Hắn đặt bàn tay lên bả vai gầy yếu mà quật cường của nàng, đột nhiên gương mặt tuấn tú tiến sát lại gần nàng. Lúc này đôi mắt phượng đã thu lại sự lạnh lẽo chỉ còn dày đặc vẻ trêu tức nhìn nàng, môi mỏng khẽ mở, lời nói ra lại đủ lạnh lùng và vô tình: "Ngươi, biết rõ bản thân mình nhất mà!"
Ném ra câu này, hắn nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt nàng rồi mới nở nụ cười vô tình rời đi, bước chân lại có chút vội vàng đến bản thân hắn cũng không biết. Mộc Ly khẽ nhếch môi anh đào, sự kinh ngạc trong khoảnh khắc hắn quay lưng đi đã nhanh chóng chuyển thành không chút ấm áp nào. Nhìn thấy bước chân của hắn lảo đảo, môi anh đào nhẹ nhàng nhếch lên, cười khinh thường.
Bên này, Cao công công vội vã mang theo một đám nô tài đuổi theo bước đi rất nhanh của quân vương kia. Tuyết Lê nhìn Mộc Ly không sao, lặng lẽ thở ra một hơi trong lòng, dường như tiểu thư sau khi tỉnh lại thái độ đối với Hoàng thượng thay đổi không ít, mà Hoàng thượng lại càng kì lạ hơn. diễn&đàn.lê%quý*đôn
"Tuyết Nhi, ta đói rồi". Nhăn chiếc mũi xinh xắn, bộ dạng Mộc Ly tủi thân mong chờ ôm cái bụng đói đến khô quắt nhìn Tuyết Lê, muốn thử chuyển biến sự nghi hoặc trong mắt Tuyết Lê.
"Không sao thì tốt". Trợn mắt bất đắc dĩ nói với Mộc Ly, trong lòng Tuyết Lê ít nhiều có chút khúc mắc, tiểu thư, dường như thật sự thay đổi rồi!
Có lúc ánh mắt trở nên thật sắc sảo vô tình, thậm chí không có chút hơi ấm. Có lúc lại mây nhạt gió thưa, nhạt nhẽo xuất trần, so với tính cách ôn hòa như ngọc trước đây thật sự là không giống tí nào.
"Tuyết Nhi, ta đói rồi". Nhắc lại lời vừa nói một lần nữa, lần thứ hai đưa vấn đề ăn cơm lên trên mặt bàn. Mộc Ly thật sự đói rồi, dường như vẫn chưa ăn gì từ lúc tỉnh dậy tới giờ. diễn*đà[email protected]ê.quý.đôn
"Tiểu thư, người đợi một chút, em đến Ngự Thiện Phòng tìm chút gì đó về ăn". Bất mãn mím môi, Tuyết Lê nói một câu lấy làm lệ, thật ra nàng cũng rất đói, buổi trưa có người đưa cơm tới. Chẳng qua là bị nàng vứt rồi, bởi vì những thứ đó đều đã bốc mùi không thể ăn được.
Nhìn thấy vẻ mặt ảo não rầu rĩ của Tuyết Lê, trong mắt Mộc Ly lóe lên một tia đau lòng. Xem ra nàng liên lụy đến quá nhiều người rồi, một Hoàng hậu ngày nào còn tổ chức hôn lễ đình đám nhưng lại bị đưa vào lãnh cung, xem thế lực tàn ác nghênh cao thải thấp (đối với người cao hơn thì ngênh đón, lấy lòng, người ở địa vị thấp thì bị ghét bỏ, đào thải) mà nói, ai sẽ đối xử tốt với bọn họ đây?!!
"Tuyết Nhi" Gọi với lại Tuyết Lê đang định đi ra ngoài, Mộc Ly nhấp nháy đôi mắt to tròn trong sáng: "Đợi thêm chút nữa, khi trời tối, bổn cung mời ngươi xuất cung ra ngoài ăn một bữa thật hoành tráng!"