Trói buộc

Tùy Biện cầm lấy hai cây bút máy, một cây sạch sẽ, một cây bút đầy dâm thuỷ ròng ròng lúc ẩn lúc hiện lên trước mắt Lạc Vũ. “Có phải rất muốn hay không, nơi đó rất khó chịu nhỉ, ngoan, nói em muốn, tôi lập tức cho em.”
 
“Muốn, muốn giáo sư dùng hai cây bút máy cắm vào nơi đó.” Tay Lạc Vũ đi vào miệng huyệt tách môi âm hộ thật dày, “Giáo sư, đặt ở nơi này đi, cầu xin anh.”
 
“Được, lúc này mới ngoan!” Tùy Biện lập tức cắm hai cây bút máy vào lỗ huyệt khép mở, chừa lại 1/4, “Ngoan, không đút no em e là lát nữa em phun không ra.” Bàn tay to nhanh chóng xoay tròn hai cây bút máy, tiếng nhóp nhép cọ xát từ tiểu huyệt truyền ra.
 
“A, a, a, giáo sư, a, thật thoải mái, a, anh, anh đừng xoay nữa!” Hai cây bút máy xoay tròn, tuy phẩm chất không bằng dương vật anh nhưng mặt ngoài hơi gồ lên cọ Lạc Vũ cực kỳ thoải mái. Vách thịt trong không ngừng bị nghiền áp theo chuyển động xoay tròn của bút máy, đường hoa không ngăn được mà rỉ nước. Vách trong khô nóng, cán bút mớᎥ đầu lạnh lẽo cũng đã trở nên nóng bỏng dị thường. 

 
Tùy Biện nghe lời buông tay ra, anh dựa vào lưng ghế mặc kệ hai cây bút máy tự sinh tự diệt trong hoa huyệt Lạc Vũ. Chuyển động bút máy tuy đã ngừng nhưng ánh mắt nóng bỏng đối diện làm Lạc Vũ không chỗ dung thân.
 
“Hoa huyệt của em cũng thật xinh đẹp!” Tách một tiếng, đối diện truyền đến một loạt tiếng chụp ảnh, “Tiểu huyệt lại còn chủ động nuốt hai cây bút máy, thật là quá xuất sắc.” Tùy Biện mở chức năng quay video, thấy tiểu huyệt vì khẩn trương, xấu hổ và giận dữ mà chậm rãi nuốt hai cây bút máy vào trong. 
 
“Giáo sư, cầu xin anh, cứu tôi, sắp ăn hết vào rồi.” Lạc Vũ bị anh nói càng thêm động tình, thân thể không chịu không chế mà điên cuồng hút vào, cô sắp xong rồi, sắp xong rồi. Lạc Vũ bất an xin giúp đỡ, kích thích ý muốn bảo vệ của Tùy Biện. Anh dựa về phía trước, nhanh chóng dùng sức lấy hai cây bút máy ra. Chỉ nghe phụt một tiếng, một làn sóng dâm thuỷ bắn ướt tay anh. 
 
Lạc Vũ thở phì, tâm trạng cực độ thả lỏng, nhưng huyệt nhỏ khẩn trương càng thêm tịch mịch khó chịu. Tùy Biện trở lại chỗ ngồi, cởi bỏ lưng quần kéo khoá quần, cây trụ thịt to chống trời đột nhiên từ trong quần bắn ra. Bàn tay khớp xương rõ ràng móc ra thứ cực nóng sưng to đối diện với Lạc Vũ. Lạc Vũ nhìn cây gậy nóng bỏng kia, rốt cuộc cũng không thể bình tĩnh nữa…
 
Dương vật thô dài màu đỏ tươi nguyên bản dữ tợn đến đáng sợ, nh̵ưng giờ phút này với Lạc Vũ chính là thuốc hay trí mạng giảm bớt sự trống rỗng trong cơ thể cô. Cô đi về phía trước cọ nguậy mông nhỏ, lại không dám từ trên sô pha đi xuống, thật muốn bị thứ thô to của anh hung hăng cắm rộng, hoa huyệt ngứa muốn chết rồi. 
 
“Giáo sư.” Lạc Vũ mím nhẹ môi, cố ý lộ ra bộ vị mê người nhất của cô, nơi đó còn đang nhỏ nước.
 

“Hả? Muốn ăn gậy thịt của giáo sư à?” Ánh mắt Tùy Biện không thể từ rời khỏi khu tam giác của cô, nơi đó phảng phất như có thể hút đi hồn phách của anh.
 
Lạc Vũ nhìn thấy ánh mắt của anh liền biết mình đã thành công một nửa. Cô chậm rãi rút hai chân, lại bị anh lạnh giọng, “Ai cho em khép lại, bé dâm đãng, chủ động ngồi lên đi.”
 
Lạc Vũ lập tức nhảy xuống sô pha, thân mình hướng về phía trước, cánh tay vòng lấy cổ Tùy Biện, trước tiên là ổn định nửa người trên. Hai chân gậy lại chậm rãi duỗi tới khe hở ở lưng ghế. Lạc Vũ cúi đầu, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, thẳng đến khi cửa huyệt động tới vật cứng nóng hừng hực kia. 
 
Bộ ngực cao ngất ở trên áo sơ mi của Tùy Biện nhích tới nhích lui, đầu vú nhỏ cọ xoa vải dệt, xúc cảm cưng cứng cọ anh càng trướng. Thật đúng là mê người, ngay khi miệng huyệt đụng chạm vào quy đầu, Tùy Biện kích động đến thiếu chút nữa bắn ra. 
 

“Giáo sư, tôi, tôi muốn ngồi xuống.” Lạc Vũ nhắm mắt lại, thử tiếp tục ngồi xổm xuống, quy đầu tròn vo cực đại lập tức phá vỡ hoa môi, nhép một chút, đằng trước bị Lạc Vũ nuốt lấy.
 
“A ~” huyệt dâm vừa mớᎥ bị bút máy thoả mãn vẫn chưa thể lập tức nuốt vào thứ khổng lồ của anh, Lạc Vũ tiếp tục đè thấp nửa người trên, mông nhỏ nâng lên tiếp tục nuốt xuống. Gậy thịt thô dài đã vào 2/3 âm đạo. Mô hôi mỏng theo cái trán trơn bóng chảy xuống, ngay cả ăn gậy thịt cũng nghiêm túc như thế. 
 
Bàn tay to của Tùy Biện lau mồ hôi trên trán Lạc Vũ, ánh mắt thâm tình làm trái tim Lạc Vũ đau đớn. Không phải đã nói chỉ cần thân thể của cô sao, bày ra vẻ mặt này là cho ai xem! Lạc Vũ có chút tức giận, cô đột nhiên ngồi xuống, hoa tâm ăn nguyên cây gậy thịt. 
 
Tùy Biện lập tức phát ra một tiếng rên trầm thấp, “Em thật là không ngoan!” Bạch bạch bạch, đôi tay vỗ nhẹ hai cánh mông thịt, nhưng anh vẫn bắn ra ngay! Lạc Vũ chỉ cảm thấy một dòng chất lỏng đặc sệt bắn vào hoa tâm. Chờ cô ý thức được là cái gì, cô liền có cảm giác vui sướng khi trả thù! 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận