“A, ~~~~~” Đột nhiên anh cắm vào hai ngón tay, kích thích Lạc Vũ ngưỡng cổ. Ngón tay thô cứng qua lại trên dưới xoa nắn vách trong, đường đi đã lâu chưa làm chuyện yêu nên vô cùng mẫn cảm. Vách trong thịt non bị hai ngón tay hầu hạ đến vui sướng đầm đìa, theo nhịp thọc vào rút ra không ngừng của chúng mà chảy ra nước mật thơm ngọt, dâm thuỷ càng cắm càng nhiều.
Tiếng moi chẹp chẹp có quy luật truyền ra từ thân dưới, huyệt nhỏ lăng loàng vui sướng mà hưởng thụ ngón tay người đàn ông, trái ngược với sự rụt rè của chủ nhân, nó lại nhiệt tình như lửa.
Lúc này ngón tay thon dài lại đột nhiên dùng sức thọc lên, hai ngón tay hoàn toàn chôn vào đoá hoa Lạc Vũ, giữ lấy chỗ sâu nhất đường đi, giống như có vô số con kiến nhỏ đang bò qua bò lại bên trong, Lạc Vũ ngứa đến mức bắt vội lấy một góc áo sơmi, hoa tâm vô thức thắt chặt lại, hung hăng kẹp lấy ngón tay quấy phá.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thế nào, có phải tê tê dại dại không? Cúi đầu nhìn xem, nuốt sâu quá này.” Lòng bàn tay của Tùy Biện kiềm lấy đầu Lạc Vũ, cưỡng ép cô nhìn xuống, trên lớp lông mu dính đầy dâm dịch trong suốt, dính thành một vũng. Xuống chút nữa có thể thấy môi âm hộ mở ra hoàn toàn đang nuốt ngón giữa và ngón trỏ của anh, hoa thịt phấn nộn bị chèn đến tách ra ngoài.
Kích thích thị giác mãnh liệt, Lạc Vũ xấu hổ giận dữ quay mặt đi, “Anh lấy ra, mau lấy ra đi.” Trong giọng nói lộ ra cầu xin cùng tuyệt vọng, sao anh lại có thể như vậy, áo mũ chỉnh tề mà ngồi ở một bên, không chỉ dùng ngón tay làm nhục cô, còn ép cô…
“Em kẹp thật chặt, rõ ràng là ghiền lắm, khẩu thị tâm phi.” Hai ngón tay phá tan vách tường thịt cắn chặt, bắt đầu điên cuồng đưa đẩy.
“A, a, a, anh, a, chậm một chút, chậm một chút.” Lạc Vũ liều mạng lắc đầu, mông nhỏ bị anh cắm đến phập phồng, lại anh ngăn không được mà cựa quậy theo đầu ngón tay. Hai vú trước ngực bị chấn động đến lắc lư điên cuồng, đầu vú nhỏ đã sớm cứng lên. Tùy Biện nhìn bầu ngực đầy đặn, cúi đầu ngậm lấy một bên đầu vú, lưỡi dày cuốn lấy hồng mai, mùi vị tuyệt hảo. Tiếng chụt chụt và dòng chảy điên cuồng dười thân kích thích Lạc Vũ càng thêm động tình. Đoá hoa càng phân bố nhiều dâm thuỷ tưới ướt hai ngón tay, kích thích chúng nó thêm dũng mãnh!
Miệng ngậm lấy một bên đầu vú cũng dừng lại, Tùy Biện thấp giọng trầm ngâm: “Thật là một cô bé dâm đãng, không ngừng chảy nước là muốn tôi càng ra sức sao?” Một bàn tay to khác cầm cằm Lạc Vũ, cắn cánh môi cô, ở bên trên để lại hàng đầu răng ngay ngắn, Lạc Vũ đau đến run rẩy. Lưỡi của người đàn ông quấn lấy vành tai cô, ngay sau đó buông ra, “Em thật thơm, ăn rất ngon. Thấy em ngoan như vậy, tôi thưởng em thêm một ngón tay nữa.”
Vèo một cái, ngón áp út xâm nhập vào hoa huyệt chật hẹp: “A ~~~, giáo sư, đừng, a, a, a, thật lớn, quá thô, mau, mau lấy ra đi, dừng lại.” Lạc Vũ khổ không nói nên lời mà phải chấp nhận ba ngón tay thô ráp cùng chuyển động, hoa âm lập tức bị căng, khoái cảm đánh úp lại!
“Đừng lo lắng, sẽ không hỏng đâu, sướng không, thoải mái không?” Tùy Biện hoàn toàn xoay người, tăng lực bên trong đường đi. Lạc Vũ bị chấn động, lập tức nhăn mày lại, cắn chặt cái miệng nhỏ không chịu phát ra tiếng kêu dâm thoải, thật không ngoan!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba đầu ngón tay của Tùy Biện chọt thật ma͙nh về phía trước: “A ~~~~~~~” tiếng kêu dâm yểu điệu tận xương vang lên, Tùy Biện nghe mà máu nóng dồn về một chỗ, vật cứng dưới háng càng thêm sưng to, kêu gào cầu xin chủ nhân giải phóng cho nó!
Ngón tay trong hoa huyệt càng thêm biến thái, anh lại chơi piano trong đường đi của cô. Ba ngón tay qua lại biến hóa đủ hướng, xem đường đi như phím đàn, ấn thật mạnh vách tường thịt, kích động dâm dịch tứa ra, chỉ có thể từng bước một trầm luân theo ngón tay thành thạo của anh. Lạc Vũ động tình, hai tròng mắt nhiễm một tầng hơi nước mỏng, sao anh lại có thể đàn khúc nhạc này chứ!
“Thích khúc nhạc này không, lần sau chúng ta làm trên piano, được không?” Nơi cao trào bị anh biểu diễn hoàn mỹ, hoa huyệt của Lạc Vũ lại bị anh xoa đến tê dại, vách trong hoa thịt sớm đã tê đến không còn tri giác. Lạc Vũ tựa như một giọt nước mưa, tung bay theo gió, rơi rụng trên mặt đất.
Cô mệt đến xin tha, khát vọng tránh né sự quấy nhiễu tử ngón tay anh: “A, giáo sư, a, a, a, sắp đến, sắp đến.” Đường đi bị thọc đến co rút, có một khắc não của Lạc Vũ như trống rỗng. Ngay sau đó, ba ngón tay tà ác nhanh chóng rút ra, dâm thuỷ ồ ạt theo cửa hoa không khép kín mà trút xuống.
Lạc Vũ mệt đến ngã về phía sau, tay nhỏ không cẩn thận đụng phải một vật cứng, nóng đến nỗi cô muốn rụt trở về, nhưng lại bị bàn tay to của Tùy Biện kiềm chế. Chất lỏng trong suốt ngượng ngùng nhão nhép dính ướt cọ đầy tay cô, nghĩ đến việc mấy thứ này đều là mình tiết ra, Lạc Vũ hận không thể lập tức phá cửa sổ chạy đi. Tùy Biện quét nhìn tất chân gợi cảm bao vây đôi chân thon dài và gương mặt tràn áng mây đỏ sau cuộc yêu kia, lập tức lao về hướng Lạc Vũ còn đang thở nhẹ….