Alberu bắt đầu nói ngay khi nhìn thấy nét mặt của Cale.
"Có lẽ cậu chỉ đang nghĩ Bây giờ anh ta đang nói điều vô nghĩa gì vậy chứ.
phải không?"
"Không, thưa điện hạ."
Cale bình thản cầm một cái bánh quy trong hộp trước mặt Alberu.
Rắc rắc.
Cale cắn một miếng bánh quy và tiếp tục nói.
"Tôi không nghĩ điều đó có thể."
"...!Cậu đang nói không mà không cần nghe chi tiết mọi chuyện sao?"
"Đúng, không thể.
Chúng tôi đang bận, thưa điện hạ."
- Nhân loại! Cách nói của ngươi lúc này giống như của Mary ấy!
Cale không quan tâm đến những lời của Raon và quan sát Alberu.
Alberu khoanh tay và dựa vào ghế dài.
Anh ta cũng nhìn thẳng vào Cale và bắt đầu nói.
"Cậu...!Cậu nghĩ ai là ba người nổi tiếng nhất trong vương quốc lúc này?"
Đây là loại câu hỏi bất ngờ nào thế?
Khuôn mặt và ánh mắt của Cale nhanh chóng trở nên khó chịu.
Nhưng cậu sớm nhận ra có điều gì đó không ổn.
Cale đang bị người đối diện nhìn với vẻ mặt nghiêm túc, một người mà bình thường sẽ nói những lời khác sau khi nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của cậu.
Điều đó có nghĩa là anh ấy đang nghiêm túc với hỏi câu hỏi này.
Biểu cảm của Cale trở nên kỳ quặc hết mức có thể.
Cậu tự hỏi một lúc và nghiêm túc đáp lại.
"...!Vị trí thứ nhất là Thế tử điện hạ, vị trí thứ hai là Alberu Crossman, và vị trí thứ ba là thái dương của Vương quốc Roan.
Đúng không?"
Raon đặt bánh quy trên tay xuống và biểu cảm của Alberu giống như vừa ăn một quả hồng non khi Cale kể vị trí thứ nhất, thứ hai và thứ ba, giống như đang cố nói với Alberu hãy dành thời gian của mình và dừng lại những điều vô nghĩa.
"Này, Thế tử! Ngươi nổi tiếng đến vậy sao? Ngạc nhiên quá! Ta đoán ngươi đẹp trai, Thế tử! Ít ra thì khuôn mặt ngươi cũng bình thường!"
Raon đang vỗ vai Alberu giống như nó tự hào về Thế tử và Alberu ôm mặt bằng cả hai tay.
Sau đó mới chán nản nói.
"Vị trí đầu tiên là Choi Han, thứ hai là Cale Henituse, và thứ ba là Mary."
Hả?
"...Xin lỗi cho tôi hỏi?"
Đôi mắt của Raon và Cale mở to.
Một phần tư Dark Elf nhìn về phía con người và Rồng con đang cứng ngắc và tiếp tục.
"Ta có lẽ ở vị trí thứ tư."
"Ồ."
Cale thở phào nhẹ nhỏm.
"Choi Han quá nổi tiếng?"
"Mary cũng rất nổi tiếng! Nhân loại, điều gây sốc duy nhất là ngươi ở vị trí thứ hai đó! Ta không nghĩ ngươi sẽ có vị trí trong đó đó! Tất nhiên, ngươi vĩnh viễn là con số không trong sách của ta!"
Cale tiếp tục nói Wow và Raon vỗ cánh vì phấn khích.
Thế tử đang quan sát cuộc thảo luận thoải mái của họ cuối cùng cũng lên tiếng.
"...!Choi Han được biết đến là sinh ra ở giữa những người bình thường trong lãnh địa Henituse.
Mary cũng vậy."
Cộc.
Cộc.
Những ngón tay của Alberu gõ vào tay vịn của ghế dài.
Lý do anh ra đây để tránh ánh mắt dòm ngó của mọi người ...
"Đó là lý do tại sao người dân của Vương quốc rất vui mừng về những thành tích của những người giống mình và muốn được giống như họ, hy vọng họ vẫn là những anh hùng của Vương quốc Roan.
Và các quý tộc ...!"
Quý tộc.
Từ đó làm Cale nhìn về phía Alberu.
"Những quý tộc cũng muốn trói Choi Han và Mary làm anh hùng của Vương quốc Roan.
Tuy nhiên..."
Ngón tay gõ trên ghế dài chỉ về phía Cale.
"Họ muốn hai người đó tách khỏi cậu."
Bang!
Hai bàn chân trước của Raon đập mạnh xuống bàn.
"Không! Mary và Choi Han là một phần của gia đình bọn ta! Thế tử, đó là những tên nào? Ta sẽ phá hủy nhà chúng!"
Cale, người đang trầm ngâm suy nghĩ bắt đầu nói Phương pháp để những quý tộc trói Choi Han và Mary vào Vương quốc Roan và tách họ khỏi Cale...
"Những kẻ đó đang nói về việc trao danh hiệu và lãnh địa cho hai người họ?"
"Đúng thế."
Nếu Choi Han và Mary mỗi người nhận được danh hiệu và lãnh địa riêng của họ, hai người họ sẽ rời khỏi lãnh địa Henituse.
Quan trọng nhất, họ sẽ không thể tự do đi lại với Cale như cách họ vẫn làm cho đến bây giờ.
"Đó là gợi ý cho những kẻ ngốc, những tên chỉ biết cách duy trì quyền lực và nâng cao tài chính của mình đã cố gắng kết hợp lại với nhau."
Khóe môi của Alberu nhếch lên.
"Những tên đó đặc biệt cứng đầu trong cuộc họp Quý tộc khi thảo luận về việc trao cho Choi Han một danh hiệu và lãnh địa riêng của tên đó."
"Thế tử, tại sao chỉ có Choi Han? Còn Mary thì sao?"
Alberu mỉm cười thay vì đáp lại khi anh nhìn vào đôi mắt ngây thơ của Raon.
Tuy nhiên, anh không thể che giấu được chua chát trong ánh mắt khi nhìn Cale.
Cale ngay lập tức nhận ra lý do.
"Đó là bởi vì cô ấy là một Necromancer."
"...Đúng thế."
Lý do họ muốn lôi kéo Choi Han vào vòng tròn quý tộc nhưng lại do dự về Mary...!Đó là bởi vì Mary là một Necromancer.
Sự nổi tiếng của Mary khá cao trong toàn bộ Vương quốc Roan.
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người khinh bỉ và sợ hãi thuộc tính hắc ám, đặc biệt là Necromancer đã sử dụng xương để chiến đấu.
Những quý tộc muốn danh hiệu của họ được an toàn đều nghĩ một Necromancer có danh hiệu cao đồng nghĩa với việc chất lượng danh hiệu của họ sẽ giảm xuống.
"Một phần trong số họ đã trở nên sợ hãi sau khi chứng kiến những gì đã xảy ra ở Đế quốc Mogoru."
Sau khi chứng kiến những gì hắc pháp sư đã làm với hoàng gia Mogoru, những quý tộc và toàn bộ Đế quốc, họ sợ hãi khi lôi kéo một Necromancer, người có chung thuộc tính bóng tối vào thế giới của họ.
"Đã có những cuộc thảo luận về việc hạn chế Dark Elf vào cung điện."
Cale bắt đầu cau mày khi nhìn nụ cười khó coi trên mặt Alberu.
Mary và Dark Elf đã được giúp đỡ bao nhiêu? Những kẻ khốn nạn đã lẩn trốn chỉ quan tâm đến sự an toàn của bản thân muốn quên đi sự giúp đỡ của họ và chỉ quan tâm đến lòng tham và uy tín của bản thân?
"Những tên khốn thối nát đó."
Alberu không nói gì về bình luận của Cale.
Cale nhìn anh và tiếp tục nói.
"Tôi chắc rằng những tên đó sẽ không hài lòng với việc chỉ trao cho Choi Han một danh hiệu và lãnh địa, đúng chứ?"
Trao danh hiệu và lãnh địa không phải là cách chắc chắn để tách Choi Han khỏi Cale và gia tộc Henituse.
Cale biết cách mạnh nhất mà họ có thể làm được.
"Gia tộc nào nói muốn kéo Choi Han vào gia tộc mình?"
Quan hệ huyết thống, quan hệ quê hương, quan hệ học viện.
Mối quan hệ mạnh mẽ nhất trong số đó là quan hệ huyết thống, vì vậy cách mạnh nhất và chắc chắn nhất để tách Choi Han khỏi gia tộc Henituse và thu hút cậu ta về phía họ là gả con gái của họ cho Choi Han và trở thành một phần của gia đình.
Thật không may, đây vẫn là một xã hội mà những thứ như vậy hoạt động.
Alberu bối rối khi định trả lời câu hỏi của Cale.
Đó là bởi vì anh nhìn thấy ánh mắt của con người và Rồng đang nhìn chằm chằm mình.
Nhìn thấy ánh mắt đỏ rực của con người và Rồng đen đang dành cho mình, Alberu nói điều gì đó khác chứ không phải những gì anh định nói ban đầu.
"Tại sao?"
Bàaaaang!
Hai bàn chân trước của Raon đập mạnh xuống bàn.
"Thế tử, ý của ngươi là tại sao?! Ngươi nói những tên đó muốn sử dụng Choi Han và ngăn cản hắn trở thành một phần của gia đình bọn ta bằng cách kéo hắn vào gia đình chúng sao?! Ta sẽ tiêu diệt chúng thậm chí còn khó hơn cả kế hoạch tiêu diệt White Star!"
Đôi mắt của Raon dường như đang sôi lên.
Alberu cũng có thể thấy Cale ngồi xuống đối diện mình và bắt chéo chân với vẻ mặt thoải mái.
"Chà, ta nghĩ việc trao cho Choi Han một danh hiệu và lãnh thổ nếu đó là điều cậu ta muốn là đúng đắn.
Chúng ta có nên để cậu ta làm theo ý mình không? Với Mary cũng vậy."
Không giống như Raon đang nổi nóng, Cale rất thoải mái.
"Nhưng ngài thấy đấy, thưa điện hạ."
Rắc rắc.
Alberu gặm một bánh quy và dùng cằm ra hiệu cho Cale nói.
"Tại sao ngài lại hỏi mượn Choi Han và tôi?"
Khóe môi cắn bánh quy bắt đầu nhếch lên.
"Tôi đã nghĩ ngài sẽ để cho tôi là một kẻ lười biếng cơ mà."
Khóe môi của Cale cũng bắt đầu nhếch lên.
"Cale."
"Vâng ."
"Ngươi có biết về vị trí không có tước vị cao quý mà ta hiện tại, ngay cả ta với tư cách là vua trong tương lai, cũng như những quý tộc khác đều không thể dễ dàng chạm tới không? Thậm chí còn là một trong những vị trí cậu không làm việc gì."
"Có vị trí như vậy trên thế giới này sao?"
Một vị trí mà vua và những quý tộc không dám xúc phạm dù không có tước vị cũng như nhiệm vụ gắn liền với nó.
Cale nghiêm túc.
Cậu đã không nhìn sâu vào các vị trí của Vương quốc Roan kể từ khi được chuyển đến thế giới này.
Cậu đã đọc và ghi lại thông tin về những gia tộc quý tộc khác nhau và con cái của họ mà Bá tước Deruth đã thu thập cho mình, nhưng việc biết về những vị trí trong khi cậu không định làm việc thì có ích lợi gì?
Cậu sẽ cố tình chọn không nhìn những thứ đó.
Sẽ trở nên phức tạp nếu mọi người bắt đầu nói về việc cậu tìm kiếm thông tin đó.
Nhưng có một vị trí kỳ lạ như vậy trong vương quốc?
"Đúng.
Có một cái ở Vương quốc Roan.
"
"...Nó là gì?"
Cale tập trung và hỏi.
Alberu tươi cười đáp lại.
"Thầy của ta." (Là sư phụ đó, mình phân vân không biết nên xài từ nào, thái phó, sư phụ, thầy, người hướng dẫn, đế sư)
Cả căn phòng đều chìm trong im lặng.
Thầy của Thế tử và người sẽ là người hướng dẫn vua trong tương lai.
Đó không phải là một vị trí như những vị trí khác vì người đó không nhận được tiền trợ cấp từ vương quốc, và chức danh của người đó không quan trọng chút nào.
Hơn nữa, đó là một vị trí được mọi người kính trọng và nhà vua không thể dễ dàng ra lệnh cho Thầy của mình.
Tuy nhiên, người trở thành Thầy của vua không bao giờ được giữ bất kỳ chức vụ chính thức nào.
Đó là một kiểm tra và cân bằng để tách người hướng dẫn của vua khỏi quyền lực.
Alberu phá vỡ sự im lặng.
Rắc rắc.
Anh ấy tiếp tục ăn bánh quy.
"Ta đã bị bỏ mặc khá nhiều cho đến khi lớn lên.
Vì vậy, không giống như Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử, ta chưa bao giờ có một Thầy khi còn nhỏ.
Mọi người đều nghĩ ta đã tự học mọi thứ.
Tất nhiên, dì Tasha đã giúp đỡ rất nhiều."
Chàng trai trẻ Alberu đã nghiên cứu kỹ.
Anh ấy không hề có một Thầy như những người khác trong hoàng tộc và phải học mọi thứ, bao gồm cả kiến thức đế quốc, quản lý và chính trị từ những điều cơ bản.
"Thầy cho vua tương lai cần phải là người được mọi người chấp nhận là người giỏi nhất trong mục tương ứng của họ."
Anh cười rạng rỡ khi nhìn về phía Cale và Raon.
"Và vị trí Thầy của ta đang bỏ trống."
Cale bắt đầu nói.
"...!Thầy -"
"Đúng đúng.
Vị trí Thầy của ta."
Alberu nồng nhiệt gật đầu và trò chuyện cùng Cale.
Sau đó, anh thấy Cale bắt đầu cau mày.
"...Tôi? Tại sao?"
Alberu cũng bắt đầu cau mày.
"Tại sao cậu lại là Thầy của ta chứ?"
"Vâng?"
"Không phải cậu."
"A."
Mình bất ngờ thật.
Cale đã ớn lạnh khi nghĩ về việc trở thành người hướng dẫn của Alberu.
Sau đó cậu nghĩ đến Choi Han.
Rõ ràng, Choi Han trẻ hơn Alberu, nhưng kỹ năng của cậu ta là tuyệt vời nhất ở Tây lục địa, vì vậy không ai có thể phàn nàn cũng như phản đối việc Choi Han trở thành Thầy của Alberu.
Bất kỳ ai cũng có thể thấy Alberu đang đặt Choi Han vào một vị trí có thể khiến cậu ta vượt xa tầm với của những quý tộc thay vì thực sự coi cậu ta như một người hướng dẫn.
Nếu nghĩ về một chuyện, thì Choi Han là người lớn tuổi nhất trong Vương quốc Roan.
Alberu đang nhìn Cale suy nghĩ và đưa cho Cale một cái bánh quy.
Cale cầm lấy bánh quy, Alberu bắt đầu nói.
"Tất cả những gì ta đang nói hôm nay là một gợi ý, một đề xuất.
Dù sao thì cậu cũng sẽ là em trai của ta mà."
"À, vâng thưa ngài, một gợi ý.
Tôi sẽ hỏi Choi Han- thứ lỗi cho tôi được không?"
Cale cứng người.
Alberu không quan tâm khi anh tiếp tục nói một cách thoải mái.
"Ngươi cho rằng những quý tộc kia muốn để ngươi một mình à? Ta nghĩ ngươi đang muốn trở thành một kẻ lười biếng.
Vậy thì sẽ dễ dàng hơn cho ngươi khi không có một chức vụ hay một danh hiệu nào cả? Nhưng hãy tưởng tượng nếu ngươi không có một chức vụ hoặc một danh hiệu này.
Ngươi thực sự nghĩ những quý tộc khác sẽ không cố gắng khiêu khích ngươi sao? Huh? Raon-nim, ngài đồng ý không?"
"Mm! Này Thế tử, ta nghĩ những tên đó sẽ làm như vậy như lời ngươi nói! Bọn ta sẽ bận rộn với việc làm trong trang trại, vậy nên bọn ta sẽ không có thời gian để giải quyết những chuyện đó!"
"Làm trang trại? Dù sao thì."
Alberu đưa cho Raon một miếng bánh và một cái nĩa, tiếp tục nói chuyện với Cale.
"Ta đã đọc rất nhiều sách thiếu nhi về các anh hùng và huyền thoại trong những ngày này.
Ta cũng đã đọc những cuốn tiểu thuyết và truyện mà những nhân vật chính gặp gỡ tình cờ trong thời niên thiếu của họ để trở thành một anh hùng đang được yêu thích hiện nay."
Anh ấy đã nhìn vào quan điểm của thế giới về Choi Han, Cale, Mary và những người khác đang là tâm điểm của lục địa phương Tây lúc này và cuối cùng anh ấy đã đọc một vài cuốn tiểu thuyết nổi tiếng trong quá trình này.
"Ta đã có một ý tưởng sau khi đọc một trong những câu chuyện đó."
Đó là câu chuyện về một hoàng tử quyền lực, không có gia đình, bị nhà vua bỏ rơi và một kiếm khách bị bỏ qua vì anh ta yếu đuối cho đến khi anh ta gặp một cuộc gặp gỡ tình cờ và cuối cùng trở nên mạnh mẽ.
Đó là một câu chuyện về tình bạn của hai người và sự trưởng thành của họ.
Chàng hoàng tử bị bỏ rơi lẻn ra khỏi cung điện vì tò mò về thế giới bên ngoài và chàng kiếm sĩ ngày càng mạnh lên nhờ cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng vẫn còn yếu ớt.
Cả hai đều đang ở độ tuổi thanh thiếu niên và tình cờ gặp nhau trong một con hẻm sau nhà khi trốn thoát khỏi lũ côn đồ và cuối cùng trở thành bạn thân.
Câu chuyện đó bắt đầu tuôn ra từ miệng của Alberu.
"...!Cuối cùng, hai người đã chọn trở thành anh em kết nghĩa."
Hoàng tử bị lãng quên cuối cùng đã nhận được sự ủng hộ của một kiếm sĩ mạnh trong khi kiếm sĩ không có sự hỗ trợ cuối cùng lại có được một người ủng hộ đáng tin cậy.
"Họ đã trở thành trụ cột hỗ trợ của nhau, và mọi người được cho là đã ngưỡng mộ tình bạn của họ."
Anh nhìn về phía Cale và hỏi.
"Cậu nghĩ sao? Bây giờ có ý tưởng nào xuất hiện trong đầu cậu không?"
Một cách để Cale không có bất kỳ danh hiệu hay vị trí nào trong Vương quốc Roan và trở thành một kẻ lười biếng mà các quý tộc khác không thể khiêu khích tới.
Nó sẽ không xảy ra chỉ vì Cale mạnh mẽ và là một anh hùng của vương quốc.
Thật không may, mọi người quan tâm đến vị trí hiện tại của người đó hơn là khả năng của họ hoặc những gì họ đạt được.
Nhưng Cale sẽ là em trai đã tuyên thệ của vua tương lai? Ai dám động vào nữa? Ngay cả khi không có danh hiệu của riêng mình, là em trai của vua và duy nhất thề với một gia đình đứng đầu là Công tước hoặc Hầu tước sẽ là người mà các quý tộc không thể dễ dàng tiếp cận.
Tất nhiên, những quý tộc sẽ tính đến Cale nếu cậu có danh hiệu và địa vị.
Mình sẽ là một mối đe dọa cho họ.
Một anh hùng của nhân dân, người anh em kết nghĩa của vua, người còn có địa vị và danh hiệu? Mọi quyền lực sẽ tập trung vào cậu ta đến mức các quý tộc và thậm chí cả Alberu sẽ phải nể sợ Cale.
Đó là lý do tại sao Cale Henituse không nên có bất kỳ chức vụ hay danh hiệu nào.
Cơ hội để Cale Henituse trở thành một kẻ lười biếng cuối cùng sẽ xuất hiện khi các quý tộc bắt đầu có suy nghĩ như vậy.
Điều này phù hợp với mong muốn của Cale mà Alberu đã biết.
Hơn nữa, đây cũng là điều mà Alberu muốn và điều gì cũng có lợi về mặt lý trí cho anh ta.
Đó là điều gì đó đáp ứng mong muốn của người dân đối với việc Alberu chăm sóc anh hùng của vương quốc cũng như mong muốn của Alberu để giữ Cale là một trong những người dân của mình.
Điều này sẽ làm hài lòng tất cả mọi người.
Nó cũng sẽ giúp Cale Henituse bớt đau khổ và giữ lời hứa của mình với cậu ta.
Alberu nở một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt và bắt đầu.
"Cậu sẽ là em trai của ta.
Nghe có vẻ tuyệt vời phải không?"
Cale vẫn đang cau mày.
"Tôi? Tại sao?"
"Cậu không muốn trở thành em trai của ta?"
Cale không nói nên lời.
Hai ngày sau, tại trung tâm Huiss, thủ đô của Vương quốc Roan.
Những quý tộc của Vương quốc Roan tập trung cho lễ trao giải và lễ kỷ niệm đã được lên kế hoạch sau đó.