Trói buộc

Sợi tóc khô cứng của người đàn ông chọc lên bụng nhỏ của Lạc Vũ, rất ngứa. Cô muốn đẩy đầu người đàn ông ra nhưng lại không phải là đối thủ của anh. Đầu lưỡi khẽ liếm lên khe hoa, cả người Lạc Vũ tê dại, khoái cảm không thể khắc chế sắp nổ tung, anh sao lại có thể, sao lại có thể liếm chỗ dơ như vậy. 
 
“A, anh ơi, anh lấy ra, lấy ra đi, bẩn lắm.” Phía sau lưng lạnh lẽo, mà phía dưới lại nóng rát, cô có ảo giác như đặt mình trong lò băng hầm lửa. Lạc Vũ chưa từng nếm thử trái cấm, sao có thể chịu nổi cảm giác môi lưỡi khiêu khích này. 
 
Đầu lưỡi ngừng khiêu khích, Tùy Biện ngẩng đầu, khoé miệng dính dâm dịch của Lạc Vũ. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình lại chủ động liếm cho một người phụ nữ. Với Tùy Biện, tình dục là thứ có thể có có thể không. Dậy sớm “chào cờ” cũng bị anh dùng tay giải quyết, cũng không có gì là không ổn. Phụ nữ tre già măng mọc càng làm anh cảm thấy nhàm chán, dần dà anh cũng trở thành sinh vật lạ trong mắt bạn bè. 
 
Nhưng chính anh biết, anh chỉ chưa gặp được người đúng gu của mình mà thôi!
 
Cô xuất hiện đánh vỡ quá trình tu hành lâu dài của anh. Chỉ ngửi mùi hương trên người cô thôi mà anh cũng cứng được, khỏi bàn tới mật hoa ngọt lành trong miệng kia.
 
Mặt cô ửng hồng một mảnh, trong lúc lơ đãng thì hai chân càng tách rộng ra. Rõ ràng cô rất thoải mái nhưng ngại lễ giáo mà không chịu thừa nhận. Hàng mi run rẩy, bộ ngực sữa ưỡn cao và đôi mắt nhuộm đầy khát vọng kia như nói “tôi đang rất sướng!” 

 
Gương mặt điển trai của người đàn ông không nhìn ra bất cứ thái độ gì, ngoài tính cách biến thái, anh còn có một gương mặt làm phụ nữ theo như mèo thấy mỡ. Luvevaland chấm co. Lạc Vũ không phải người đam mê sắc đẹp nhưng cô biết, người đàn ông này sẽ làm người ta nghiện, anh là độc, cô phải tránh xa! 
 
Ánh mắt giao nhau, Lạc Vũ bị ánh mắt anh nhìn đến hoảng, sao anh lại nhìn cô như vậy! Đó là một loại hưng phấn chỉ xuất hiện khi thợ săn nhìn thấy con mồi mình thích, cô cuống quít cúi đầu, không muốn chấp nhận đáp án sinh động sắp xảy ra. 
 
“A, a, a, đừng, anh, sao anh lại có thể đưa vào chứ!” Cái lưỡi thô dài tách hai mảnh cánh hoa dày không nhân nhượng. Chui vào từ đáy hoa huyệt, thuận lợi vào sâu trong đường đi chặt chẽ theo con đường ướt ả. Nhưng mớᎥ vừa đi vào đã bị kẹp như đòi mạng, tưởng tượng đến việc đường đi sâu thẳm chặt chẽ này chưa bao giờ bị ai ghé thăm, máu nóng cả người lập tức dồn hết xuống bụng dưới, quái vật khổng lồ cứng nóng kia hơi rục rịch rồi. 
 
Tùy Biện nhẹ nhàng liếm láp hoa thịt ướt nóng của cô, có lẽ sự âu yếm dịu dàng của anh đã làm người phụ nữ phía trên không còn khẩn trương nữa, đường đi chặt thít rốt cuộc cũng thả lỏng đôi chút. Luvevaland chấm co. Anh thử tiếp tục đi về phía trước, đầu lưỡi đảo qua vách tường thịt, những con vật nhỏ khẩn trương cực kỳ đáng yêu, co rúm trốn tránh, rồi lại khát vọng với cái lưỡi dài. Thật đúng là giống như chủ nhân của nó, làm giá muốn chết! 
 
Lạc Vũ chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trong đường đi nóng hổi, cô thèm khát được giải phóng nhưng lại không biết nên được giải phóng như thế nào. Tay nhỏ để trên đầu người đàn ông, trong miệng phát ra tiếng thở dốc đứt quãng. Cô hung hăng đè đầu người đàn ông xuống, nhép một tiếng, đầu lưỡi khẽ chạm đến lớp màng hơi mỏng kia, lại không thể đâm thủng. Nhưng cô thật sự rất muốn bị anh xâm phạm, nơi đó thật ngứa, thật là khó chịu. 
 
Lực tay của phụ nữ không lớn, nhưng sự chủ động phối hợp này khiến Tùy Biện rất vừa lòng, rốt cuộc cô cũng thông rồi. Anh có thể dễ dàng chọc phá lớp màng thuần khiết kia, nhấm nháp hương thơm tốt đẹp hơn. Nhưng anh vẫn là dùng phương thức truyền thống nhất, hung hăng chiếm hữu cô, khuấy động cô, bắn đầy cô! 
 
Cái lưỡi linh hoạt không tiếp tục vào sâu phía trước nữa, chỉ đảo quanh bên trong mảnh đất, khiêu khích qua lại. Giữa đùi truyền đến tiếng mút mát của người đàn ông, cô động tình mà chảy lượng lớn dịch, uống cực kỳ ngon! 
 
“A, anh… cầu xin anh, tha cho tôi đi, a, đừng, kịch liệt quá!” Luvevaland chấm co. Cái lưỡi bá đạo đột nhiên nhanh chóng thọc vào rút ra, cắm phụt phụt giới hạn của Lạc Vũ. Cái miệng nhỏ hồng chật hẹp sung sướng nuốt lấy lưỡi của người đàn ông, ra ra vào vào, nước dâm bắn tán loạn tưới ướt khăn trải giường dưới thân. 
 
Tuy không đâm thủng lớp màng kia nhưng thọc vào rút ra điên cuồng như dương vật vẫn làm Lạc Vũ cảm nhận được cơn sướng gần như lên đỉnh. Cô thở dồn dập, ngón chân cuộn lại, sau một lần lưỡi dài gập mạnh mới gấp không chờ nổi mà bắn từng đợt mật dịch làm ướt mặt người đàn ông. 
 

Lạc Vũ che mặt lại, không thể tin được mình lại bị đàn ông bú đến mất khống chế, hơn nữa còn dưới tiền đề chưa bị anh phá thân.
 
Tùy Biện rút lưỡi, lau dâm dịch bên khoé miệng, quay Lạc Vũ đang thẹn thùng lại, cửa huyệt còn đɑng phun nước: “Tuyết Nhi, nhìn xem, còn đang run này, có phải khi nãy rất muốn bị tôi phá lớp màng kia hay không, nơi đó ngứa không chịu nổi rồi chứ gì.” 
 
Người đàn ông đáng giận này cứ nhắc lại ham muốn đen tối trong lòng Lạc Vũ, mà khi Lạc Vũ nhìn thấy chính mình trong gương, cô không còn lời gì để nói. Hoa huyệt không ngừng phun nước, nơi đó đúng là run rẩy kịch liệt rồi. Luvevaland chấm co. Lần đầu tiên Lạc Vũ cảm thấy sợ hãi, nên kết thúc cục diện vượt ra khỏi tầm kiểm soát này như thế nào đây. 
 
“Anh ơi, vì sao anh lại không thực hiện giao dịch?” Lạc Vũ không muốn tiếp tục dây dưa với người đàn ông này nữa, cô muốn chấm dứt hết mọi thứ vào đêm nay.
 
“Em muốn thoát khỏi tôi sao?” Tùy Biện hiểu rõ ý đồ của cô.
 
“Đừng có nằm mơ, chỉ cần giao dịch không thực hiện, em sẽ còn thiếu tôi một lần!” Thật ra trong lòng Tùy Biện nghĩ cho dù có thực hiện hợp động thì người anh để ý làm sao mà trốn được! Đêm nay không ăn cô đó do anh thương xót cô mới lần đầu. Anh không muốn qua loa chấm dứt đêm đầu tốt đẹp ở khách sạn.
 
Lạc Vũ thông minh mà lựa chọn không tiếp tục vấn đề này, rất rõ ràng, người đàn ông này sẽ không buông tha cô dễ như trở bàn tay đâu. 

 
Nhưng người đàn ông trước mặt lại đột nhiên cởi quần dài và quần lót của anh, móc cây gậy thịt ngăm đen đang rất cứng kia ra trước mặt Lạc Vũ. Lạc Vũ vội vàng che mắt, lại bị người đàn ông dùng tay kéo ra.
 
“Tuyết Nhi, từ giờ cái này sẽ thuộc về em!”
 
Người đàn ông thở hổn hển, vừa tự vuốt ve, vừa xoa nắn ngực Lạc Vũ, tốc độ càng lúc càng nhanh, Lạc Vũ nhìn mà đến hãi hùng khiếp vía, thứ đáng sợ kia càng ngày càng cứng. Luvevaland chấm co. Sức xoa bóp ngực cô cũng càng ngày càng mạnh, cô đau đến nhăn mày, cũng may là rất nhanh, người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, lượng lớn chất nhầy trắng đục phun ra.
“Đây là lần cuối cùng!” Người đàn ông một phen ôm lấy Lạc Vũ: “Sau này chỉ có em thôi!”
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận