Ngu Sơ ngẩng đầu nhìn Ân Thừa, cuốn tay vòng qua cổ hắn rồi nhướng người lên hôn, tiếng nỉ non phát ra giữa những đợt luyến lưu: "Em vào dập lửa cho anh."
Cậu còn tay, còn chân, còn cả miệng cơ mà.
"Anh giờ ưng kiểu nào đây?"
Hơi thở nặng nề của người đàn ông trong phút chốc như ngừng lại.
Ngay sau đó, cậu bị hắn lật người qua đè lên tường, phía trước là mặt tường lạnh như băng, phía sau là cơ thể nóng như lửa.
Ân Thừa ôm lấy cậu từ sau lưng, rải vô số nụ hôn lên vành tai cậu rồi lùi ra sau cổ.
Hắn dùng bàn tay to đỡ lấy eo Ân Thừa, nói: "Nhếch mông lên nào bé, kẹp chân cho chắc nhé."
Ngu Sơ ngoan ngoãn làm theo.
Thực mau, thứ cứng rắn kia cũng đã tìm được kẽ hở giữa hai chân cậu, cứng đầu đi vào.
dương v*t thô dài cọ vào thịt huyệt e thẹn trốn dưới dương v*t của cậu.
Hai cây gậy th*t với kích thước không đồng nhất như đang dính lại với nhau.
Mỗi khi Ân Thừa đưa đẩy giữa hai chân cậu, hai nơi mẫn cảm nhất của Ngu Sơ đều bị thứ hung tợn đó hung hăng cọ một lần.
Ngu Sơ thấp hơn Ân Thừa khoảng mười mấy centimet.
Để phối hợp với hành động của ai kia, cậu còn tự nhón mũi chân lên, cố để đôi mông của mình cong thêm một chút.
Qua một lúc lâu, chân cậu đã mỏi rã rời, không thể không dựa người lên tường để giảm bớt áp lực.
Mỗi khi quy đầu tròn to kia cọ lên lỗ thịt của Ngu Sơ, cậu đều như muốn giật bắn lên.
Cậu chỉ muốn để thứ kia phá tan tấm chắn trở ngại, mang cậu đến tận cùng của khoái cảm.
Cảm giác sờ được mà không ăn được này thực sự làm người ta tức điên lên được.
Ân Thừa cũng không ham chiến, tốc độ ra vào cũng càng lúc càng nhanh.
Cây thương thịt to dài của hắn hung mãnh đưa đẩy giữa hai chân người thương, dòng nước ấm áp tưới đẫm hai thân xác đang quyện vào nhau, hơi nước ngập đầy trong phòng tắm.
Đến cuối cùng, khoái cảm mãnh liệt làm cả cơ thế của Ngu Sơ cũng cứng còng.
Cả hai người bắn cùng một lúc, tinh dịch trắng đục phun đầy trên tường rồi lại bị dòng nước hiền hòa cuốn trôi xuống sàn.
Ân Thừa ôm cậu chặt cứng, bàn tay to vòng lấy côn th*t của cả hai, cùng lên xuống kéo dài khoái cảm.
Sau mười mấy giây cực khoái, Ngu Sơ đột ngột thả lỏng, dựa cả người vào trong lòng Ân Thừa.
Đôi chim cu dùng nước ấm rửa sạch cơ thể, sau đó Ngu Sơ được ôm bằng một tay ra khỏi phòng tắm, đặt lên giường rồi lôi máy sấy ra giúp cậu sấy tóc.
Tất cả đều diễn ra một cách vô cùng tự nhiên, cứ như bọn họ vốn là một đôi tình nhân thân mật vậy.
Sấy xong đầu một lần nữa rồi nằm lại lên giường, cảm giác luống cuống ngượng ngùng lúc đầu cũng đã vơi đi nhiều.
Ngu Sơ cuối cùng cũng đủ lớn mật làm càn để lăn vào vòng ôm của nam thần, tìm một tư thế thoải mái nhất rồi nhắm mắt say giấc nồng.
Dưới ánh đèn u ám, Ân Thừa dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm người trong lòng.
Hắn cần phải tìm cho ra sự thật.
T: Tự dưng thấy chương tác giả chia hơi ngắn, cơ mà vì lười nên tui mặc kệ đúng sai:)).