Trói buộc

“Đang hả hê trong lòng phải không?” Tùy Biện giật vòng eo tráng kiện về phía trước, quy đầu công phá tử cung của Lạc Vũ.
 
“A ~~~~~” Lạc Vũ ngưỡng cổ ưỡn ngực, đâm vào thật sâu như này thiếu chút nữa muốn mạng cô.
 
“Lúc này mớᎥ chỉ là bắt đầu thôi, chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Tay Tùy Biện để ở bên hông mảnh khảnh của cô. Chỉ cần anh dùng sức một cái, phỏng chừng đều có thể bẻ gãy xương cốt, nhưng anh lại không nỡ. Huyệt dâm chật hẹp và cái đầu thông minh kia, không không không, phải nói không có chỗ nào của cô mà không hợp ý anh. 
 
“Không, giáo sư, không cần, tôi biết sai rồi, a, a, a…” Lạc Vũ điên cuồng lắc đầu, bàn tay to bên hông đột nhiên hướng về phía trước nhấc tới, lại ấn thật mạnh xuống. Nhanh chóng ra vào cửa huyệt không thể khép kín của cô, quá nhanh, quá mạnh, quá sâu, anh thật là đáng sợ. Thật vất vả mới làm quen được, anh liền rút ra, trên dưới xóc nảy cậy mạnh làm hai chân Lạc Vũ tê dại. Quy đầu đâm mạnh vào chỗ sâu nhất của cô, lại vào lúc cô khát vọng được đối xử dịu dàng thì lại hoàn toàn rút ra. 
 

Sợi tóc trúng mặt Tùy Biện, hai vú đong đưa mê say mắt anh. Anh ngậm lấy một quả dâu tây nhỏ, chuyển động trụ thịt nghiền nát chung quanh vách tường thịt, niêm mạc dán sát vách trong lộ ra càng nhiều đường hoa. Có lẽ là vấn đề góc độ, quy đầu lại cọ sát được nơi ở trên kia.
 
Lạc Vũ thoải mái đến run rẩy, ngay vào lúc này, anh lại còn gặm cắn hai bên đầu vú cô. Toàn bộ điểm mẫn cảm trong cơ thể đều bị anh trêu chọc, chân của Lạc Vũ banh đến thẳng tắp. quy đầu không ngừng đánh tới, cô khống chế không được, tiểu huyệt phốc một chút tiết ra lượng lớn dâm thuỷ. Gậy thịt trong đường đi lập tức kích động mà lung tung thọc vào rút ra, phụt phụt, chịch Lạc Vũ xóc nảy, dư vị cao trào còn chưa tan hết cô đã bị anh chịch thêm lần nữa. Khoái cảm ngập trời bao vây cô, như đặt mình trong đám mây, Lạc Vũ thoải mái đến quên hết tất cả, tình nguyện trầm luân. 
 
“Thật nhiều nước, thử tự động mông xem, tôi thích em chủ động.” Lạc Vũ bị gậy thịt anh làm cho thèm muốn, nghe lời chủ động phối hợp khi Tùy Biện thọc vào rút ra. Phụt phụt, nhịp nhấp nhanh chóng thấy không rõ gậy thịt ra vào thế nào. Chỗ giao hợp dính nhớp ẩm ướt, lông mu người đàn ông dính lại một chỗ. “A, a, a, giáo sư, giáo sư, quá thoải mái, huyệt nhỏ thật thoải mái.” 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thật ngoan, em cắn chặt quá.” âm đạo đã ra một lần, cực phú co dãn lập tức lùi về đón lấy vật cứng thô to. Vách trong hoa thịt theo gậy thịt chuyển động không ngừng biến mềm, biến xót, biến trơn, cho đến khi bị đè ép ra càng nhiều mật hoa mớᎥ được xem là hoàn thành sứ mệnh của nó. 
 
Lạc Vũ không cách nào hình dung tâm trạng giờ phút này, ham muốn cực hạn như cá gặp nước làm cô chìm hãm trong đó. Cô đột nhiên ngồi xuống nữa, khát vọng nuốt vào nguyên cây gậy thịt, không muốn anh đi ra ngoài. Không sai, cô không muốn buông tha người đàn ông này, nếu anh trêu chọc cô trước, thế thì cô cũng sẽ không ngồi chờ chết. 
 
Tay nhỏ kéo khoảng cách của cả hai, cái đầu chôn ở ngực cô nâng lên, “Làm sao vậy?” Tùy Biện bị quấy rầy khi liếm ngực nên có chút tức giận, nhưng cô lại chủ động ngậm lấy gậy thịt anh, tạm tha cho sai lầm nhỏ lần này của cô.
 
“A, giáo sư, đồng ý với tôi, gậy thịt của anh chỉ có thể cho tôi, được chứ?” Lạc Vũ tiếp tục đón lấy dương vật cuồng dã, đâm đến nỗi bụng nhỏ của cô đã bắt đầu căng trướng tê dại, “Không thể ở cùng người phụ nữ khác!” Vốn tưởng rằng anh sẽ không vui, nhưng giáo sư Tùy cười giống một đứa trẻ lập tức làm cô rung động, cô lại không có lập trường mà tha thứ cho anh rồi! 

 
“Được, gậy thịt chỉ cho bé dâm của tôi. Chỉ để em bé dâm đãng là của một mình tôi, được không?” Tùy Biện nâng dưới nách Lạc Vũ, nâng cả người cô lên, “Nói đi, bằng không không cho em ăn.”
 
Miệng huyệt lập tức tiết ra ái dịch còn sót lại, chảy trên đùi Tùy Biện, làm dơ quần tây của anh.
 
Lạc Vũ chỉ cảm thấy một trận ngọt ngào, cô nhẹ nhàng mở miệng, “Ái dịch của em chỉ chảy vì giáo sư, chỉ cho một mình giáo sư!”
 
Vèo một chút, cả người liền ngồi lên gậy thịt của Tùy Biện, “A...aaaa...aaaa”
 
“Hít ”

 
Hai người đồng thời phát ra một tiếng thở dốc, chất lỏng hạnh phúc lặng thầm trao đổi ở hoa tâm của Lạc Vũ. Lạc Vũ xụi lơ ở trong lồng ngực Tùy Biện. Thở dốc xong, cô hé miệng tàn nhẫn cắn làn da lúa mạch kia một phát, đến khi mùi máu tươi truyền tới trong miệng. “Giáo sư, anh là của em.” 
 
Tùy Biện ôm chặt Lạc Vũ vào trong ngực, “Ngoan, chỉ cần em nghe lời, anh là của em!”
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận