Lạc Vũ lần đầu cùng anh đi vào sân biệt thự. Bên trong tựa như một tòa hoa viên trong nhà, cả sân nhà bị pha lê trong suốt bao lại. Cũng không biết vì sao, trên pha lê lại hắt ra ánh s̴áng bảy màu, cực kỳ xinh đẹp.
Cô ngơ ngác mà đi vào, phát ra một tiếng khen ngợi, “Giáo sư, nơi này thật đẹp!”
“Không đẹp bằng em!” Tùy Biện đi lên nhẹ nhàng đẩy cô lên trên pha lê, bàn tay to từ một bên váy ngủ của cô vén lên, xoa nắn hoa huyệt ướt đẫm. Lòng bàn tay không ngừng ấn, bốn ngón tay trêu chọc môi âm hộ đáng thương kia. Nước dâm làm ướt lòng bàn tay Tùy Biện, trơn trượt một mảnh, cảm thụ sự nhiệt tình đến từ phía cô.
“Ưm, giáo sư, a, tiến vào đi, em muốn anh, giáo sư. Rất muốn anh, thật ra em cũng rất đói, rất đói!” Đôi tay của Lạc Vũ chống ở trên pha lê.
“Mèo con háo sắc, chỗ nào đói, hả?” Tùy Biện vừa xoa nắn ngực trái của Lạc Vũ, vừa xoa âm đế cô.
“A, giáo sư, giáo sư, a, thật thoải mái, huyệt nhỏ thật đói, thật đói. Muốn ăn gậy thịt của giáo sư.” Hai chỗ được an ủi càng làm Lạc Vũ ý loạn tình mê, hoa tâm không ngừng trào ra mật nước.
“Ngoan, em xem, phía dưới có phải có người đɑng nhìn chúng ta hay không?” Tùy Biện cố ý hù dọa cô.
Lạc Vũ cả kinh trừng lớn mắt, nhưng phía dưới thật sự có người đɑng lên trên.
Lại vào lúc này, cây trụ nóng rực mạnh mẽ đột nhiên tiến vào thân thể của cô, “A ~~~~~” Lạc Vũ vừa thoải mái vừa khó chịu, anh cắm quá sâu. Tư thế vào từ sau luôn dụng vào hoa tâm của cô dễ như trở bàn tay, quy đầu đánh vào khối thịt nhỏ kia, cực kỳ thoải mái.
“Mèo con, chúng ta làm cho bọn họ xem được không, ha.” Tùy Biện giữ eo Lạc Vũ, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
“A, giáo sư, giáo sư, đừng mà, ngại lắm, ưm, thật thoải mái ~” Ngoài miệng nói ngại, nhưng Lạc Vũ lại to gan phối hợp với gậy thịt anh, hoa tâm cắn chặt cây thịt cứng, bị cọ tới cọ đi, cực kỳ vui sướng. Tiếng phụt phụt dần dần truyền ra, nước dâm ở nơi giao hợp theo bắp đùi Lạc Vũ chảy xuống.
“Mèo con, em thật là dâm đãng. Nếu đã vậy, chúng ta chơi thứ kích thích hơn đi!”
Gậy thịt nháy mắt bị rút ra, Lạc Vũ gấp đến độ xoay người.
“Mèo con, cởi váy ngủ ra!” Tùy Biện cũng vừa nói vừa cởi, đến khi cả người trần trụi.
Lạc Vũ ngoan ngoãn mà cởi váy ngủ, sớm đã vứt cảm giác thẹn thùng không còn một mảnh. Cô một lần nữa xoay người, chỗ cao ngất dán ở trên pha lê, đầu vú bị đè ép sang hai bên, dẩu mông lên, bày ra tư thế hạ tiện nhất, “Giáo sư, mau tới yêu em, cầu xin anh!”
“Mèo con, phía dưới càng ngày càng nhiều này.” Lạc Vũ không dám mở mắt, cô cực kỳ thẹn thùng, hoa tâm cầm lòng không được mà co rút lại, lại bị gậy thịt đột nhiên tiến vào căng ra, “A, a, a…” cây thịt phát lực bạch bạch bạch mà bắt đầu trước sau thọc ngoáy, đâm hai vú Lạc Vũ run theo.
“Thế nào, sướng chứ, bị nhìn có phải càng có khoái cảm hay không?” Hoa tâm chật hẹp kẹp anh phát đau, nhưng anh rất thích cảm giác bị cô kẹp chặt, dù sẽ làm anh bắn nhanh thì anh cũng không để bụng. Anh biết, mèo con ngu ngơ sẽ tin lời anh nói.
“Ưm, giáo sư, đừng nói nữa, a, a, a, thật sung sướng, giáo sư, lại dùng lực chút! Lại dùng lực chút!” Vách tường thịt chưa bao giờ hưởng thụ cảm giác dịu dàng như thế, quá dịu dàng, cô khát vọng được cắm mãnh liệt hơn. Tốt nhất như thế này…
“A, a, a…” Như là tâm linh tương thông, anh lập tức nhanh chóng rút ra, lại sáp nhập thật ma͙nh, môi âm hộ bị quy đầu phá vỡ làm da đầu Lạc Vũ tê dại. Cây thịt cứng ngắc cọ niêm mạc vách trong càng thêm ngứa ngáy khó chịu, nước dâm ngăn không được mà chảy xuống, giúp nó dễ chuyển động hơn.