Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng

Edit & Beta: Thiên Sa.

Nguyên nhân bởi vì màu da cùng bề ngoài Mộc Tiểu Hoa nên lúc vừa xuất hiện ở tập hội liền chịu đủ loại chú ý, thu hoạch vô số tầm mắt tò mò, tìm tòi nghiên cứu, bởi vì lúc trước đã trải qua nên nàng đã có thể đạm nhiên đối mặt với tình huống như vậy.

Nàng đi dạo thì vẫn cứ đi dạo, người khác thích xem thì cứ xem đi! Tầm mắt Mộc Tiểu Hoa bị thu hút đến chỗ bán chén ở quầy hàng phía trước, từ trong chính giữa số hàng, cầm lấy một cái ly rượu nhỏ không chút thu hút nào, cẩn thận nhìn ngắm, chủ quán hòa nhã hỏi: “Cô nương muốn đổi hay là muốn mua cái ly này?”

“Đây là do ngươi làm sao?” Mộc Tiểu Hoa đem tầm mắt ngạc nhiên từ trên ly rượu chuyển sang trên mặt chủ quán.

~~Truyện chỉ up tại diendan, những web khác đều là sao chép!~~ Nơi này mọi người đều là bán đồ vật do nhà mình làm. Chủ quán lắc đầu nói: “Đây là do Tam đệ của ta làm.”

Mộc Tiểu Hoa hiểu rõ gật gật đầu, thưởng thức ly rượu cùng chủ quán bắt chuyện: “Xin hỏi ngươi là người của bộ lạc nào?”

Chủ quán nhếch miệng cười: “Ta là người của Sơn Nham bộ lạc, một loạt chỗ bán hàng này đều là người bộ lạc chúng ta.”

“Nga!” Mộc Tiểu Hoa hướng bên cạnh nhìn nhìn, gật đầu. 

Chủ quán lại cười lộ ra hàm răng trắng: “Cô nương đây là lần đầu tiên tới tập hội đúng không?”

“Ách… Đúng vậy.” Mộc Tiểu Hoa gật đầu, nàng thoạt nhìn rất giống người mới sao?

“Khó trách cô nương không biết khu vực phân chia chỗ bán đồ vật ở nơi này.”

“……” Mộc Tiểu Hoa hiện tại mới biết được nguyên lai nơi này phân chia bày quán đều ấn theo từng khu vực của mỗi bộ lạc, nàng còn tưởng rằng đều là tùy tiện bày ra.

“Loại kiểu đồ này, trừ bỏ cái ly còn có cái khác không?” Mộc Tiểu Hoa đem cái ly bỏ xuống ngăn chận tâm tình kích động hỏi.

Chủ quán lắc đầu, nói: “Hiện tại chỉ có một cái cái ly này.” Sau đó lại hỏi tiếp: “Cô nương là muốn cái gì?”

“Nguyên liệu này của các ngươi có rất nhiều sao?” 

Chủ quán nghi hoặc nhìn Mộc Tiểu Hoa, suy xét một chút, chậm rãi gật đầu: “Có. Bất quá khai thác nguyên liệu rất khó khăn, chúng ta sẽ không bán.” 

Mộc Tiểu Hoa cười cười: "Ta không cần nguyên liệu, lại nói ta dù có nguyên liệu cũng không có cách nào để dùng, ta lại không có kĩ thuật gia công của các ngươi.”

Quán chủ yên tâm gật gật đầu. Mộc Tiểu Hoa tiếp tục nói: “Các ngươi nếu có nhiều nguyên liệu, ta muốn làm ra mấy thứ đồ vật.”

Cái ly này là ly làm từ đồng thau a! Là đồng thau đó! Mộc Tiểu Hoa không nghĩ tới nơi này thế nhưng lại có người phát hiện ra đồng thau rồi gia công ra cái ly, tuy nói thủ công thô ráp một chút, nhưng khi sử dụng là hoàn toàn không thành vấn đề gì a! 

Có đồng thau, vậy ước mơ chảo chiên, nồi niêu của nàng đã có thể thực hiện được rồi, nơi này các chủng loại chế phẩm đồ làm bếp hữu hạn, nhiệt độ nấu đồ ăn cũng rất chậm, nhưng nếu có chế phẩm từ đồng thau thì sẽ không như vậy, một khi nấu đồ ăn sẽ mau nóng cũng mau chín tới.

Việc sử dụng từ đồ gốm đến đồng thau, này chính là một cột mốc vượt qua của thời đại a! Nội tâm Mộc Tiểu Hoa giờ phút này thật sự kích động, chỉ nghe chủ quáb hỏi: “Cô nương muốn làm ra thứ gì?” 

Nếu nó đền đồ vật muốn làm ra, Mộc Tiểu Hoa có chút ủ rũ, không có tiền giao tiền đặt cọc thì muốn làm như thế nào a, yên lặng phun ra một hơi nói: “Chờ thêm một lát nữa ta sẽ đến tìm ngươi vậy!”

⭐Diendan~⭐

⭐Edit&Beta: Thiên Sa⭐

“Tỷ tỷ, nguyên lai ngươi ở đây nha! Nhóm Xán ca ở bên kia chờ ngươi đó!” Vừa vặn lúc này A Mân lại đây tìm nàng, Mộc Tiểu Hoa vừa lúc cáo từ rời đi, bị A Mân lôi kéo chui vào trong đám người, chỉ nghe phía sau mơ hồ có người nghị luận: “Cô nương kia là người của bộ lạc nào a?”

“Như thế nào sinh ra lại trắng nhỉ?”

“Từ trước đến nay chưa thấy qua a!”

“Nàng là lần đầu tiên tới tập hội.”

“Lớn như vậy mới lần đầu tiên tới tập hội, xem nàng trắng như vậy khẳng định là thân thể không tốt nên không cho ra cửa đi?”

Cái quỷ gì vậy? Mộc Tiểu Hoa yên lặng hắc tuyến, lớn lên trắng thì thân thể sẽ không tốt sao? Những tiếng nghị luận bị bao phủ trong tiếng náo nhiệt nên Mộc Tiểu Hoa cũng không  nghe được nữa, bất quá cũng không quan hệ cùng nàng. 

Vị trí Sơn Trà bộ lạc bày quán ở mặt bên cạnh bình địa đông nhất, từ trung tâm náo nhiệt càng đi về bên đó thì người cũng càng ít, rốt cuộc Sơn Trà bộ lạc vẫn là bộ lạc nghèo nhất, cơ bản không có đồ vật gì để bán, có đồ vật gì tốt một chút để mang đi đổi thì đã không tồi rồi, nơi nào còn dư đồ vật để bày quán a? 

So sánh cùng với bên kia náo nhiệt thì bên này quả thực quạnh quẽ giống như một cái thế giới khác. Nhóm Xán đã theo yêu cầu của Mộc Tiểu Hoa đốt lên hai đống lửa, một đống chỉ lưu lại than lửa, một đống khác thì vẫn đang đốt củi lửa dùng để bổ sung than lửa khi cần đến. Ở bên cạnh chỗ tốt nhất chính là khu vực rộng lớn, không hạn chế nhóm lửa. 

Nguyên bản khi nhóm bọn Xán ở chỗ này nhóm lửa, rất nhiều người tò mò tiến đến vây xem, mùa đông ngươi thiêu một đống lửa còn bình thường, hiện tại đang giữa mùa hè không chỉ đốt một đống lửa mà còn là một lúc đốt đến hai cái, đây là muốn làm gì a? 

Nhưng đợi nửa ngày, chỉ thấy bọn họ nhóm lửa cũng không thấy bọn họ làm chuyện gì đặc biệt, có người tò mò vừa hỏi liền biết được là đang chuẩn bị nướng đồ ăn thì đều thất vọng tản đi, lại không có người tiếp tục chú ý. 

Giờ phút này, nơi này bởi vì có người tò mò thân phận Mộc Tiểu Hoa, bất quá sau khi những người đó xác định nàng là người của Sơn Trà bộ lạc thì cũng liền dần dần tan đi. Thẳng đến khi mùi hương cá nướng phiêu tán khắp nơi. 

Tập hội một tháng một lần, rất nhiều người tới là vì mua bán đồ vật, cũng có rất nhiều người thuần túy đi xem náo nhiệt, tốt một chút thì sau khi mua đủ đồ vật cũng không có vội trở về, làm xong chính sự thời gian còn dư lại chính là xem náo nhiệt.

##Vào Diendan để được đọc chương mới sớm nhất cũng như ủng hộ công sức editor##Mộc Tiểu Hoa đến sau, nhưng thời gian này vừa lúc là thời điểm đám người xem náo nhiệt nhiều nhất, mọi người không có việc gì làm liền theo mùi hương tìm lại đây. 

Nhìn thấy có người tới rồi! Mộc Tiểu Hoa bắt đầu thét to: “Bán cá nướng đây! Vừa nướng vừa bán cá nướng mỹ vị, mau tới mua nha!” Nhóm Xán lại cùng nhau tiếp tục thét to.

Lần đầu nghe nói có bán cá nướng, nghe được tiếng thét to, vì muốn xem mới mẻ người đi về hướng bên này càng nhiều, một đám người vây quanh quầy hàng nhóm Mộc Tiểu Hoa, châu đầu ghé tai vừa xem vừa hỏi, thanh âm nuốt nước miếng cho dù là cách một khoảng cách cũng có thể nghe rõ, nhưng mà lại không có người tiến lên mua gì.

“Đại ca, tới mua cá nướng ăn đi! Tay nghề Tiểu Hoa rất tốt, bảo đảm ngươi ăn một lần còn muốn ăn nữa.” Xán đi vào trong đám người, đối với một nam tử cao lớn vạm vỡ đang nhìn chằm chằm cá nướng, tròng mắt đều muốn rớt ra ngoài, liên tiếp nuốt nước miếng, Xán liền nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ.

Nam tử thẳng tắp nhìn chằm chằm lớp da cá nướng khô vàng thơm phức: “Bao nhiêu tiền một con a?”

“Chỉ cần một bối tệ là có thể mua được cá nướng mỹ vị.” Xán cười đến sáng lạn, hòa hảo trả lời.

“Một con một bối tệ! Này cũng quá đắt đó?” Nam tử trung niên rốt cuộc liếc mắt nhìn Xán một cái, cả kinh nói. Người chung quanh cũng một trận thổn thức đều nói giá bán ra quá đắt. 

Cá này lớn nhỏ chắc tầm hai cân, ở thế giới này nếu là mùa này thì việc  bắt cá mang đi bán thì một bối tệ cũng có thể mua được ba con, có đôi khi còn có thể mua được bốn năm con, như vậy mà nói thì một bối tệ mua một con này thật là quá đắt. 

“Nghe qua thì có chút đắt, nhưng cá này là đã nướng tốt rồi, hơn nữa ngài xem màu sắc này, tuyệt đối là ngoài giòn trong mềm, ngài lại nghe mùi hương này, có phải so với ngày thường ngài nướng thơm hơn rất nhiều hay không? Đại ca, ta cùng ngươi bảo đảm, mua cá này tuyệt đối là đáng giá.”

“Nướng xong.” Mộc Tiểu Hoa đem hai con cá dùng trúc xuyên qua nướng trên than lửa đến khô vàng để sang một bên, giương mắt nhìn về phía nam tử cao lớn vạm vỡ mỉm cười nói: “Cá vừa mới nướng xong tuyệt đối ăn ngon, đại ca, tới! Thử ăn một chút đi! Bởi vì hôm nay chúng ta lần đầu tiên bán cá nướng, cho nên hai vị khách hàng đầu tiên mua được hưởng phúc lợi mua một tặng một  nga!”

“Mua một tặng một?” Nam tử hơi hơi trừng lớn mắt, hiển nhiên có chút bị thuyết phục.

"Đúng!” Mộc Tiểu Hoa cười gật đầu: “Chỉ có hôm nay hai người mua trước, sẽ được mua một cái tặng một cái, người sau mua sẽ không được, cho nên muốn mua nhất định phải nắm chặt thời gian nha! Ta nướng cá tuyệt đối là vật rất có giá trị.”

“Ta mua.” Mộc Tiểu Hoa vừa mới nói xong, trong lúc tên nam tử kia còn do dự, từ phía sau đám người truyền đến một đạo thanh âm nam tử không nhẹ không nặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui