Trói buộc

Lạc Vũ ngủ li bì, bức màn màu đen che khuất hơn phân nửa ánh mặt trời trong phòng. Hai chân bị người bày thành hình chữ M, dường như có thứ gì đang chui vào mật huyệt sâu thẳm của cô. Cô cực kỳ mỏi mệt, cho rằng mình lại đang mộng xuân. Không sai, từ khi gần gũi da thịt với người đàn ông đó, Lạc Vũ luôn không khống chế được mà mơ thấy người đàn ông kia xâm phạm cô, cắm lỏng cô hết lần này tới lần khác. Kích động đến mức buổi sáng ngày hôm sau khăn trải giường luôn ướt đẫm một mảnh. Cô cực kỳ cảm thấy hổ thẹn, càng không muốn nằm mơ thì số lần mộng xuân lại càng ngày càng thường xuyên. Cô thất vọng tột đỉnh với bản thân mình, dục vọng phóng túng vào ban đêm càng không thể cứu chữa!
 
Sáng sớm tỉnh lại, hương thơm từ bên cạnh truyền đến nhắc nhở Tùy Biện rằng anh không còn một mình. Cô ngủ ngon, cả người thả lỏng như em bé đáng yêu. Trên người thiếu nữ mặc áo ngủ nam, phong cảnh trước ngực để Tùy Biện nhìn đã mắt do cổ áo quá rộng. Yết hầu lăn lộn, hung khí ngủ say của anh lại bắt đầu vểnh lên, nóng lòng muốn thử. Anh xê dịch xuống, vén một góc áo ngủ liền thấy hai chân trắng nõn trên dưới cọ động, cực kỳ đáng yêu, lười biếng như là một con mèo nhỏ động dục.
 
Tùy Biện vén áo ngủ, bày hai chân Lạc Vũ thành hình chữ M. Khu tam giác trần trụi gợi cảm dầy lông mu, mềm oặt mà che khuất đoá hoa. Tùy Biện chuyển qua, đầu đối diện với cửa huyệt của Lạc Vũ, hai mảnh môi âm hộ ở phía dưới lông mu hơi mở, bên cạnh khe hở còn bị anh tinh mắt phát hiện nước dâm trong suốt.
 

Tùy Biện bị sợi thơm ngọt say lòng người kia hấp dẫn không ngừng hướng về phía trước, chóp mũi cao chạm lỗ huyệt phía trên âm đế. Anh vươn lưỡi liếm láp lỗ huyệt hẹp dài kia, cuối lưỡi càng liếm càng nới rộng lỗ huyệt, phần thịt phấn nộn lặng lẽ tách ra đón lấy sự an ủi của lưỡi dài. Đường hoa trong suốt lặng yên tiết mật, bị đầu lưỡi cuốn nuốt vào trong bụng.
 
Lạc Vũ ngủ say còn chủ động vểnh mông, cửa hoa tích nước càng rơi vào trong miệng Tùy Biện. Lưỡi đột nhiên cắm xuống bên trong, người phụ nữ trên giường phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, nhưng lại không hề có dấu hiệu tỉnh dậy. Đầu lưỡi dịu dàng liếm láp chỗ thịt phấn nộn ở gần, dòng điện tí tách nhanh chóng len lỏi quanh thân Lạc Vũ. Trong lúc ngủ mơ cô nhịn không được mà lắc lư cái đầu nhỏ, thật thoải mái, thật thoải mái. Không biết thứ gì dịu dàng như vậy, từng chút từng chút quấn quít vách trong của cô. Cũng không biết vì sao, Lạc Vũ lại cảm thấy là người đàn ông kia đang quấy phá!
 
Tiếng lẩm bẩm nói mớ truyền đến người đàn ông phía trên. Tùy Biện dựng lỗ tai, lúc này mới nghe rõ cô đang nói mớ. “Đáng ghét, anh còn có chút tác dụng đó, a ~, bú sướng thật, huyệt nhỏ sắp phun nước rồi. Nhưng sao anh có thể bắn vào trong, nếu tôi mang thai, chẳng phải anh cũng bắt tôi phá thai sao.” Tiếng nói mớ đứt quãng không ngừng truyền ra, tay nhỏ của thiếu nữ giữ đầu Tùy Biện rồi đè mạnh xuống một cái, “A, nơi này, a, a, a, anh thật đáng ghét!”
 
Rầm một cái, Lạc Vũ cảm giác mình như đang đi tiểu, cô đột nhiên bừng tỉnh. Lại phát hiện trên khuôn mặt tuấn tú của Tùy Biện bị nước dâm của cô phun đầy. Cô véo véo mặt của chính mình, má ơi, thì ra không phải đang nằm mơ. Cô run rẩy dựa về sau, lại bị Tùy Biện nhéo chân, khuôn mặt tuấn tú càng dựa càng gần, bàn tay to lung tung lau mặt, “Sung sướng liền muốn trốn à?”
 
“Không phải, giáo sư, tôi…” Đúng lúc này, một loạt tiếng ọt ọt từ bụng nhỏ của Lạc Vũ truyền đến. Cô xấu hổ mà đẩy Tùy Biện ra, “Đói quá, tôi đi nấu cơm trước!” Lỗ tai bị đốt đến đỏ bừng, ngay cả đường cong nhu mỹ trên vai cũng nhiễm một tầng đỏ ửng. Lạc Vũ luôn luôn bình tĩnh tự nhiên lại luôn có thể bị Tùy Biện nhìn thấy sự túng quẫn của cô.

 
Lao vội xuống giường, lại không biết trong khoảnh khắc áo ngủ hất lên, cảnh xuân dâm mĩ bên trong đã bị con sói phía sau nhìn sạch sẽ.
 
Lạc Vũ mau chóng tìm được vị trí phòng bếp, nơi này thật sự rất lớn, khu bếp rộng mở lại sạch sẽ. Trong tủ lạnh lại chỉ có một túi mì sợi cùng mấy cái trứng gà. Cô cạn lời, có điều cũng có thể dùng nguyên liệu này làm một bát mì, cô thật sự quá đói rồi.
 
Tùy Biện phủ thêm áo ngủ đứng ở cửa phòng bếp. Thấy Lạc Vũ quấn mái tóc dài, vài sợi tóc rời rạc rũ ở sau tai. Áo ngủ nam rộng thùng thình vừa qua khỏi cái mông của cô, kẽ mông gợi cảm vẫn còn vương ái dịch. Cô dùng chiếc đũa thử mì sợi, nếm nếm, cái lưỡi linh hoạt mà quấn lấy mì sợi, nhai nhai, nuốt vào dạ dày. Tùy Biện hận mình không thể là sợi mì kia, bị cô ăn vào bụng.

 
Sáng sớm đàn ông dễ dàng kích động nhất, anh hưởng thằng em cứng rắn từ phía sau lặng lẽ tới gần Lạc Vũ đang say mê ăn uống….
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận