Sợ Ôn Hòa không tin, bà ta càng to giọng, "Thời buổi này lương thực còn chẳng đủ, tao có ngu mới đi nuôi con người khác!"
Ôn Hòa không phải là "nguyên chủ", không dễ bị lừa.
Hai người chị của cô dù đã lấy chồng nhưng đều lấy ở độ tuổi thích hợp, còn "nguyên chủ" lại phải chịu đựng nhiều hơn - làm việc nặng nhiều nhất, bị đánh nhiều nhất, ăn ít nhất.
Dù cô không mấy để ý đến chiếc chăn cũ này, nhưng có thể làm cho Dương Kim Hoa tức tối là cô đã vui rồi.
"Hai chị lấy chồng có chăn mang theo, sao tôi lại không được?"
"Con nhỏ chết tiệt, mày còn dám so đo với tao à? Xem tao có đánh chết mày không!" Dương Kim Hoa giơ tay lên lần nữa.
Ôn Hòa chọc vào khuỷu tay bà, bàn tay của Dương Kim Hoa liền đổi hướng, tát mạnh vào chính mặt mình, "Bốp!" Tiếng vang giòn giã.
Hai người đàn ông trong nhà đi làm đồng hết, Dương Kim Hoa về nhà nấu cơm nên mới có mặt ở đây.
Nếu như ngày thường, Ôn Hòa chắc chắn đã nằm dài trên mặt đất mà bị đánh.
Dương Kim Hoa tát vào mặt mình, một lúc sau mới trợn tròn mắt: "Con nhỏ chết tiệt, mày… mày…"
Bà ta lắp bắp một lúc lâu cũng chẳng nói ra được câu nào, Ôn Hòa chỉ cười nhẹ, vẫy tay và rời đi, để lại cho bà ta một cái bóng lưng.
Ôn Hòa đi đến nhà chú cả, chị họ Ôn Mỹ Lệ cũng đang ở nhà.
Vừa nghe nói cô tới để đưa tiền lễ, Ôn Mỹ Lệ liền duỗi tay ra định nhận.
Hai trăm đồng, nếu cô mang về nhà chồng, sẽ càng có thêm sự đảm bảo.
Ôn Hòa sao có thể để chị ta cầm: "Sắp tan làm rồi, tôi chờ chú về rồi sẽ giao.
"
Ôn Mỹ Lệ đành sai em trai đi gọi cha mẹ về.
Ôn Hòa nhớ đến những lời của Ôn Mỹ Lệ hôm qua, liền không nhịn được mà nói ra:"Chị họ à, người đàn ông đó tuổi tác có thể làm cha chị, chị ngủ cùng ông ta không thấy sợ sao?"
Cô trả lại nguyên vẹn lời chị họ đã nói với mình.
Ôn Mỹ Lệ tuy không cao bằng Ôn Hòa, nhưng ăn uống đầy đủ nên dáng người đầy đặn, gương mặt có da có thịt, trông rất phúc hậu.
Lúc này tâm trạng của cô ta cũng vui vẻ, không để ý đến lời châm chọc của Ôn Hòa.
Cô ta nói: "Người lớn tuổi biết yêu thương, chăm sóc, nhưng mà dù sao thì hôn sự này cũng không liên quan gì đến cô nữa rồi!"
Ôn Hòa chính là muốn nghe mấy lời này.