Trở Về Trước Khi Yêu Quỷ Phu Quân Vì Ta Chết Trận


Có người cầm huân lung, có người phủng đệm mềm, trước khi Lưu Ngọc ngồi xuống, những thứ đồ để trên chiếc bàn bên cạnh đã bị triệt xuống, thay trái cây điểm tâm càng mới mẻ tinh xảo, nhân tiện trải lên đệm mềm.


Đi đường không tiếng động, làm việc trật tự rõ ràng, toàn bộ Cửu U cũng tìm không ra mấy cái yêu phó quỷ hầu có tu dưỡng cao như vậy.

A không không, ngay cả bọn họ cũng chưa chắc đã có tu dưỡng như vậy, so với những người này, bọn họ quả thực giống như gành hát rong.


Lưu Ngọc ngồi ở vị trí bên cạnh Mặc Lân, tầm mắt vừa nhìn, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích.


Cửu U mười hai Na Thần thế nhưng tất cả đều ở đây.


Tuy rằng chỉ có một mình Sơn Tiêu đứng ra, nhưng xem bầu không khí này, xem ánh mắt đang nhìn nàng này, mặt khác những yêu quỷ chỉ sợ không một ai không có oán khí giống hắn, chỉ là khác nhau nhiều ít mà thôi.



Kiếp trước lúc này, Lưu Ngọc căn bản không có ở lâu Cực Dạ cung, sáng sớm liền mang theo nữ sử hồi tập linh đài an trí, cho nên hoàn toàn không biết còn có chuyện này.


Nhãn tuyến nàng xếp vào Cực Dạ cung chỉ nói Sơn Tiêu hành sự bất lực, bị Mặc Lân phái đến ven yêu quỷ trường thành, trấn thủ biên thùy Cửu U, từ nay về sau không lại hồi đô thành, nhưng cụ thể vì cái gì, lại không rõ ràng lắm.


Mà Mặc Lân……

Lưu Ngọc liếc mắt một cái bên cạnh áo lục yêu quỷ.


Hắn từ đầu tới đuôi cũng không cùng nàng đề qua chuyện này.


Vô luận là mười hai Na Thần đối nàng bất mãn, vẫn là yêu cầu làm nàng buông cái giá cùng Cửu U yêu quỷ hoà bình ở chung linh tinh.


Hắn cũng không từng có đôi câu vài lời đề cập đến.



Này đó những việc nhỏ không đáng kể, kiếp trước Lưu Ngọc là sẽ không lưu tâm, nên cũng chẳng bao giờ có thể nhận thấy được.


Cũng không thể nói là vì nàng quá trì độn, nàng sinh ra tôn quý, chỉ nhăn cái mày, liền có vô số người tranh nhau suy đoán tâm tư của nàng, thế nàng bài ưu giải nạn, nàng muốn làm cái gì, sẽ có người trước tiên thế nàng dọn sạch chướng ngại, tuyệt không sẽ làm trên đường toát ra mấy viên đá cộm chân nàng.


Thẳng đến sau lại, xuôi gió xuôi nước đại tiểu thư mất đi chỗ dữa, mất đi gia tộc thế nàng che mưa chắn gió, mới ý thức được thế gian này! đường!  có bao nhiêu gập ghềnh khó đi.


Thậm chí thẳng đến lúc c.

h.

ế.

t đi, làm cô linh lưu lạc những ngày đó, nàng mới ý thức được, nguyên lai che chở nàng, còn có một cái nàng chưa từng để vào trong tâm, phu quân của nàng, yêu quỷ chi chủ.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận