Trói buộc

Đôi tay Lạc Vũ che mặt, lại không lấy bàn tay làm loạn ở giữa hai chân cô ra. Tiếng than nhẹ thoải mái bị đè nén cũng tràn ra từ khe hở ngón tay, hoà âm với khúc dương cầm du dương.
 
“Ưm, giáo sư, a, không được, còn ở trên đường mà!” Lòng bàn tay không ngừng ấn hoa tâm, quần lót càng ngày càng ướt.
 
“Vừa rồi có phải đang ảo tưởng bị tôi cắm như vậy ở trên xe đúng không?” Tốc độ xe càng ngày càng chậm, lòng bàn tay vỗ về chơi đùa lại dịu dàng đến dị thường, phối hợp với tiếng đàn làm Lạc Vũ có ảo giác như được cưng chiều đến cực hạn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
 
“Ư, ư, a, giáo sư!” Ngón cái giữ bên cạnh quần lót của cô, bốn ngón tay từ bên cạnh tiến vào, lông mu bị anh vuốt ve lung tung, ngón giữa ấn thật mạnh cái dây nhỏ kia của cô. Trên dưới an ủi cực kỳ thoải mái, bên ngoài đoá hoa vốn ướt át nay lại càng ướt thêm.
 
“Em thật nhiệt tình, tôi thích. Nước càng ngày càng nhiều, muốn tôi cắm vào không?” Tùy Biện xấu xa dừng lại, cố ý trêu đùa cô, cô thoải mái đến rên rỉ rồi, sao có thể từ chối anh chứ.
 
“Giáo sư! Anh ~” Lạc Vũ vội vàng buông tay ra, xoay người nhìn anh. Lại bị ánh mắt nóng bỏng anh đưa tới mà không biết làm sao, sao anh lại có thể nhìn cô như vậy, quá phạm quy!
 
“Muốn không?”
 
“Cho tôi, a ~~~~~” Ngón giữa tà ác đột nhiên trực tiếp cắm vào lỗ huyệt khép mở, hai mảnh môi âm hộ dày lại đáng thương bị chèn sang hai bên. Ngón tay linh hoạt như con rắn nhỏ qua lại ra vào hoa huyệt, cắm ra dâm dịch làm ướt ghế dựa.
 
Lạc Vũ thoải mái đến cắn môi, nhắm mắt lại hưởng thụ đầu ngón tay mang đến cho cô khoái cảm vô biên, sao lại có thể thoải mái như thế, “A, a, a, giáo sư, giáo sư, tôi, ư ư ư ~~~~~”
 
“Là muốn thêm một ngón nữa sao? Không thể, tôi còn đang lái xe, nhịn trước đã. Chờ một lát họp xong tới văn phòng của tôi, có quà tặng cho em!” Phụt phụt, ngón tay vất vả cần cù tăng thêm sức, Tùy Biện đồng thời tăng tốc độ xe. Thân mình Lạc Vũ bị tốc độ xe tăng đột ngột mà vồ về phía trước, hoa huyệt đột nhiên ăn hết cả ngón tay, ngón tay anh lập tức cắm thẳng vào chỗ sâu nhất của cô. Sau đó đột nhiên rút ra, đường hoa trong suốt không ngừng trào ra, Lạc Vũ thoải mái đến nằm liệt dựa vào ghế dựa, nhưng cô vẫn chưa lên đỉnh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giáo sư chỉ cho cô một chút đồ ngọt, cô lại tham lam mà muốn ăn bữa chính. Lạc Vũ bị sự sa đọa của mình dọa sợ, từ khi nào cô đã bắt đầu chờ đợi để bị anh xâm phạm vậy. Cô thật rất muốn biết anh xem mối quan hệ này của hai người là thế nào, rối rắm một lát, cô vẫn nhẹ nhàng mở miệng, “Giáo sư, chúng ta đang có mối quan hệ gì?”
 
Nhưng người đàn ông ngồi ở vị trí điều khiển lại như không nghe thấy câu hỏi này. Lạc Vũ chậm chạp đợi không được đáp án, tim cô quặn lại, đột nhiên phát đau. Thì ra anh chỉ xem cô như một món đồ chơi, cũng đúng, hai người bọn họ sao có thể có kết quả chứ.
 
Tùy Biện nhìn vẻ mặt u sầu của Lạc Vũ, không biết vì sao cũng khó chịu theo. Nhưng anh thật sự không biết nên trả lời cô như thế nào, nếu không cho được hứa hẹn thì cứ đơn giản làm như không nghe thấy đi.
 
Ríttttt một tiếng, lốp xe ma sát mặt đất, xe vững vàng chạy đến cổng trường. Lạc Vũ cởi đai an toàn, giả bộ bình tĩnh, “Giáo sư, tôi đi xuống trước.”
 
“Được, đừng quên, sau khi họp xong tới phòng họp tìm tôi.”
 
“Ừm, được!”
 
Nhìn bóng dáng gầy ốm cô đơn của cô càng lúc càng xa, lúc này Tùy Biện mới khởi động xe đi vào sân trường.
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui