"tiếp theo , Liam"
Liam bước từng bước lên phía trước , cái tủ liền ngừng phát ra tiếng động, nhiệt độ như đang hạ nhiệt xuống hết mức có thể , xung quanh tủ bắt đầu tản ra khí lạnh , thậm chí một số chỗ còn bị đóng băng . Cánh tủ mở ra là một sinh vật cao lớn, không mắt, vấn trên người mảnh vải rách rưới cũ kĩ để lộ ra những mảnh xương trắng ghê rợn, là Giám ngục Azkaban. Không chỉ Liam mà mấy đám học sinh khiếp đảm hét lên . Giáo sư Riddle và giáo sư Snape nắm chặt đũa phép chuẩn bị sẵn sàng . Giám ngục tiến về phía Liam chuẩn bị tặng cậu một "nụ hôn" Liam lấy hết dũng khí hét lớn
"Riddikulus"
Tên Giám ngục hơi khựng lại một chút rồi lại tiếp tục công việc dang dở của mình ngay lúc sắp tặng cho cậu "nụ hôn" thì Bùm nó nổ tung thành cát bụi. Liam nhơ ngác chưa hiểu chuyện gì .
"Trò làm tốt lắm, Liam. Vượt qua sự tưởng tượng của ta. " Giáo sư Riddle xoa đầu cậu . Nhưng cậu là người biết rõ nhất chuyện gì đã xảy ra. Cậu không đánh bại được Ông Kẹ vậy rốt cuộc ai đã ra tay , người này phải rất mạnh mới có thể sử dụng bùa không tiếng động khiến cả hai giáo sư không phát giác ra được.
Tại góc phòng giáo viên có hai người đang thì thầm to nhỏ với nhau.
" Tự dưng mình thấy rất biết ơn bồ đấy, Moine ."
"Sao vậy Harry"
" Nhờ bồ 'đuổi việc' bọn Giám ngục mà đến bây giờ cũng phải cả chục năm mình không nhìn thấy bọn nó rồi đấy. Cứ mỗi đêm nhớ đến 'nụ hôn' của bọn nó là mình không thể nào ngủ tiếp được."
Hermione nghe vậy liền cười khúc khích.
"Tiếp theo ..., ồ! Phải rồi ! mời trò Harry Potter ."
Harry giật mình tiến về phía trước cách cái tủ chỉ vài bước chân . Cậu đọc thần chú
'' Alohomora.''
Ngay lập tức cửa tủ mở ra , một cây đũa phép lăn ra ngoài chạm vào chân Harry . Bên trong có hai người một nữ tóc đỏ và một nam tóc đen trông hơi rối họ chính là ba mẹ của Harry. Cậu tay chân cứng đờ đứng im bất động tại chỗ. Cạch hai người biến mất , xuất hiện là giáo sư Snape trên cổ có vết gì đó cứ như bị rắn cắn , ông dựa vào tường cơ thể xanh xao giống như người chết .Cạch thi thể cha đỡ đầu của cậu- Sirius Black đang nằm trong quan tài . Cạch hiệu trưởng Dumbledore bất động trên nền đất lạnh lẽo . Harry kinh ngạc chân đứng không vững mà lui về phía sau vài bước. Cạch xuất hiện chính là một người phụ nữ, trên mái tóc nâu có một vài sợi tóc trắng làm người đó trông già đi rất nhiều. Gương mặt đó..., là Hermione cô nằm trên giường bệnh trút hơi thở cuối cùng , tiếng pi pi vang vọng khắp căn phòng . Cạch Ron nằm trên vũng máu người đầy thương tích như thể vừa trải qua một trận chiến ác liệt.
Harry hốt hoảng hét lớn
"Riddikulus"
Ông Kẹ lập tức bay vào trong tủ. Rầm của tủ đóng lại . Cả phòng thoáng im lặng nhìn Harry , cậu thất thần trong giây lát rồi chạy ra khỏi phòng giáo viên. Liam định đuổi theo liền bị giáo sư Riddle giữ lại .
"Em cứ ở đây Liam ,ta sẽ đuổi theo ."
"Việc còn lại ta giao cho thầy ". Giáo sư Riddle nói với giáo sư Snape rồi đuổi theo Harry.
Tom chỉ nghĩ lỗi sợ của Harry chính là sự ích kỉ của chính cậu ta . Sợ Liam sẽ cướp hết tất cả của cậu ta . Dù sao thì cậu ta chính là người như vậy nghĩ không oan chút nào . Nhưng có lẽ hắn đã nhầm ,chỉ là hắn có chút thắc mắc tại sao lỗi sợ của cậu lại thành như vậy , và hắn cũng thú nhận hắn có chút ghét Harry Potter , thật đấy chỉ một chút thôi . Mà khoan đã cậu ta đang chạy vào rừng Cấm .
" Đứng lại Potter ,trò có biết mình đang chạy đi đâu không?"
Tom hét lớn nhưng trông Harry chẳng có vẻ như định dừng lại cả .
" Chết tiệt Potter"
Đến khi cậu nhận thức được hành động của mình thì mọi thứ đã quá trễ . Hai người hiện đang lạc trong rừng Cấm.
"Giáo sư , người thật sự biết đường ra ? ''
"Câm miệng Potter , tại mi mà ta mới bị lạc trong nơi khỉ ho cò gáy này."
Trời cũng sắp tối mà mãi không tìm được đường ra hai người quyết định chọn một chỗ để nghỉ ngơi dưỡng sức để mai tiếp tục tìm . Mặc dù ở lại trong rừng Cấm không phải là một ý kiến sáng suốt nhưng cũng không tồi như hắn nghĩ.
Đang ăn bữa tối mà cả hai vừa tìm được, thì từ đâu xuất hiện bé rắn xinh xinh đáng yêu màu trắng hơi ánh bạc , bé to chừng 10inch dài 56 inch đang nhe răng chuẩn bị đớp con mồi của mình ,mà nói toẹt ra là một con rắn khổng lồ đang treo trên cây lơ lửng ngay phái sau Harry và nó đang chuẩn bị đưa cậu về chầu Merlin . Tom lập tức sử dụng xà ngữ ra lệnh cho con rắn.
{Ngươi nghĩ ngươi đang làm cái quái gì vậy ? }
Rắn ta ngạc nhiên
{Ngài biết xà ngữ.}
{ Ngươi đoán xem }
{Vậy tức là ngài có thể trò chuyện với ta } chợt nhớ ra hì đó
{Nhưng mà hình như chỉ có truyền nhân của Slytherin mới nói được xà ngữ không lẽ ngài là...}
Càng về tiếng xì xì càng nhỏ dần.
Như phát giác ra gì đó Harry quay về phía Tom. Thấy Harry nhét đống đồ ăn vào miệng khiến nó phồng lên trông rất dễ thương ,gì vậy ? hắn vừa nghĩ cậu dễ thương á , điên rồi nhất định là tại cậu ta ếm bùa hắn . Nhưng thật sự muốn trêu chọc người này một chút a~. Nghĩ vậy hắn liền hắn liền xì xì để chọc cho cậu sợ.
{ Mặt ta có dính gì sao, mà ta ghĩ ngươi lên nhìn về phía ngươi sau đi}
Harry quay phắt ra sau thì lập tức đập vào mắt cậu là một con rắn khổng lồ đang ở ngay sau lưng cậu.
Ai đó không phân biệt được tiếng anh và Xà ngữ liền xì xì lại
{ Ôi Merlin, hù chết ta rồi. Sao ngài không nói cho ta sớm hơn }
Vâng ,đã hù người ta không thành rồi lại còn bị người ta hù lại.
Tom kinh ngạc đứng phắt dậy , mắt hơi nhíu nhíu . Sợ bản thân nghe sai hắn hỏi cậu.
{ Ngươi biết xà ngữ }
{ Xà ngữ ?}
Phát hiện bản thân thất thố cậu liền bao biện.
" Giáo sư nói gì em không hiểu. Em đi ngủ trước ."
[ Tuần sau tôi thì rùi. Quyết định đăng nốt rồi sẽ chuyên tâm ôn thi. ]