Sáng hôm sau Tư Hoàng dậy trước anh nhẹ nhàng đặt đầu cô xuống gối đi lại gần của sổ kéo rèm cửa lại.
Để cô nằm đấy anh đi thay quần áo sau đó xuống nhà làm bữa sáng cho cô.
9h sáng Tư Hoàng đã dọn dẹp xong mọi thứ anh lên lầu gọi mèo nhỏ của anh dậy , một cục bông nhỏ cuốn gọn trong chăn , trời bên ngoài đang có tuyết đầu mùa rất lạnh , điều hoà phòng cũng không thể làm cho Hiểu Di ấm lên được cô liền tự cuộn mình trong cái chăn bông to đùng .
Tư Hoàng đi đến nhẹ nhàng kéo chăn ra.
- Thật là chùm như này kẻo lỡ ngạt thì sao?
- Lạnh…\~
Tư Hoàng vừa kéo chăn ra lập tức một cảm giác lạnh truyền tới khiến cô rùng người.
- Dậy nào , có tuyết đầu mùa rồi , dậy ăn sáng mặc ấm vào anh đưa sang mẹ chơi .
- Uhhh em còn muốn ngủ .
Ai đó vẫn đang lười nhác không muốn dậy liền bị Tư Hoàng doạ.
- Em không dậy đúng không ?
- Uh……\~
- Lạnh lắm đúng không ?
- Uh….
- Vậy anh sẽ giúp em làm ấm , khiến em thức từ bây giờ đến đêm được không?
- Aaaaaa …….
Anh bị điên à.
Nghe đến câu này Hiểu Di liền lập tức hất chăn ra ngồi dậy nhưng ai thấu cho cô .
- Au uii …..
cái eo của tôi …..
huhu tại anh đấy .
Thấy hậu quả đêm qua mình gây ra anh liền thấy có lỗi với cô .
- Nào anh bế xuống.
Vậy là Tư Hoàng đành làm phương tiện đi lại cho cô.
Loi nhoi mãi hai người mới xuống ăn sáng 10h trưa mới xong .
- Anh ơi \~\~
- Cục Cưng sao nào ?
- Em thèm nho , còn cả dưa hấu nữa , quýt nữa anh\~
- Đợi anh một lát trong nhà còn có nho thôi , ăn tạm nhé lát ghé qua siêu thị anh mua cho .
- Rửa cho em.
- Vâng thưa bà chủ.
Hiểu Di được ăn no liền hí hửng cầm rổ nho ra ngoài phòng khách xem tivi.
Cô cảm thấy mình thực sự đã quá dựa vào anh nhưng mà kệ chính anh là người nuông chiều cô như này cơ mà.
Thu dọn xong Tư Hoàng đi ra ngoài ngồi với cô , nét đẹp không một chút son phấn này thật là không ai sánh bằng.
Anh tự tuyên dương bản thân vì đã cưới được cô vợ tuyệt vời như này.
- Ăn đi 11h anh chở đi siêu thị xong sang mẹ , nay mẹ gọi sang ăn cơm đấy.
- Anh không đi làm à ?
- Anh mà đi làm thì hôm nay ai sẽ làm phương tiện cho em?
- Anh thử chêu em một lần nữa xem , em cho ra ngoài ngủ cả đời đấy.
- Ôi , cục bông nhỏ đừng giận anh nhá ….nhá ..nhá nhá \~
Tư Hoàng được đà liền đi đến nhào vào lòng Hiểu Di dụi dụi vào bụng làm nũng.
- Từ khi nào anh biết làm nũng vậy ?
- Từ khi có em đấy .
- Gớm , nịnh là giỏi thôi.
- Anh tính sau dự án này là đến mùa hè anh tính sẽ đi nghỉ mát ở đâu đó.
Em chọn đi .
- Em thích đi Thuỵ Điển ..
ngắm mấy ngôi nhà cổ tuyệt vời luôn .
- Được thôi anh sẽ chiều ý , nhưng anh cho em đi như vậy phải có thưởng gì chứ nhỉ ?
Hiểu Di liền chu môi về phía anh chụt một cái vào môi anh.
Tư Hoàng đạt được mục đích liền cười tươi như hoa .
- Em lên thay đồ đi , song chuẩn bị sang nhà mẹ.
- A.
Đợi em lát.
Hiểu Di lên lầu thay đồ thì Tư Hoàng đi ra ngoài xe khỏi động xe lên chờ cô sẵn.
Hai người cùng nhau đến siêu thị.
Tư Hoàng như giá treo đồ của Hiểu Di , cô mua biết bao nhiêu là thứ đều đưa cho anh cầm hết.
- Cho tôi thanh toán.
Sau một hồi đi vài vòng thì cuối cùng Hiểu Di cũng đã đi thanh toán.
- Tổng của quý khách là hết 15tr NDT.
Quý khách thanh toán bằng hình thức nào ạ?
- Cho tôi quẹt thẻ.
Hiểu Di không ngần ngại lấy ví của anh , cầm thẻ của anh ra quẹt.
Với số tiền ít ỏi đó khoing đáng với anh là bao nhưng anh cũng đang nhận ra đây chỉ là bắt đầu cho công cuộc tiêu sài của vợ mà thôi.