Lạc Vũ đang ngồi ở trên sô pha bọc da, vì chỉ có như vậy thì hai chân cô mớᎥ có thể tách ra tới mức lớn nhất.
“Tháo tóc ra.” Tùy Biện nhìn chăm chú vào thân thể đối diện, cô thật dùng là không chịu thông suốt.
Lạc Vũ cởi đuôi ngựa, tóc dài rơi xuống che đậy một phần cảnh xuân trước ngực. Liền thấy người đàn ông đối diện lấy ra một cây bút máy, di chuyển ghế dựa về phía trước, bút máy tinh xảo giống hung khí, nhìn mà Lạc Vũ kinh hồn táng đảm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh muốn làm gì?” Cô trừng lớn mắt, sợ hãi tràn vào đôi mắt mỹ lệ.
“Dạy dỗ sinh viên không ngoan.” Tùy Biện vươn một bàn tay, bàn tay dày rộng đè hoa tâm của Lạc Vũ, năm ngón tay rũ xuống phía dưới vỗ về chơi đùa khu nhạy cảm phía dưới của người phụ nữ. Ngón giữa dán sát huyệt phùng hẹp dài xoa bóp trên dưới, qua vài cái liền đè ép ra ái dịch trong suốt.
“A, giáo sư, đừng.” Ngón tay anh giống như một con rắn linh hoạt, bò sát ở khe hở khép mở của cô, khoái cảm tê tê dại dại quen thuộc làm Lạc Vũ không thể chống đỡ được. Cô ngẩng cổ tiếp tục phát ra tiếng rên rỉ mê người say mê.
“Xem này, vẫn là cái miệng nhỏ phía dưới của em thành thật nhất.” Ngón giữa hướng bên trong moi đào, cắm vào hoa tâm Lạc Vũ, “Nước còn chưa đủ nhiều, một hồi nữa còn phải ăn luôn món quà kia nữa.”
“Không cần, không cần, tôi không cần.” Lạc Vũ kích động mà loạng choạng thân mình, không thể chấp nhận khi chỗ tư mật của cô phải nuốt thứ đồ vật kỳ quái như vậy.
Phụt phụt, ngón giữa bắt đầu cuồng dã thọc vào rút ra, dâm thuỷ càng cắm càng nhiều, Tùy Biện cực kỳ vừa lòng, “Cái miệng nhỏ phía trên nói không cần, cái miệng phía dưới lại cắn tôi chặt đến như này, em thật dùng là bé dâm.” Đột nhiên, anh rút ngón giữa đang cuồng ra. Ánh mắt nhìn chằm chằm cửa huyệt run lẩy bẩy của Lạc Vũ, khe hở khép mở có thể nhìn đến phần thịt bên trong đang phát run, thực rõ ràng là vẫn đang chưa hưởng thụ đủ.
“Tốt, đủ ướt rồi, em cũng không cần trơn nữa sdaau, đúng không. Ngoan ngoãn nuốt bút máy của tôi.” Tùy Biện lấy nó ra nhắm ngay cửa huyệt của Lạc Vũ muốn cắm vào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Giáo sư, không cần, cầu xin anh, sau này tôi sẽ nghe lời anh mà!” Lạc Vũ lập tức xin tha, cô cực kỳ sợ hãi. không ngờ người đàn ông này lại có đam mê biến thái như vậy.
“Hửm, phải không?” Lông mày Tùy Biện hơi nhướng lên.
“Đúng vậy, a ~~~~~” Lạc Vũ thất thanh kêu sợ hãi, cán bút lạnh lẽo nháy mắt tiến vào hoa tâm.
“Tôi không tin tưởng em đâu, kẻ lừa đảo, bất quá về sau đúng là em đều phải nghe lời tôi!” Tay cầm bút máy đột nhiên hướng bên trong cắm xuống, gần như 1/2 bút máy đã vào trong huyệt. Tiếng kêu run rẩy sợ hãi càng nghe càng khiến cả người Tùy Biện hưng phấn, làm gì có cái gì thú vị hơn việc tra tấn người phụ nữ không nghe lời trước mắt này chứ, “Bởi vì, tôi vô cùng biết cách dạy dỗ sinh viên không nghe lời.”
Tùy Biện nhẹ nhàng chuyển động cán bút lõa lồ ở bên ngoài, khiến cho Lạc Vũ lập tức thở dốc, “A, giáo sư, a, không cần, a ~” Cán bút lạnh lẽo cọ xát hoa thịt vách trong mẫn cảm, anh xoay chuyển rất chậm, lại cọ cô tê ngứa khó nhịn. Đau đớn khi mới vừa bị cắm vào sớm đã biến mất gần như không còn. Nhè nhẹ khoái cảm theo vách tường thịt nhanh chóng kéo dài đến các bộ phận trên thân thể, chỗ tròn trịa kiêu ngạo bị tóc che khuất cũng cứng lên. Vách tường thịt bị cọ nhẹ càng động tình mà tiết ra dâm thuỷ, theo bút máy thong thả chuyển động phát ra tiếng nước nhóp nhép đẫm nước.
“Nghe xem, em ăn vui quá nè!” Tùy Biện ngẩng đầu nhìn bị Lạc Vũ đã hoàn toàn bị dục vọng chinh phục. Bàn tay to buông bút máy, vén mái tóc che khuất nơi tròn trịa, đầu vú nhỏ cứng lên cực kỳ đáng yêu. Anh cúi người, đầu lưỡi qua lại liếm mút đầu vú. Lạc Vũ bị anh liếm đến da đầu tê dại, tiểu huyệt cầm lòng không được mà chặt lại đột nhiên hút bút máy vào, chỉ chừa ra một cái đầu nhỏ. Tùy Biện lập tức cảm nhận được sự biến hóa của cô, anh buông miệng, phun đầu vú s̴áng lấp lánh. Lại cúi đầu nhìn thì thấy bút máy chỉ còn một phần nhỏ.
Lạc Vũ hổ thẹn mà che mặt, lại bị Tùy Biện kéo ra, “Xấu hổ cái gì, dám làm không dám nhậ̵n, tiểu huyệt rõ ràng ăn vui vẻ. Nói cho tôi biết, em có sướng không?”
Lạc Vũ lắc đầu, nhưng cửa huyệt không ngừng nhỏ dâm thuỷ sớm đã bán dùng cô.
“Đã như vậy còn không thừa nhận, được!” Tùy Biện đứng dậy đi đến bàn làm việc, rút lại cây bút máy đút cho Lạc Vũ kia. Anh lại ngồi xuống, đột nhiên rút cây bút trong hoa huyệt kia.
“A ~~~~” Lạc Vũ thở gấp, hoa âm lập tức trống rỗng, thật là khó chịu, thật muốn.