Trở Về Ngày Đói Kém Trong Mạt Thế Mỹ Nhân Mang Không Gian Siêu Thị Một Đường Thẳng Tiến!



Bốn loại thuộc tính đầu tiên, mỗi người sinh ra ít nhiều đều có một ít, nhưng duy chỉ có thuộc tính Không Gian là đặc biệt nhất.

Người sở hữu thuộc tính này chỉ chiếm một số ít, được gọi là con cưng của trời, còn đại đa số là thuộc tính Không Gian bằng không.
Dù cho về sau có thể tìm thấy thuộc tính Không Gian trong các kỳ trân dị bảo hay tinh thể của dị thú, nhưng phải tích lũy đủ 100 điểm mới có khả năng mở ra không gian.
100 điểm là một con số như thế nào?
Nói thế này nhé, một tinh thể trong cơ thể của một con dị thú sơ cấp chỉ chứa đúng một điểm thuộc tính, mà còn rất hiếm khi là thuộc tính Không Gian.

Để tích lũy đủ 100 điểm thuộc tính Không Gian, ít nhất phải tiêu diệt được 10.000 con dị thú sơ cấp mới có khả năng.

Còn ở kiếp trước, đội của Đường Mạt mỗi tháng may ra chỉ săn được một đến hai con dị thú sơ cấp, chiến lợi phẩm thu được lại phải đổi thành nhu yếu phẩm để chia đều cho mười mấy người.
Vì vậy, tất cả mọi người trong mạt thế đều biết rằng, thuộc tính Không Gian hoàn toàn dựa vào số mệnh.

Nếu ban đầu không có, là một người bình thường, cả đời này cũng đừng mơ đến.
Ở kiếp trước, thuộc tính Không Gian của Đường Mạt cũng là số không, nhưng cô lại có miếng ngọc đeo từ nhỏ!
Khi bị mắc kẹt trong trường học, Đường Mạt phát hiện miếng ngọc này khác thường, bên trong có không gian rộng đến vài mét vuông.

Điều quan trọng nhất là không gian này không trống rỗng mà đầy ắp vật tư.
Đường Mạt nhìn thoáng qua là biết, đây chính là phiên bản thu nhỏ của siêu thị nhà cô!
Trong kỳ nghỉ hè này, mọi thứ trong siêu thị đều do chính tay cô sắp xếp, bố cục quen thuộc như thế làm sao cô không nhận ra được.

Siêu thị nhỏ của gia đình cô đã được chuyển vào trong không gian! Hơn nữa, tất cả vật phẩm bên trong đều có thể lấy ra sử dụng.

Đối với Đường Mạt đang mắc kẹt trong trường, không có thức ăn và nước uống, điều này chẳng khác nào một niềm vui mừng lớn lao.
Nhưng niềm vui đó chưa kịp kéo dài được bao lâu, trong một lần làm nhiệm vụ ra ao bắt cá, cô không may làm mất miếng ngọc.
Miếng ngọc không phải là thứ có giá trị lớn, nên sau mười mấy năm đeo cô cũng không thay dây đeo, mà sợi dây đã lâu ngày không còn chắc chắn rồi vô tình đứt ra.
Nếu chưa từng sở hữu không gian này thì không nói làm gì, nhưng đã từng có rồi lại mất đi, đối với Đường Mạt, đây là một đả kích vô cùng lớn.
Cô đã tìm kiếm trong nước suốt ba ngày ba đêm mà không thấy, cuối cùng vì đói đến kiệt sức nên đành phải từ bỏ.
Sau đó không lâu, Đường Mạt lại mất liên lạc với mẹ.
Từ đó cô trở nên ngẩn ngơ, không còn hứng thú với bất cứ điều gì, cũng chẳng còn tập trung vào nhiệm vụ, khiến bạn học xung quanh phàn nàn không ngớt.

Trong nửa năm ấy, cuộc sống của Đường Mạt cực kỳ khó khăn, số lương thực chia cho cô cũng ngày càng ít đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận