Sáng hôm sau Tư Hoàng thức dậy từ sáng sớm , anh làm bữa sáng để dưới bếp ủ ấm cho cô.
Viết từng note vào từng món một kèm theo là một vài lời sến xúa.
“ Em dậy thì nhớ ăn sáng đầy đủ , uống sữa nữa , ở nhà chán thì có thể mua sắm nhưng phải rủ mẹ đi , em đi một mình anh không yên tâm.
Moa moa , đúng 11h30p trưa anh về với vợ yêu ”
Hiểu Di đọc dòng note mà dựng cả tóc gáy cô không ngờ chồng cô lại quá sến xúa như vậy.
Nhìn vào những món ăn sáng anh làm cho mà cô đứng đấy cười tủm tỉm.
- Anh vẫn luôn như vậy , em có giận hay không vẫn quan trọng bữa sáng cho em nhất.
Hiểu Di suy đi tính lại một hồi vẫn không thể hiểu được tại sao Thẩm Ngọc Mai lại lên giường với anh được ? Anh có giải thích như vậy cô vẫn có chút lung lay nhưng chuyện này xem ra cô phải âm thầm ra tay rồi .
- Alo?
- Phiền anh tra thông tin và tìm giúp tôi một thám tử tư điều tra về một người trong vòng 2 tháng gần đây.
Kết quả có càng nhanh càng tốt.
Xong việc thì anh muốn bao nhiêu cũng được .
- Được ! 1 ngày sau cô sẽ có toàn bộ thông tin.
Hãy gửi thông tin cần tìm qua mail cho tôi .
- Được.
Hiểu Di cúp điện thoại mới có thể yên tâm một phần .
—————
11h trưa Tư Hoàng tan làm sớm anh đi trung tâm thương mại mua thêm ít đồ làm nem cho Hiểu Di đổi bữa.
Đang lựa chọn nấm có một cặp đôi trông có vẻ như mới cưới đi đến cạnh chỗ anh mua cà rốt.
Hai người nói rất tình tứ , tình cảm mặn nồng y như Hiểu Di và anh ngầy trước.
Bên phải anh là một cặp vợ chồng tầm 50 tuổi hai người họ cùng nhau đi mua nhưng không nói một câu nào mà vẫn chọn đồ theo đúng ý đối phương.
Anh tò mò lại gần hỏi.
- Ông , bà cho cháu hỏi chút được không ạ ?
- Cậu thanh niên cần gì sao ?
- Ông bà làm sao để có thể như bây giờ ạ ? Ý cháu là không cần hỏi mà vẫn mua đồ vừa ý đối phương ? Có phải hồi trẻ ông bà chia sẻ những sở thích cho nhau phải không ạ?
- À , ta thường rất ít nói thay vào đó ta quan sát từng hành động của bà ấy âm thầm ghi nhớ vào lòng như một bài học.
Đấy là lý do tại sao ta không cần hỏi mà vẫn chọn được đồ.
Lúc này Tư Hoàng đứng nghe có vẻ như cẩu huyết nhưng anh vẫn ngẫm , vẫn âm thầm nghe lời của hai người kia.
Thì ra không cần bày tỏ quá nhiều quá phô trương chỉ cần quan tâm từ những thứ nhỏ nhất.
Mua xong đồ ở trung tâm thương mại , đúng như trong tờ note 11h30 Tư Hoàng có mặt ở nhà Hiểu Di đang ngồi vừa xoa bụng vừa đọc sách cho con , hiện giờ cũng đã 4 tháng con đac bắt đầu biết nghe biết hiểu cảm xúc nên vì thế mà cô điều chỉnh cảm xúc của mình để không ảnh hưởng đến con.
- Anh về rồi à ?
- Um, em ở nhà buồn không ? Lát chiều anh dẫn theo lên tập đoàn.
- Aaa , vậy cũng được ở nhà chán lắm.
- Được rồi hai mẹ con ở đây đợi ba một lát , ba nấu bữa trưa phục vụ hai mẹ con nha.
- Để em phụ .
- Vào đây với anh.
Hai vợ chồng cùng nhau làm bữa trưa , 12h một bàn thức ăn đủ 3 món mặn một món rau bày ra bàn.
Tư Hoàng gắp hết miếng ngon vào bát của cô , ăn vừa ngồi ăn vừa ngắm cô ăn cũng no rồi.
( Đúng là Tư Hoàng cái đồ mê vợ )
Ăn xong anh gọt một đĩa hoa quả đầy hai người cùng nhau xem tivi Hiểu Di nằm dựa lên anh rất thoải mái , cười khúc khích khi xem bộ phim.
Anh nằm xoa xoa mái tóc cô nhắm mắt hưởng thụ mùi hương cùng giây phút hạnh phúc này bất giác anh nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.