Trói buộc

“Giáo sư, thật sự muốn ở chỗ này sao?”
 
Không gian phòng tắm thật sự rất nhỏ, một mình Lạc Vũ tắm cũng đã rất miễn cưỡng rồi. Càng đừng nói tới chuyện thân hình cao lớn của anh cũng theo vào. Cả người trần trụi bị anh giam cầm giữa lồng ngực nóng rực và mặt tường đá cẩm thạch lành lạnh, Lạc Vũ cũng không biết mắt mình nên nhìn về phía nào.
 
“Ừm, nơi này rất tốt. Cho dù xoay người em cũng ở trong phạm vi của anh!” Tùy Biện duỗi tay gỡ vòi hoa sen, điều chỉnh nhiệt độ.
 
“Mèo con, nói cho anh nghe, cậu ta chạm vào nơi nào rồi?” Lúc này Lạc Vũ mới ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chỉ về phía môi, bộ ngực và thân dưới.
 
“Nhưng mà anh ta không thực hiện được, giáo sư, anh phải tin tưởng em.” Bộ dáng cô nóng lòng biện hộ cho bản thân cực kỳ đáng yêu.

 
Vòi hoa sen hướng vào nơi cao ngất tròn trịa của cô, dòng nước bị Tùy Biện chỉnh đến lớn nhất, ào ào rửa sạch dơ bẩn bên trên.
 
“Ưm, giáo sư, đừng, nước mạnh quá.” Lạc Vũ thoải mái ưỡn dậy, hạt đào hai bên cũng cứng.
 
“Mèo con muốn làm tình sao?” Tùy Biện nhìn về phía hai viên đầu vú nhỏ đang càng ngày càng cứng kia, bị dòng nước xối lên càng trở nên hồng hào. Bộ ngực như mật đào càng bị dòng nước kích thích đến run rẩy loạn xạ.
 
“Không có, em không có. A ~~~~” Lạc Vũ khép hai chân nhưng hoa huyệt vẫn bị dòng nước đột nhiên tấn công mãnh liệt. Khác với cảm xúc tưới trên đầu vú, dòng nước ào ào xối vào gần như làm cô mất khống chế.
 
“Anh thích sinh viên ngoan. Nghe lời! Mở chân ra, hoàn toàn giải độc mới có thể làm tình!” Rõ ràng là đã nghe qua giọng anh rất nhiều lần nhưng Lạc Vũ lại cảm thấy giọng nói gợi cảm giàu từ tính kia đang hoàn toàn kéo hết dục vọng ẩn sâu trong thân thể cô ra. Cô nghe lời mà mở chân ra, nhận lấy sự tấn công mãnh liệt của dòng nước.
 
Tùy Biện nhìn Lạc Vũ cắn chặt môi, không được thoải mái mà ngẩng mặt lên. Anh xấu xa cọ rửa qua lại ở chung quanh hoa huyệt cô. Lông mu ướt át vì dòng nước mãnh liệt, xém chút đã bị kéo ra làm lộ đoá hoa. Viên châu bên trên bị xối đến hơi hơi đỏ lên, cực kỳ dụ hoặc, Tùy Biện hận không thể lập tức ngậm nó vào trong miệng.
 
“A, giáo sư, đừng, nước chảy vào hết rồi.” Lạc Vũ thoải mái đến cọ xát bắp đùi của mình, cửa huyệt bị anh xối đền tê rần, sung sướng đến mức cô run rẩy. 
 

“A, a, đừng, đừng tưới ở đó!” Lạc Vũ run rẩy nói. Âm vật bị dòng nước ào ào xối vào, máu ở nửa người trên gần như chảy ngược, hai chân lập tức mềm xuống. Sao giáo sư lại có thể biến thái như vậy, nơi đó, nơi đó không thể tiếp tục bị…
 
“A, giáo sư, a, a, a. Em, em muốn làm tình, muốn làm tình, nghe thấy giọng của anh em sẽ lập tức có cảm giác.” Lạc Vũ bị kích thích, nói hết bí mật của cô ra.
 
“Chỉ như vậy thôi sao?” Tùy Biện để vòi hoa sen ở lại chỗ cũ, hai tay đè lên mặt tường đá cẩm thạch, để cho dòng nước bên trên làm ướt nhẹp hai người bọn họ.
 
Dòng nước chảy xuống theo cái cằm gợi cảm của anh, xối lên áo sơ mi của anh. Mạch máu dưới lớp da thịt và thứ cứng ngắc trồi lên kia khiến Lạc Vũ nhìn mà miệng đắng lưỡi khô. Ở dưới ánh nhìn nóng bỏng chăm chú của anh, Lạc Vũ cầm lòng không được mà bày tỏ: “Giáo sư, em thích anh!”
 
“Cho dù hiện tại không cho được đáp án mà em muốn sao?” Con ngươi sâu thẳm làm Lạc Vũ không thể đoán được tâm tư của anh nhưng cô không hối hận.
 

Cô kiên định gật đầu: “Ừm, thích anh là chuyện của em.” Thiếu nữ quật cường như lúc bọn họ quen biết, Tùy Biện cũng xém quên mất. Có điều nước mắt cô đang cực lực che giấu vẫn bị anh nhìn thấy, hoà với dòng nước của vòi hoa sen, chảy xuống mặt đất.
 
Tùy Biện kề sát Lạc Vũ, xoa tai cô lặng lẽ nói: “Câu dẫn anh!” Lạc Vũ cúi đầu, bàn tay trắng nõn cởi bỏ thắt lưng của người đàn ông, cởi quần tây cao quý xa xỉ của anh. Túp lều đứng thẳng bởi vì khoảng cách gần gũi mà đã có thể chống trên bụng nhỏ của cô. Cô dịu dàng chậm rãi kéo quần lót của anh xuống, gậy thịt “phựt” một tiếng, vỗ lên bụng nhỏ của cô.
 
“Giáo sư, em muốn ăn nó!”
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận