Nhìn vẻ mặt Hoắc Tư Giai dị thường, mấy nữ sinh đều tò mò dựng thẳng tai lên nghe ngóng, nhưng khổ nỗi chất lượng điện thoại di động quá tốt, một xíu âm thanh cũng không bị lọt.
Chỉ thấy sắc mặt Hoắc Tư Giai trong nháy mắt trắng bệch, sau đó cầm điện thoại di động vội vàng chạy sang một bên.
Mấy nữ sinh nhất thời không ai dám nói lời nào, hai mặt nhìn nhau.
Cố Nguyên nghi hoặc đi về phía Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm: "Làm sao vậy, các cậu nói rất thích khối đá này, cảm thấy rất nó đẹp mà? Sao lại muốn trả lại tớ ?"
Chẳng lẽ như Hoắc Tư Giai nói, rẻ quá nên không muốn nhận ??
Không đến mức đó chứ, con trai Kỳ Sâm nhà cô làm việc luôn đáng tin cậy, làm sao có thể để chuyện như vậy xảy ra được, cho dù nói là không đáng giá, nhưng ít nhất cũng không đến mức làm cho cô phải xấu hổ đâu.
Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm nháy mắt với Cố Nguyên, cố nghẹn cười.
Cố Nguyên buồn bực nhướng mày, các cậu ấy lại giở trò quỷ gì nữa ??
Trần Vũ Đình hạ thấp giọng: "Chúng ta nhìn xem chỗ Hoắc Tư Giai có chuyện gì trước đi."
Vương Nguyệt Hàm: "Đúng vậy, có phải cô ta xảy ra chuyện gì rồi không?"
Cố Nguyên nhìn qua, thấy Hoắc Tư Giai sắc mặt tái nhợt, cả người tựa vào tường, giống như ngay cả điện thoại di động cũng không cầm nổi nữa, rõ ràng là vừa bị đả kích nặng nề nha.
Chuyện gì đây ? Tận thế hay gì ??
Lúc này Hoắc Tư Giai cũng quay trở lại.
Chỉ cần có mắt đều có thể thấy được, Hoắc Tư Giai vừa rồi vẫn là một con gà mái vênh váo tự đắc, hiện tại đã biến thành con gà bị rớt vào nồi canh, đáng thương hề hề, mất hồn lạc phách, mặt không có tí huyết sắc nào.
Rất rõ ràng, cuộc điện thoại vừa rồi có gì đó không ổn !!
Mấy nữ sinh vội vàng tiến lên, ân cần hỏi han: "Tư Giai, làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra sao?"
Vương Nguyệt Hàm cười nháy mắt với Trần Vũ Đình, hai người cũng cùng nhau tiến đến, vẻ mặt quan tâm: "Hoắc Tư Giai, làm sao vậy, nhìn sắc mặt cậu khó coi quá, có phải có chỗ nào không thoải mái không? ”
Hoắc Tư Giai cả người hoảng hốt, đứng cũng không vững nổi.
Ba cô ta vừa mới báo tin, công ty trong nhà xảy ra chuyện, vốn đã đàm phán xong một hợp đồng thì đột nhiên phía đối tác đòi hủy, mà ba cô ta trước đó căn bản không nghĩ tới một cuộc làm ăn này lại không thành, luôn nghĩ là mười phần nắm chắc, từ lâu đã sớm bắt đầu chuẩn bị tiến hành, hiện giờ đột nhiên hủy bỏ, vốn bỏ ra mất trắng, dẫn đến tổn thất không nhỏ, hơn nữa năm nay công ty kinh doanh vốn đã không tốt, có nguy cơ lâm vào nợ nần, có khả năng cao sẽ phá sản.
Chuyến du lịch du thuyền hơn bảy mươi vạn của cô ta đương nhiên không còn.
Chẳng những chuyến du lịch không còn, chiếc siêu xe lần trước sửa xong cũng không cho cô ta lái nữa, mà là để cho chị gái mới về nước lái đi làm, như vậy chị cô ta không cần mua xe nữa, có thể tiết kiệm một ít tiền.
Lúc này Hoắc Tư Giai không biết trong lòng mình có tư vị gì, không có xe, vậy cô ta lái cái gì?
Không chỉ vậy ba cô ta còn thông báo, sau này sẽ khấu trừ tiền tiêu vặt của cô ta, trực tiếp giảm xuống còn một phần ba !!
Không có du lịch du thuyền, không có siêu xe, không có tiền càn quét quần áo ở trung tâm thương mại, Hoắc Tư Giai cảm thấy bản thân xong rồi, cuộc sống đại tiểu thư của cô ta xong rồi !!
Vậy mà hết lần này tới lần khác ngẩng đầu lên đều nhìn thấy hai ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm, trong miệng thì nói ra mấy lời quan tâm, trong lòng lại ước cô ta xui xẻo tám đời chứ gì ??!
Còn Cố Nguyên, lại bày ra vẻ mặt vô tội nhìn cô ta, tò mò nghi hoặc, giống hệt như một con gà con không hiểu chuyện đang xem náo nhiệt.
Mẹ nó chứ!
Hoắc Tư Giai tức giận đến xém chút thì phun máu, cổ họng chua xót khó chịu, bọn người này đây là muốn bỏ đá xuống giếng đúng không ??
"Tớ không có việc gì, chỉ hơi không thoải mái thôi, các cậu đừng suy nghĩ nhiều."
Hoắc Tư Giai cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu lên, xách túi Chanel của mình, xoay người định đi vào phòng học.
Vẻ mặt cao ngạo là thế, nhưng trong lòng lại khóc lóc nghĩ, túi xách Chanel của cô ta còn có thể giữ lại sao, chắc không phải bán đi đâu nhỉ ??
Còn có tiền thuê du thuyền nữa, lúc trước đã trả ba mươi vạn rồi, không biết có lấy lại tiền được không ??!
Ai biết vừa mới đi được một bước, lại có cuộc gọi tới, Hoắc Tư Giai vội vàng nghe máy, là dịch vụ khách hàng của bên cho thuê du thuyền, nhân viên trước tiên ngọt ngào lễ phép chào hỏi, sau đó nhanh chóng nói tới vấn đề chính.
"Tiểu thư, phiền cô nhanh chóng đóng hết 50 vạn còn lại ạ, nếu không sẽ không thể giữ chỗ ngồi VIP được đâu."
Hoắc Tư Giai lén nhìn mấy bạn học phía sau, hạ thấp giọng nói: "Có thể trả lại tiền không? Tôi không muốn đi nữa."
"Tiểu thư, chỗ của cô tín hiệu không tốt phải không? Phiền cô nói to lên một chút ạ?"
"Ý tôi là, có thể trả lại tiền cho tôi không?"
"Trả lại tiền? Thưa cô, cô có thể xin hoàn lại tiền, nhưng theo thỏa thuận của chúng tôi, bởi vì bây giờ đã gần ngày khởi hành rồi, chúng tôi chỉ có thể hoàn trả cho cô 20 phần trăm chi phí, là sáu vạn tệ."
Hoắc Tư Giai nghe vậy, nhất thời tức giận: "Tôi nộp ba mươi vạn đấy, các người chỉ trả lại cho tôi có sáu vạn? Các người ăn thịt người chắc ?"
Mấy nữ sinh hai mặt nhìn nhau, đây là làm sao vậy nhỉ?
Đang nghi hoặc, đột nhiên một người bạn cùng lớp lên tiếng: "Ây, các cậu xem tin tức này, tập đoàn Hoắc thị gặp áp lực tài chính nghiêm trọng, tập đoàn Hoắc Thị này không phải là công ty của ba Hoắc Tư Giai sao?"
Nghe nữ sinh nói vậy, mọi người vội vàng tiến lại gần xem, là tin tức mới ra lò luôn, liên quan tin tức ở lĩnh vực kinh tế, tập đoàn Hoắc thị bởi vì dính vào một khoản nợ liên hoàn, dẫn đến chuỗi vốn bị đứt gãy, hiện tại đã lâm vào nguy cơ phá sản ??
Mọi người lập tức đồng tình nhìn Hoắc Tư Giai, trong lòng cũng tự hiểu ra.
Hoắc Tư Giai bên này gọi điện thoại, vẫn cố tìm lý do đòi lại tiền, không ngờ vừa quay đầu lại đã thấy mấy chị em tốt đang dùng ánh mắt đồng tình nhìn cô ta.
Trong lòng nóng nảy, vội vàng cầm điện thoại di động lên mạng tìm kiếm tin tức, quả nhiên vừa search đã thấy tiêu đề lớn đỏ chót, Hoắc Tư Giai mặt đỏ tai hồng, cắn răng nhìn về phía mọi người, lại phát hiện trong đám chị em tốt kia, vậy mà có người vui sướng khi người gặp họa, có người đồng tình, còn có người cảm thấy buồn cười !!
Cô ta cắn răng, kiên trì nói: "Nhà tôi chỉ rơi vào khủng hoảng tam thời, sẽ vượt qua nhanh thôi! Hơn nữa, cho dù doanh nghiệp nhà tôi không hoạt động tốt thì nó cũng tốt hơn một người nào đó!"
Trần Vũ Đình nghe cô ta châm chọc, nhịn không được bật cười.
Vương Nguyệt Hàm cũng cười theo: "Có người nào đó nha, bản thân gặp phải chuyện xui xẻo, lại chỉ mong người khác không bằng mình, thật biết nghĩ quá !!"
Trần Vũ Đình: "Cố Nguyên tặng cho bọn tớ một món quà tốt như này, vậy mà lại bị anh nói là hàng Taobao 9.9 tệ ? Chậc chậc, thưởng thức của cậu đâu, kiến thức của cậu đâu, à mà cũng đúng, tớ nhớ ngày đó ở cửa hàng VL, cậu còn nói Cố Nguyên dùng hàng nhái đó, kết quả bị nhân viên cửa hàng vạch mặt, có thấy mặt đau rát không vậy ?"
Vương Nguyệt Hàm: "Nếu tôi là cậu á, chắc tôi không dám tự nhận bản thân là bạch phú mỹ gì đâu !"
Hoắc Tư Giai vốn bởi vì chuyện trong nhà mà bị đả kích không nhẹ, trong lòng khó chịu muốn chết muốn sống, bây giờ lại còn bị Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm như vạch dao trên mặt, trong lòng đau như rỉ máu !!
Cô ta cắn răng: "Chỉ là cục đá 9.9 tệ thôi, sao, các cậu tính nói nó là đá quý của VL luôn à ?"
Mấy chị em tốt của Hoắc Tư Giai đứng bên cạnh, tuy rằng đối với Hoắc Tư Giai cũng có chút bất mãn, nhưng lúc này đối thủ là bọn Trần Vũ Đình, Cố Nguyên, nên lập tức củng cố lại nội bộ, hùa theo nói: "Đúng đó, bản thân hai cậu cũng ghét bỏ món quà kia mà, còn ở chỗ này lải nhải cái gì nữa?"
Vương Nguyệt Hàm từ khi biết khối đá kia là đá Opal, hơn nữa còn là Opal trị giá hơn mười vạn, thật sự đã nghẹn rất rất lâu. Cô chỉ muốn hét thật to cho mọi người biết, đây chính là bảo thạch hơn mười vạn tệ, muốn cho mọi người biết rằng Cố Nguyên thế nhưng tiện tay đã đưa cho bọn họ hai khối bảo thạch quý, còn nói là quà lưu niệm tùy tiện trưng bày thôi !!
Đây mới gọi là thổ hào chân chính đấy !!
Nghẹn đến giờ phút này, Vương Nguyệt Hàm rốt cục nhịn không được nữa, hưng phấn tuyên bố: "Không, các cậu đều sai rồi! Tớ cùng Trần Vũ Đình muốn trả lại cho Cố Nguyên, là bởi vì nó quá quý! Quà mấy chục tệ bọn tớ nhận được, mấy trăm tệ cũng nhận được luôn, nhưng đây là quà mấy vạn tệ !! Mấy vạn tệ đấy !!"
Trần Vũ Đình cũng vội vàng nói: "Các cậu không nhìn vòng bạn bè của tớ sao, sau khi tớ đăng khối đá này lên, ngay cả cô Tô cũng vào khen ngợi, hơn nữa còn bình luận về màu sắc của khối đá Opal này, nói là màu cực kỳ hiếm! Để cho chắc tớ còn nhắn tin riêng hỏi cô Tô, cô ấy ước tính khối đá này có giá trị từ mười vạn đến mười lăm vạn !!"
Vương Nguyệt Hàm: "Cuối tuần Cố Nguyên đi Úc chơi một chuyến, lúc về tiện tay ném cho bạn cùng phòng hai khối đá hơn mười vạn nha!!"
Hoắc Tư Giai nghe mà trợn mắt há mồm, không dám tin nhìn khối đá trong tay Vương Nguyệt Hàm và Trần Vũ Đình.
Đây là đá Opal? Opal lớn như vậy, Cố Nguyên tiện tay tặng cho bạn cùng phòng?
Mà mấy chị em tốt của Hoắc Tư Giai cũng khiếp sợ không nói nên lời, sau đó vội vàng xem lại vòng bạn bè.
Cô Tô thật sự bình luận trong đó sao? Thật sự là đá Opal hơn mười vạn sao?
Mọi người nhanh chóng thêm WeChat của hai người, lướt xuống xem, quả nhiên nhìn thấy bình luận như Trần Vũ Đình nói.
Thậm chí, ngoại trừ cô Tô ra, còn có không ít người hiểu biết về đá quý nổi tiếng trên mạng chạy vào khen ngợi, nói viên đá Opal này đẹp, hiếm gì đó.
Mọi người ai nấy đều sửng sốt, Cố Nguyên tặng quà cho bạn cùng phòng, là hai khối đá Opal ??
Trời ạ, đây là loại bạn bè thổ hào gì vậy chứ ??
Bây giờ bọn họ cầu xin làm bạn với Cố Nguyên liệu có quá muộn không?
Hoắc Tư Giai nhìn cảnh này, tim gan phổi đều đau, đau như muốn chết đi luôn !!
Nhìn Cố Nguyên vừa kiêu ngạo vừa có tiền như vậy, Hoắc Tư Giai bị đả kích không nhẹ, chưa kể cô ta vừa biết được tin gia đình sắp có nguy cơ phá sản, đúng là tệ càng thêm tệ !!
Trong khi mọi người dùng ánh mắt sùng bái, kính nể nhìn mình, Cố Nguyên lại cảm thấy cực kỳ mờ mịt.
Cô Tô phân tích khối đá này hình như cũng chuyên nghiệp lắm ha ??
Nhưng hơn mười vạn, là rất nhiều sao ??
Không phải chỉ là vài bữa cơm thôi à ??
Có gì đáng ngạc nhiên chứ ??
Nếu một viên đá đã như vậy rồi, cô mà mang cả hộp mười mấy viên ra chắc bọn họ nhũn chân luôn quá ??
Lần đầu tiên trong đời, Cố Nguyên bắt đầu hoài nghi lời nói của con trai Kỳ Sâm đáng tin nhà mình.
Mấy khối đá này rốt cuộc đáng giá hay không đáng giá đây ??
Hơn mười vạn tệ là bao nhiêu chứ ??
Nghĩ đến đây, cô không nhịn được lẩm bẩm: "Mười vạn, nhiều không ?"
Mấy người xung quanh nghe cô hỏi đều sững sờ.
Thôi đi, thế mà không gọi là nhiều sao ??
Vậy chị cho em hỏi, thế nào mới là nhiều ạ ???