Trói buộc

Lạc Vũ nhìn đầy giường đều là quà lúc anh đi công tác mua cho cô. Những đồ vật có hình thù kỳ quái, chất liệu khác nhau, thật là làm người ta mặt đỏ tim đập. Lạc Vũ nhìn đồng hồ trên tường, hai phút nữa anh liền sẽ gọi video tới.
 
Anh đã đi công tác sắp một tuần rồi nhưng mỗi ngày đều sẽ bớt thời gian cùng cô gọi video, thời gian gọi cũng đều là sau khi cô tan học. Anh thật sự càng ngày càng ấm áp, như vậy anh có phải cũng có chút thích cô hay không?
 
Cô cúi đầu nhìn cái áo ngủ mà tối hôm qua anh chọn, bầu ngực sinh động chỉ bị lời vải đen hơi mỏng che khuất, điểm hồng nhạt nổi lên bên trong bị nhìn thấy rõ ràng. Anh nhất định là nghẹn hỏng rồi, mấy ngày hôm trước gọi video mỗi khi sắp đi vào đoạn cô chờ mong nhất, bên anh lại đột nhiên có việc gấp làm hại hai người không được tận hứng. Nơi đó của anh vểnh lên thật cao, lúc sau phải giải quyết như thế nào? Thế anh có đi tìm người phụ nữ khác hay không? Lạc Vũ không dám tiếp tục suy nghĩ…
 
Cô vội vàng mở TV liền thấy anh đang gọi tới. không biết vì sao, cô đột nhiên có chút hồi hộp, tay nhỏ cuống quít click nhận video. Nhìn thấy anh đang nằm ở trên giường lớn khách sạn, lẳng lặng nhìn nhau.
 
Tùy Biện nhớ mèo con trong nhà sắp chết rồi, gần một tuần chưa chạm vào cô, làm hại anh hàng đêm mộng xuân, lúc dậy sớm khăn trải giường cũng ướt đến rối tinh rối mù. Phụ nữ mà đối tác đưa đều bị anh tiễn đi. Những mùi hương gay mũi khó ngửi đó nào thoải mái bằng cô. 
 

Màu đen quả nhiên hợp với cô, hai vú mê người hơi cong, nhũ mương mê người Tùy Biện nhìn mà căng yết hầu: “Mèo con, nhớ anh không?”
 
“Nhớ, rất nhớ! Anh nhớ em không, giáo sư?” Lạc Vũ thẹn thùng mà mở miệng, luôn cảm thấy mình như cô vợ nhỏ đang chờ đợi âu ông xã yêu dấu nói hết nỗi nhớ của anh. Nhưng chắc chắn anh sẽ không trả lời rồi, cô quá hiểu anh.
 
Quả nhiên, màn hình bên kia trầm mặc. Lạc Vũ cúi đầu, cảm thấy hơi mất mát. Đúng lúc này, tiếng vang kỳ quái sột sột soạt soạt từ bên trong truyền ra, cô điều chỉnh tâm tình ngẩng đầu, lại bị cảnh tượng nhìn thấy trước mắt làm cho khiếp sợ. 
 
Giáo sư áo mũ chỉnh tề lại cởi không còn món gì. Một cái quần lót che khuất vật nam tính, gậy thịt nhô lên sắp làm rách cả quần lót. Trên phần bụng gợi cảm không có một chút thịt thừa, cơ bụng rõ ràng. Lạc Vũ lúc trước cảm thấy đàn ông qua 30 ít nhiều gì cũng sẽ có chút dầu mỡ nhưng rõ ràng anh là trường hợp đặc biệt. 
 
“Mèo con, vừa lòng với câu trả lời này chưa?” Tay Tùy Biện lột ra một góc quần lót, tiếp tục câu dẫn, “Muốn nhìn không?”
 
Lạc Vũ nuốt nuốt nước miếng, đương nhiên cô muốn nhìn rồi, cô còn muốn làm tình cùng anh hơn. Từ từ, vừa nãy ý anh là anh nhớ cô đến cương cứng sao?
 
Tùy Biện cởi ra một nửa quần lót nghiêng tạp ở giữa háng, chỉ lộ ra quy đầu dữ tợn đằng trước. 
 
“Mèo con, cách mở ra nó, em biết không?”
 
Lạc Vũ hoàn toàn ngây ngốc, vội vàng lắc đầu, “Giáo sư, em không biết.”

 
Tùy Biện lộ ra nụ cười dụ hoặc, “Mở hai chân ra, nó sẽ là của em!”
 
Lạc Vũ thẹn thùng dạng hai chân thành hình chữ M, hai chân đạp nhẹ lên khăn trải giường. Liền thấy anh một phen kéo quần lót, gậy thịt thô dài nhảy ra, lửa nóng mạnh mẽ, ngo ngoe rục rịch! Cho dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được khí thế kiêu ngạo kia! 
 
“Mèo con, em thật ngoan, mặc cái quần lót anh thích nhất. Bé hoa mũm mĩm thật đáng yêu.” Bàn tay Tùy Biện hướng màn hình, vuốt ve trên dưới đoá hoa mượt mà kia. 
 
“Hình như em ướt rồi, phải không? Cách màn hình cũng có thể bị anh sờ ướt. Mèo con, em nói xem, em có phải dâm đãng quá rồi hay không?” 
 
“Giáo sư đừng nói nữa.” Lạc Vũ che lỗ tai, cô biết anh thích trêu đùa cô như vậy nhất, ngại quá.
 
“Nhưng anh thích mèo con dâm đãng, vậy em có phải hay không?”

 
“Giáo sư, em, em là mèo con dâm đãng, anh phải tiếp tục thích em!”
 
“Nhưng em không có bày ra tư thế dâm đãng, em đang gạt anh!” Tùy Biện cố ý giả bộ tức giận, mèo con ở màn hình đối diện sắp bị anh bắt nạt bật khóc, thật đáng yêu, thật muốn lập tức tiến vào cô.
 
Lạc Vũ bất đắc dĩ, để chứng minh mình không lừa anh, cô cởi ra lớp vải mỏng kia, đôi tay xoa nắn hai vú mình, “Giáo sư, như vậy được chứ?”
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận