Ngọn lửa trên bếp phụt một tiếng, đột nhiên tắt đi. Đôi tay tà ác từ bên cạnh áo ngủ rộng thùng thình của Lạc Vũ vói vào, theo vòng eo phẳng luồn một đường về phía trước, lần lượt bao lại hai bên tròn trịa đàn hồi của cô.
“Mì chín rồi?” Tay Tùy Biện xoa nắn hai vú của Lạc Vũ.
“A, xong rồi. Giáo sư, anh buông tôi ra, tôi thật sự rất đói.” Lạc Vũ thở dốc, sợ mình không cẩn thận lại rơi vào bẫy rập tình dục của anh. Anh bước tới lặng yên không một tiếng động, làm cô không hề phòng bị. Ngày hôm qua, rõ ràng đã làm rất nhiều lần rồi, sao anh còn không cảm thấy đủ!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi cũng đói, ăn em trước rồi ăn mì sau!” Tùy Biện đồng thời dùng ngón cái cùng ngón trỏ xoa vê đầu vú yếu ớt nhạy cảm của Lạc Vũ. Anh cúi người, dán vào phía sau lưng Lạc Vũ. Cô tựa như một khối nam châm sắt, chỉ cần nơi nào có cô thì cũng đều có thể hút anh động dục bất cứ lúc nào.
“A, a, giáo sư, đừng, đừng, a ~” khoái cảm tê dại từ đầu vú truyền đến, Lạc Vũ thoải mái đến nhón chân, hoa âm lại cầm lòng không được mà tiết ra ái dịch. Ngay cả cô cũng nhận ra mình càng ngày càng mẫn cảm với những cái chạm của anh, quả thực không có chút sức lực chống cự nào.
“Kẻ lừa đảo, nước đã chảy lên bắp đùi tôi rồi còn nói không cần.”
Anh nắm hai quả đào của Lạc Vũ, trừng phạt cô không thành thật!
“A, giáo sư, đừng, đừng xoa nữa mà.” Lạc Vũ nói xong, thanh âm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng còn cắn đôi môi đang phát run của chính mình. Cây gậy đột nhiên cắm vào giữa hai chân cũng gia nhập vào hàng ngũ bắt nạt cô, cây gậy cực nóng không nhanh không chậm mà cọ cửa huyệt. Bên trong môi âm hộ bị ma sát đến tê dại, còn chưa cắm vào đã làm Lạc Vũ kích động đến phát run. Nước trong hoa âm không ngừng trào ra, tưới ướt gậy thịt nóng như lửa.
“Vũ, em càng ngày càng mẫn cảm, biết vì sao không? Bởi vì em đã hoàn toàn yêu tôi!” Tay xoa nắn hai vú cũng buông ra, một bàn tay cố định vòng eo thon của Lạc Vũ, một cái tay khác dò xuống thân dưới của Lạc Vũ, tìm đến vị trí ướt át nhất, nâng vật cứng của anh lên rồi chôn vào chỗ sâu nhất của cô.
“Anh nói bậy, ai yêu anh! A ~~~~~” Lạc Vũ thất thanh rên rỉ, anh lập tức liền vào. Phía dưới bụng nhỏ đều có thể cảm nhận được sự khổng lồ của anh! Quy đầu vừa phá vỡ hoa môi thì Lạc Vũ cũng biết, cô đã hoàn toàn đắm chìm rồi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vũ, thả lỏng ra, cắn chặt quá, thế nào, thích tư thế này sao?” Tùy Biện nhẹ nhàng chậm chạp chuyển động, vách trong chật hẹp cắn anh không dám tùy ý lộn xộn. Dù cho tối hôm qua đã muốn cô rất nhiều lần, cô vẫn chặt chẽ như lúc ban đầu.
“Giáo sư, thật kỳ quái, tôi thấy rất kỳ quái, đừng làm được không, tôi không muốn ở chỗ này!” Lạc Vũ liên tục lắc đầy, cô không thể chấp nhận làm tình ở chỗ khác cái giường, huống chi, anh còn từ phía sau tiến vào cô.
“Ngoan, đừng thẹn thùng, làm tình là một chuyện vui sướng. Chẳng lẽ em không cảm thấy em nhạy cảm hơn bình thường sao? Biết nguyên nhân không, đó là bởi vì em cảm thấy mình thật dâm đãng, còn bị giáo sư của mình hung hăng chà đạp trong phòng bếp đúng chứ?” Tùy Biện dễ dàng nói ra tâm tư của Lạc Vũ. Cô hổ thẹn khó chịu, dưới tình thế cấp bách còn siết chặt hoa âm, kẹp Tùy Biện tê da đầu.
“Hítttt, bị tôi chọc trúng tim đen rồi đúng không.” Bàn tay to đi vào phía trên chỗ hai người giao hợp, ngón cái ngón trỏ uốn lượn xoa nhẹ hạt đậu nhỏ của Lạc Vũ. Vừa xoa vài cái, hoa âm cắn chặt lập tức buông lỏng một chút, đường đi nóng rực mau chóng ướt át lên.
“Giáo sư, a, giáo sư, anh, anh thật xấu, vì sao lại muốn đối xử với tôi như vậy?” Lạc Vũ thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc cô đào sức hấp dẫn lớn như vậy từ đâu ra chứ, vấn đề này làm cô hoang mang rất lâu. Âm đế bị anh xoa tê tê dại dại, vật cứng cực nóng trong đường đi chậm rãi chuyển động, cuốn vách trong thịt, anh không hung mãnh rút cắm mà lại nhẹ nhàng đến dị thường. Bọn họ rõ ràng không phải người yêu, vì sao lại quan tâm đến cảm xúc của cô như thế.
“Ngoan, đừng nghĩ quá nhiều, toàn bộ để tôi! Chỉ có tôi mới có thể cho em vui sướng thôi!”