Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí Hậu

"Đã gần chết, còn muốn nàng?" Thanh cười một tiếng, trên gương mặt tuyệt thế khuynh thành thoáng qua một tia sáng kỳ lạ, không để ý nói tiếp "Sớm muộn có một ngày ngươi sẽ chết ở trên tay nàng."

Vốn chỉ là một câu nói đùa của Thanh, vậy mà, người nói vô ý, người nghe có lòng, Vũ Tiêu Nhiên lại cân nhắc những lời này.

Hồi lâu vẫn không thấy hắn phản ứng, Thanh dùng sức xé toan áo lót của hắn, lộ ra lồng ngực rộng lớn bên trong và vết máu đã đọng lại thành màu đen.

Vẻ mặt lo lắng chợt lóe lên, Thanh híp mắt, nói lẩm bẩm: "Vết thương sâu như vậy, khỏi cần nữ nhân đó ra tay, chính ngươi đã ngã xuống trước rồi."

Dứt lời, giống như vẫn chưa đủ nói tiếp: "Nhớ! Bây giờ mạng của ngươi không phải do ngươi quyết định, không, cho tới bây giờ mạng của ngươi chưa từng là của mình! Ngươi là vua của Phượng Lân, giang sơn Phượng Lân này có thể không có ai, duy chỉ thiếu ngươi là không được, ngươi có còn nhớ di ngôn của phụ hoàng trước khi lâm chung không?

Tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều chỉ có thể là quân cờ, ông ấy muốn ngươi không trầm mê nữ sắc, điểm này ngươi làm vô cùng tốt, cũng không muốn ngươi động chân tình với bất cứ ai. Đế vương có thể làm mọi thứ mình muốn, chỉ có điều không thể động chân tình! Thiên hạ này mỹ nữ nhiều như sao, ai mà không nịnh nọt cơ chứ? Nhưng ngươi lại cố tình không nghe, dám yêu một nữ nhân không biết tốt xấu như vậy. . . . . ."

"Đủ rồi!" Không đợi Thanh càu nhàu xong, Vũ Tiêu Nhiên đã không nhịn được rống to một tiếng, lạnh lẽo nói: "Ngươi đi ra ngoài cho trẫm!"

Đây là lần đầu tiên hắn xưng trẫm với y, có thể thấy hắn nổi nóng thật rồi, qua nhiều năm như vậy, lần thứ nhất hắn tức giận với nàng, cũng là. . . . . .

"Được, vì người con gái đó ngay cả ta ngươi cũng mắng, coi như Huyền Thanh ta nhìn lầm ngươi!" Đạp mạnh vào cánh cửa, Huyền Thanh tức giận rời đi.

"Hoàng. . . Hoàng thượng, Tô quý phi nương nương cầu kiến ở bên ngoài. . . . . ." Giọng nói Cao công công yếu ớt như kim châm, bước nhẹ đi vào, chỉ sợ sơ ý một chút sẽ dẫm lên địa lôi.

"Không gặp! Tất cả đều cút ra ngoài cho trẫm, không có lệnh của trẫm ai cũng được phép tiến vào." Giọng nói lạnh lẽo tuyệt đối, mang theo tức giận vô hạn. Gần như có thể đông chết Cao công công, lúc này Vũ Tiêu Nhiên điên cuồng không khác gì dã thú trong rừng rậm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui