Trở Về Năm 60 Góa Phụ Tích Trữ Hàng Hóa Cầm Không Gian Nuôi Con Làm Giàu



Chỉ có điều, thằng bé nhà cô thích uống ngọt, cô phải cho thêm chút đường.

Tất nhiên chỉ thêm chút thôi, nhiều quá thì không được, trẻ con ăn nhiều đường cũng không tốt!

Bánh nếp cũng khó tiêu, sáng mai cô chỉ làm cho Huy Huy một chút để nếm thử, còn có thể chiên sơ để làm que nhai cho thằng bé gặm răng.

Sáng mai cô định hấp cho Huy Huy một bát trứng chưng, thêm chút sữa và một ít bánh nếp là đủ rồi!

Còn về phần cô và bà Trần, sáng mai nấu chút cháo kê, ăn kèm bánh nếp, với mấy miếng ớt muối bà cụ làm cũng đủ rồi.

Phải công nhận ớt muối của bà Trần đúng là tuyệt đỉnh! Cô đặc biệt thích ăn!

Trên đường về nhà, Cố Niệm đã lên kế hoạch cho bữa sáng ngày mai, định rằng sáng dậy sớm nấu nướng.

Từ khi đến đây, cô chưa thực sự vào bếp nấu ăn, hầu hết là bà Trần nấu.


Tuy tay nghề nấu nướng của cô không giỏi lắm, nhưng làm vài món đơn giản thì vẫn ổn.

Như món trứng xào cà chua - "món ruột" của các cô gái ở nhà một mình, cô vẫn nấu rất ngon đấy chứ!

Sáng sớm hôm sau, Cố Niệm dậy sớm nấu ăn.

Khi bữa sáng sắp xong, cô mới đi gọi bà Trần và mọi người dậy.

Tối qua, Huy Huy ngủ cùng bà Trần.

Nếu để con ngủ cùng Cố Niệm, cô thật sự không thể chăm lo cho nó vào ban đêm.

Vừa thấy mẹ, Huy Huy liền lao vào lòng cô.

Cố Niệm thương con, bế bé lên rồi dẫn đi rửa mặt.

"Niệm Niệm, sao con dậy sớm thế?" Bà Trần định bế Huy Huy đi rửa mặt để Cố Niệm về ngủ thêm, lát nữa bà làm xong bữa sáng sẽ gọi cô dậy.


"Không sao đâu mẹ, để con rửa cho bé là được rồi.

Mẹ cũng đi rửa mặt chuẩn bị ăn sáng đi!"

Nghe Cố Niệm nói vậy, bà Trần mới giật mình nhận ra mùi cơm.

Bà liếc nhìn con dâu với vẻ ngạc nhiên, nhưng lại nghĩ, giờ con dâu mình đã thay đổi, dậy sớm nấu cơm cũng là bình thường.

Thấy Cố Niệm dẫn Huy Huy đi rửa mặt, bà cũng không nói thêm gì, đi rửa mặt rồi chuẩn bị ăn sáng.

Trong bữa sáng, như thường lệ, bà Trần vẫn chăm lo cho Huy Huy ăn.

Không chỉ bà cụ đã quen, mà ngay cả Huy Huy cũng quen rồi.

Đừng tưởng bé bám mẹ, đến bữa ăn hay ngủ thì tự tìm bà Trần.

Bà Trần rất vui với chuyện này, cảm thấy không uổng công mình đã nuôi dạy đứa cháu trai này.

Thực ra suy nghĩ của bà cụ cũng rất phổ biến, người già thường sợ làm phiền con cái, lúc nào cũng muốn giúp đỡ chúng thêm chút nữa.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận