Trói buộc

Tùy Biện nới lỏng cà vạt, nằm liệt dựa vào trên sô pha, đêm nay anh uống hơi nhiều. Ngày đầu tiên về nước đã bị bạn tốt đưa từ sân bay đến câu lạc bộ đêm xa hoa nhất thành phố. Nói rằng là tiệc chào mừng anh trở về, vào giờ phút này lại đổi vị. Trong phòng gái đẹp chỉnh tề xếp thành hàng, anh nhìn lướt qua, thật đúng là thanh thuần yêu diễm, đáng tiếc anh lại không có hứng thú gì. Các cô gái khẩn trương đứng đó, lặng lẽ quan sát người đàn ông ngồi trên chiếc ghế dài, nghe nói anh không chỉ có gia thế tốt, còn là một tên phú nhị đại ngầm. Luvevaland chấm co. Các cô gái càng ra sức, sợ người đàn ông này không thấy ưu thế của chính mình, có người đã bắt đầu cởi váy áo, kéo đến tiếng huýt sáo liên tiếp của mấy người đàn ông khác trên ghế dài.
 
“Ui, anh Tùy, em thấy người này cũng được đó, rất chủ động, chắc chắn lên giường biết hầu hạ lắm đó.”
 
Cửa phòng bị đẩy ra ngay lúc này, một bóng dáng đi vào. Mũ lưỡi trai kiểu nam che đậy non nửa khuôn mặt, dáng người cao gầy, có điều lại hơi gầy, có ảo giác như người lưỡng tính. Nếu không thấy khối hầu kết rõ ràng trên cổ kia, thật dễ dàng khiến người ta thắc mắc, có điều dù là đàn ông thì e là cũng sẽ hấp dẫn nhiều người có sở thích đặc thù nào đó.
 
Cổ tay bưng khay trắng nõn tinh tế, nhìn oanh oanh yến yến trong phòng, lập tức hiểu chuyện mà nhanh chóng đặt bình rượu xuống, xoay người rời đi.
 
“Đứng lại!”
 
Một gã đàn ông tóc húi cua gọi bartender lại, “Lấy mũ xuống!” Sau đó đĩnh đạc mở miệng nói với một đám đàn ông bên cạnh: “Ê, cược đi, tôi đoán là nữ!”
 
Chung quanh truyền ra tiếng cười dâm: “Thế thì phải lột ra mới biết được!” Tiếng huýt sáo vang lên, các cô gái xinh đẹp đứng thành hàng phẫn nộ trừng bartender trước mắt, chẳng lẽ họ lại thua một tên nửa này nửa kia sao.
 

Tùy Biện không lên tiếng, đám người này mà chơi là không có điểm dừng, có điều ai cũng biết điểm mấu chốt của anh ở đâu.
 
Bartender xoay người, tháo mũ lưỡi trai trên đầu xuống. Tóc ngắn màu tím nhạt đến vai, tai trái mang một cái đinh bạc độc đáo. Cậu lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, ánh mắt quyến rũ toả ra ánh sáng không thể xâm phạm: “Thêm tiền không? Thêm tiền thì có thể kiểm tra.”
 
Gã đàn ông tóc húi cua sửng sốt, ngay sau đó từ trong túi móc ra một xấp nhân dân tệ mới tinh, tiện tay ném ở trên bàn: “Kiểm tra xong, đồng này sẽ là của cậu!” Các người đẹp đứng kế đó giật mình trừng lớn mắt, một xấp kia nhìn sơ thôi cũng mấy vạn rồi đấy!
 
Bartender bình tĩnh cởi đồng phục pha chế đầu tiên, sau đó cởi nút áo sơ mi trắng. Ánh sáng tối tăm không thấy rõ cảnh trước ngực nhưng bộ ngực phẳng như sân bay kia lập tức làm gã tóc húi cua bực bội.
 
“Được rồi, đi ra ngoài đi, cầm tiền đi, thật là đen đủi!” Những người khác cười ha ha: “Nhìn lầm thôi!”
 
Bartender nghe lời mặc quần áo, đi đến trước bàn lấy toàn bộ tiền mặt bên trên, cũng không quay đầu lại mà đi ra khỏi căn phòng này.
 
Phòng bao lại trở lại vẻ náo nhiệt, Tùy Biện móc điếu thuốc, gái đẹp nhiệt tình lập tức vây quanh tiến lên, bộ ngực đầy đặn kẹp một cái bật lửa, nhiệt tình như lửa. Tùy Biện nhíu mày, gã tóc húi cua lập tức rống giận: “Cút sang một bên đi, ai bảo cô lại đây!”
 
Người phụ nữ sợ tới mức vội vàng trở lại chỗ cũ, mấy cô gái phía trước phía sau đang rục rịch lập tức hiểu rõ, chủ tiệc đêm nay không dễ hầu hạ chút nào!
 
Mùi nước hoa gay mũi vừa rồi rốt cuộc cũng tiêu biến, Tùy Biện hút thuốc xong, chọc tắt tàn thuốc, đứng dậy: “Mệt rồi, hôm nào gặp, hôm nay tôi trả.”
 
“Này, em nói cái, anh Tùy, anh thật sự không chọn một người dẫn đi sao.” Tên tóc húi cua nóng nảy, phải biết đêm nay gã có nhiệm vụ, mẹ Tùy gọi một cuộc điện thoại tới cho gã, lời ít ý nhiều, đêm nay phải làm anh mất trinh. Thấy sắp thất bại, gã thở dài một tiếng, mẹ Tùy, xin lỗi cô, con trai cô tám phần là gay rồi!
 
“Không được, mùi quá nồng!” Tùy Biện đứng dậy rời đi trước.
 
Bầu không khí trong phòng lại lần nữa náo nhiệt lên: “Haizz, các cậu nói xem, anh ấy không phải gay chứ!”
 

“Gay mẹ cậu! Không nghe thấy anh ấy nói thích mùi nhạt sao, các cậu lưu ý chút đi, xem ra anh ấy thích mấy bé học sinh.” Mọi người lập tức lộ ra vẻ mặt đã hiểu. Một người đàn ông lịch sự mang mắt kính đột nhiên nói tiếp: “Thế chẳng phải dễ rồi sao, thiếu gì mấy em gái đại học ham tiền, ngày mai tôi đưa anh ấy một người, tổ chức tiệc phá thân sau khi anh ấy về nước!”
 
“Hay!” Tiếng chén rượu, tiếng cười của phụ nữ, mọi thứ thuộc về vở kịch dâm mỹ của người trưởng thành mới vừa được mở màn.
 
---
 
Phòng thay đồ nhân viên.
 
Lạc Vũ cởi tóc giả, bộ ngực bọc băng vải cũng bị cô nhanh chóng vòng từng vòng gỡ xuống, gỡ xuống hầu kết giả trên cổ. Cô rửa mặt, thay sơ mi trắng và quần jean của mình. Đếm xem đêm nay thu được bao nhiêu, không tồi, đủ một tháng viện phí cho mẹ. Luvevaland chấm co. Cất tiền xong liền đi ra khỏi nơi ngợp trong vàng son này.
 
Bóng đêm nhu mỹ, ánh sáng chiếu rọi cả tòa thành thị. Đây là thời khắc Lạc Vũ thả lỏng nhất trong ngày. Ngẩng đầu nhìn lên sao trời, cô đột nhiên cảm thấy mình cũng không đến nỗi vất vả như vậy. Năm hai, có một hạng mục đặc biệt quan trọng cô được đặc cách tuyển dụng, toàn bộ đều hướng tới phương hướng phát triển. Không cần biết con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần có mẹ ở bên cạnh cô, hết thảy đều nhỏ bé. Cũng giống như giờ phút này, ở trong bầu trời đêm đầy sao.
 
Lạc Vũ lên chuyến xe buýt cuối cùng về trường học, lại bị một loạt tiếng chuông dồn dập đánh thức trên nửa đường. Nhìn điện thoại, tim cô lập tức nhảy đến cổ họng, đã trễ thế này, bệnh viện sao lại gọi điện thoại, cô vội vàng nghe: “Alo, bác sĩ Thiệu, mẹ em làm sao vậy?”
 
“Em chạy nhanh tới bệnh viện một chuyến, dì lại phát bệnh, đã vào phòng giải phẫu rồi.” Âm thanh đàn ông vội vàng lộ ra sự quan tâm.
 
“Vâng, cảm ơn bác sĩ Thiệu!” Lạc Vũ vội vàng xuống xe, bắt xe chạy tới bệnh viện trung tâm thành phố.
 

Bốn tiếng sau, một ca giải phẫu bắc cầu tim kinh tâm động phách kết thúc thành công.
 
Lạc Vũ khóc đỏ mắt, canh giữ ở trước giường bệnh của mẹ. Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, Lạc Vũ lau lau nước mắt, xoay người: “Bác sĩ Thiệu, cảm ơn anh, tiền phí giải phẫu tôi sẽ nhanh chóng giao cho bệnh viện.”
 
Thiệu Phong đau lòng mà nhìn thiếu nữ trước mắt này, anh ta thật muốn thay cô che mưa chắn gió, chút phí giải phẫu này tính cái gì? Toàn bộ nhà họ Thiệu anh ta cũng nguyện ý cho cô. Cô uyển chuyển kéo xa khoảng cách giữa hai người làm trong lòng anh ta rất khó chịu. Luvevaland chấm co. Có điều trước mắt, những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là cơ hội của anh ta tới rồi.
 
“Chuyện phí giải phẫu em đừng lo lắng, anh nói với viện trưởng rồi, em cứ yên tâm tiếp tục học tập đi.” Bàn tay Thiệu Phong giống như lơ đãng mà ôm lấy bả vai gầy yếu của Lạc Vũ, hương vị dễ ngửi thuộc về cô xông vào mũi, cô thật sự rất hợp gu anh ta.
 
Lạc Vũ lặng lẽ đứng dậy, “Cảm ơn bác sĩ Thiệu, đã khuya, anh mau trở về nghỉ ngơi đi.”
 
Thiệu Phong đành phải nhịn xuống xúc động, dặn dò vài câu, lúc này mới lưu luyến không rời, xoay người rời đi phòng bệnh. Lạc Vũ chỉ cảm thấy hôm nay là một ngày thật dài, nhưng số tiền thuốc men kia rốt cuộc nên làm sao bây giờ? Cô nghĩ tới nghĩ lui, lấy đủ dũng khí gọi một dãy số.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận