Trở Về 70 Mỹ Nhân Yêu Kiều Gả Chồng Cẩm Lý


Anh suy nghĩ kỹ lưỡng, việc lên thành phố cũng không phải là không thể.

Thời gian gần đây, tình hình cửa hàng cung ứng trấn khá phức tạp, đó là sự giãy giụa cuối cùng.

Hai người có thể đi thẳng lên thành phố lớn, hoặc thậm chí là lên tỉnh, càng đi đến nơi lớn thì càng an toàn.

Hơn nữa, ở tỉnh, nhân sâm cũng sẽ bán được giá cao hơn.

Thực tế, Cố Tấn Hoài không thiếu tiền, nhưng điều này Ôn Hòa không biết.

Nếu muốn đưa tiền ra, anh cần một lý do hợp lý, vì đợt kết hôn vừa rồi anh cũng đã tiêu không ít.

Anh nhớ đã đưa cho Ôn Hòa hai trăm, tất nhiên không cần cô phải trả lại.

Anh muốn mua một chiếc xe đạp, mà đó cũng là một khoản tiền lớn.

Nếu bán được nhân sâm, Ôn Hòa cũng sẽ dễ chấp nhận hơn.


Càng nghĩ, Cố Tấn Hoài càng cảm thấy hợp lý: "Đúng lúc chúng mình cần tìm thêm tài liệu.

Ở tỉnh có một thư viện lớn, ngày mai anh sẽ xin đội trưởng giấy giới thiệu để chúng ta lên tỉnh."

Nói rồi, anh mang mấy cây nấm ra.

Có một khối đất còn nguyên mà anh đã đào cùng với nấm: "Chúng ta đặt trong nhà xem thử xem nó có lớn được không."

Thực tế, nếu để nấm dưới điều kiện bình thường thì nấm sẽ bị biến dạng.

Nhưng Ôn Hòa quá vui mừng nên chẳng để ý đến những chi tiết nhỏ này.

Cố Tấn Hoài biết tính cô đôi lút hời hợt, như vậy cũng tốt, anh chỉ cần cẩn thận hơn một chút, chắc là Ôn Hòa sẽ không phát hiện ra bí mật.

"Tối nay chúng ta hầm gà với nấm nhé!" Ôn Hòa vẫn nhớ tới bữa tối.

"À đúng rồi, con trai kia đang chờ anh làm nốt đấy."


Thực ra cô muốn nói rằng khi anh không về giữa trưa, bữa ăn cũng không thấy ngon miệng.

Dĩ nhiên thứ cô nhớ là thức ăn anh làm, chứ không phải chính bản thân anh.

Nhưng Ôn Hòa sợ anh hiểu lầm nên không nói ra.

Cố Tấn Hoài nấu trai thành món canh hải sản, hương vị thơm ngon đến mức Ôn Hòa muốn nuốt cả lưỡi.

Người ta thường nói rằng nắm giữ dạ dày của đàn ông chính là nắm giữ được trái tim họ, ngược lại, điều này cũng áp dụng được cho phụ nữ.

Lại là một bữa tối thơm lừng căn phòng, Ôn Hòa ăn đến no căng.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, cô cảm thấy rằng nếu cứ sống như vậy với Cố Tấn Hoài cả đời, dường như cũng không tệ.

Ôn Hòa cố gắng kiềm chế việc ăn quá nhiều, để có thể tiếp tục theo đuổi cuộc sống tốt đẹp với anh, cô cần chú ý hành vi của mình hơn, tránh bị anh ghét bỏ.

Cô đã quên rằng trên đời còn có câu nói: "Phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu."

Ôn Hòa ăn ít hơn Cố Tấn Hoài nhiều, bữa tối cô ăn xong trước, ngồi đó nhìn anh ăn tiếp.

Đây là lần đầu tiên cô nhận ra dáng vẻ khi ăn của anh thật đẹp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận