Trói buộc

Khuôn mặt nhỏ trắng nõn càng ngày càng hồng, ngón giữa của anh đột nhiên tiến vào, đầu ngón tay hướng về phía trước vuốt ve khiêu khích vách tường thịt. Lạc Vũ đột nhiên đứng lên, vô cùng xấu hổ! Cũng may lúc này giáo sư nói anh mệt mỏi, cần nghỉ ngơi. Mọi người lúc này mới nhìn thời gian, đúng là nên nghỉ ngơi. Cô chạy trốn đến WC, dùng nước lạnh vỗ mặt mình, thẳng đến khi nét đỏ ửng trên mặt dần dần tan đi. Ngọn lửa bị anh thắp lên trong thân thể cuối cùng cũng dần dần dịu lại!
 
Máy pha cà phê toả ra hương thơm ngát thu hút ý thức phiêu tán của Lạc Vũ, cô rút ly đặt ở trên mặt bàn.
 
Tùy Biện đứng ở bên cạnh cửa phòng trà nước, nhìn Lạc Vũ gần trong gang tấc lại mắt nhìn phương xa. Dáng người thướt tha cho dù ăn mặc bảo thủ cũng vẫn là trêu hoa ghẹo nguyệt. Thật đúng là mèo con làm anh không bớt lo, hơi phân tâm chút thì sợ là sẽ bị người bắt đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
 

Quấn tóc lên cao, năng động đáng yêu. Vài sợi tóc rơi trên cần cổ trắng như ngọc của cô, mê hoặc người đi vuốt ve. Không biết vì sao, Tùy Biện gần đây luôn có một loại ảo giác, cô không có lúc nào là không tản ra mùi phụ nữ nồng đậm. Không sai, đó là hương vị phụ nữ được anh dạy dỗ mới toả ra, vì sao lại còn bị thằng khác nhìn trộm!
 
Tùy Biện càng nghĩ càng giận, vừa muốn bước một bước xông đi lên ôm mèo con mê người kia vào trong ngực, hung hăng chà đạp một phen. Cô lại xoay người mỉm cười mà nhìn anh. Đó là một nụ cười tươi quyến rũ mà Tùy Biện chưa bao giờ gặp, ánh mắt thu thủy long lanh. Thân mình mềm mại như nước lại đột nhiên nhào vào trong lồng ngực anh.
 
“Vừa nãy sao anh lại bắt nạt em? Thật đáng ghét, giáo sư, anh có biết hay không, hiện tại nơi đó của em rất ngứa. Rất khó chịu, làm sao bây giờ?” Mèo con làm nũng cầu hoan quả thực cực kỳ đáng yêu. Cái miệng nhỏ hồng nhuận chu lên, cái lưỡi vươn một nửa lại lùi về, non mềm đáng yêu.
 
Hơi thở của Tùy Biện nặng thêm, đột nhiên xoay người đè cô trên vách tường màu trắng, “Nơi nào ngứa? Hửm?” Chóp mũi chạm nhẹ cái mũi cao của cô, mút ướt bờ môi đỏ của cô, bên trên dính đầy nước miếng của anh.
 
“Ưm ~, giáo sư, anh biết còn cố hỏi, ưm ~” Vành tai mượt mà bị lưỡi anh liếm mút, sau đó dịu dàng chui vào vành tai cô, dọc theo hình dáng mỹ lệ kia nhẹ nhàng miêu tả. Thứ mà đầu lưỡi nhẹ nhàng cực hạn trêu chọc không phải tai cô, mà là tim cô. Khoái cảm tê tê dại dại từ lỗ tai truyền đến khắp người, thân thể mềm như bông chỉ có thể để anh tùy ý cựa quậy.
 
“A, giáo sư, đừng, thật ngứa, a…” Lạc Vũ thoải mái đến rụt vai, nhón chân, khoái cảm làm hoa huyệt cô tiết bố ra một hồ nước xuân, phụt một chút, làm dơ quần lót rồi. So với lỗ tai đang bị đầu lưỡi anh an ủi, mật huyệt ngứa ngáy đang thèm khát muốn anh giải cứu. Nghĩ như vậy, lòng bàn tay ở trên nộn huyệt bắt đầu xoa nắn trên dưới, ngón giữa thon dài đè ép cửa huyệt, nhớp nháp trên quần lót cư nhiên bị anh thọc vào.
 
“A, giáo sư, đừng, a ~” Ngón giữa thọc qua quần lót ma sát hoa thịt càng thêm mẫn cảm, dâm thuỷ hoàn toàn làm ướt miếng vải nhỏ kia, ngón giữa của anh càn quấy nơi nơi cạn trong huyệt cô. 

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“A, a, giáo sư, thật thoải mái, a…”
 
“Mèo con, kêu nhỏ một chút, nơi này là phòng trà nước, lúc nào cũng sẽ có người đi qua. Em muốn bị người ta phát hiện sao?” Tùy Biện cố chọc mạnh lên trên, ngón tay ấn lên khối thịt nhỏ kia.
 
“A ~~~~~, giáo sư!” Lạc Vũ che miệng lại, nước mắt trong mắt sắp tràn ra. Làm sao bây giờ, trong ý thức biết không nên làm tình với anh ở chỗ này nhưng thân thể lại khống chế không được.
 
“Mèo con, muốn làm tình với anh ở chỗ này sao?” Tùy Biện rút ngón giữa ướt át, nhìn Lạc Vũ đang chìm trong sóng tình.

 
Anh thật sự quá xấu xa, Lạc Vũ âm thầm chửi thầm. Nhưng dường như cô cũng hư hỏng, lại còn chủ động cởi khóa kéo sau váy, đẩy tất chân đến đầu gối, chỉ chừa lại một cái quần lót ướt nhẹp trên bắp đùi.
 
“Giáo sư, yêu em đi!”
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận