Trời Ơi! Ông Xã Tôi Là Công Tử Bột


Lúc Đàm Siêu nhận được thông báo nói muốn điều anh sang tập đoàn Mộ Thị làm thư ký tổng giám đốc thì cả người anh đều ngơ luôn rồi.
Trong lúc anh còn đang mờ mịt, không biết bản thân đã làm sai điều gì thì Lãnh Tử Sâm đã đến gặp anh: "Giám đốc Đàm có ý kiến gì với sắp xếp của tôi không? "
Mặc dù Đàm Siêu nghe nói Lãnh Tử Sâm là một công tử đào hoa, nhưng anh cũng biết, đây là thái tử của tập đoàn Thiên Thần, cho dù trong lòng anh không kính trọng Lãnh Tử Sâm cho lắm, nhưng trên mặt cũng không dám biểu lộ ra ngoài.

Đương nhiên, đối mặt với thái tử gia, anh vẫn có thể biểu hiện đúng mực: "Tổng giám đốc Lãnh, tôi muốn biết có phải tôi đã làm sai việc gì không? "
Lãnh Tử Sâm cong môi cười: "Làm sai việc? Sao anh lại nghĩ như vậy? "
"Nếu như không phải do tôi phạm lỗi, vậy tại sao tổng giám đốc Lãnh phải điều tôi đi, hơn nữa còn là điều đi công ty khác? " Trong lòng Đàm Siêu thực ra có chút chống đối, cũng không phải là anh coi thường Mộ Thi Hàm, anh cũng từng nghe qua truyền kỳ về Mộ Thi Hàm, nhưng anh cảm thấy, để một ông chú trung niên như anh đi làm thư ký cho một con nhóc, cảm giác không dễ chịu lắm, cứ cảm thấy kỳ quái sao ấy.
"Công ty khác? Ai nói với anh đó là công ty khác.

" Lãnh Tử Sâm nhướng mày.
"Theo tôi biết thì tập đoàn Mộ Thị không nằm dưới trướng Tập đoàn Thiên Thần.

"
"Nhưng đó là công ty của bà xã tôi.

" Lãnh Tử Sâm cười nói: "Biết tổng giám đốc Mộ Thị là ai không? "

"Biết, là một đứa con gái hơn hai mươi tuổi, mà còn rất giỏi.

"
Lãnh Tử Sâm đột nhiên thở dài, Đàm Siêu nhìn anh hỏi: "Sao tổng giám đốc Lãnh lại thở dài? "
"Giám đốc Đàm, dù em ấy có giỏi thế nào đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một cô gái mới hơn hai mươi tuổi, nhìn em ấy vất vả như vậy, tôi đau lòng lắm.

"
Khóe môi Đàm Siêu giật giật, cậu chạy đến trước mặt một ông chú con đã học cấp 2 nói những điều này, cậu thấy hợp lý sao? Cậu muốn ngược cẩu độc thân, tìm sai người rồi đó biết không hả?
Lãnh Tử Sâm không quan tâm Đàm Siêu nghĩ gì, tiếp tục nói: "Đàm Siêu, tôi rất khẳng định năng lực của anh, điều anh sang bên đó, cũng không phải là giáng chức anh, lương bên này của anh vẫn sẽ phát như cũ, anh chỉ cần sang bên đó phân ưu công việc giúp em ấy, thì chính là giúp tôi rất nhiều rồi.

"
Đàm Siêu kinh ngạc nhìn Lãnh Tử Sâm, lúc này Đàm Siêu có chút nhìn không thấu Lãnh Tử Sâm, mội người đều nói Lãnh Tử Sâm là một công tử đào hoa, nhưng lúc nãy nhìn biểu tình và giọng điệu của anh, đây rõ ràng là một người si tình mới đúng.
Không thì cho dù Lãnh Tử Sâm đào hoa cũng không đến nỗi điều đi người tài giỏi trong công ty chỉ vì khong muốn để vợ không phải mệt nhọc chứ?
Có điều, Đàm Siêu liền nghĩ đến đến một khả năng, sau đó sắc mặt liền thay đổi: "Tổng giám đốc Lãnh, cậu muốn tôi sang bên đó, có phải là có mục đích gì không? Tôi nói trước, hành vi vi phạm đạo đức tôi sẽ không làm đâu, cho dù tổng giám đốc Lãnh có vì chuyện này mà sa thải tôi, tôi cũng quyết không đồng ý.

"
Đàm Siêu nghĩ rằng Lãnh Tử Sâm muốn anh sang tập đoàn Mộ Thị làm gián điệp, vì vậy bất đầu rất phản kháng.
Mà Lãnh Tử Sâm nhìn trúng chính là tính cách này của Đàm Siêu, người mà anh chọn cho Mộ Thi Hàm dùng tuyệt đối phải là người chính trực, nếu không thì không những không giúp được Mộ Thi Hàm mà còn thêm rắc rối cho cô.
Lãnh Tử Sâm nghe vậy, không nhịn được mà trêu anh ta: "Sa thải? Anh chắc chắn dù có bị sa thải cũng không bằng lòng nghe theo sắp xếp của tôi sao? "
Lúc này, Lãnh Tử Sâm đã híp mắt một cách nguy hiểm: "Anh nên biết, nếu như anh làm trái theo lệnh của tôi thì tôi có thể làm cho anh không dung thân được ở thành phố A này, chỉ cần anh bước ra khỏi nơi này, tôi dám chắc rằng anh sẽ không còn đứng được ở thành phố A nữa, đến lúc đó, không có ai dám nhận anh vào làm việc, trừ phi là muốn đối đầu với tập đoàn Thiên Thần.

"
"Tổng giám đốc Lãnh, anh đừng ức hiếp người quá đáng, cô bé đó một mình điều hành cả một cái tập đoàn đã không dễ dàng gì rồi, sao cậu có thể làm như vậy? Tập đoàn Thiên Thần đã đủ lớn mạnh rồi, tập đoàn Mộ Thị đó với các cậu mà nói hoàn toàn không tính là gì, sao cậu lại có thể làm như vậy với một cô gái chứ? Cậu làm như vậy sẽ bị trời phạt đó.

" Đàm Siêu rất tức giận, anh không ngời tới cái cậu hoa hoa công tử đã lăng nhăng thì thôi đi, nhân cách vậy mà lại xấu đến vậy, anh thật sự thất vọng cực kỳ với cậu.
Lãnh Tử Sâm nhìn anh ta tức đến méo mặt, tâm trạng rất tốt: "Tôi rất thích tập đoàn Mộ Thị, anh nói một câu có đi hay không, anh không đi tôi có thể cửa người khác đi, anh cần gì phải gây khó dễ cho tiền đồ của chính mình chứ? Dù sao chỉ cần tập đoàn Thiên Thần tôi ra tay thì Mộ Thị của em ấy chống đỡ không được bao lâu cả.

"
"Tổng giám đốc Lãnh, làm người nên có chừng mực, cậu làm như vậy có phần tán tận lương tâm rồi đó, Đàm Siêu tôi cho dù có bỏ cả tiền đồ đi chăng nữa, cũng quyết không làm loại chuyện táng tận lương tâm này.


"
"Tôi quyết định rồi, cho anh gấp đôi tiền lương.

" Lãnh Tử Sâm vui vẻ nói.
"Cho dù có gấp bao nhiêu lần tôi cũng không cần, bây giờ tôi sẽ dọn đồ rời khỏi đây.

" Đàm Siêu đối với Lãnh Tử Sâm thật sự thất vọng tột cùng rồi.
"Thật sao? Vậy anh đừng hối hận nhé.

"
"Sẽ không, tôi chỉ biết, sống trên đời này phải kiên định với giới hạn của chính mình, cho dù có là vì cuộc sống cũng không thể vượt qua giới hạn đạo đức của mình, điều này tôi nhất định sẽ không thay đổi.

" Đàm Siêu rất kiên định mà nói.
Lãnh Tử Sâm không thể không vỗ tay cho anh ta: "Bốp, bốp, bốp…"
Tiếng vỗ tay giòn tan vang lên trong căn phòng làm việc yên tĩnh, đặc biệt bất ngờ, nhưng Đàm Siêu lại thấy cái vỗ tay này của Lãnh Tử Sâm rõ ràng là đang chế giếu anh, anh hừ một tiếng rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"Đàm Siêu, tôi nhìn trúng chính là nhân cách này của anh, bà xã tôi cần người tài giỏi như anh, anh qua đó đi, anh yên tâm, anh qua bên đó chỉ là nhân viên của tập đoàn Mộ Thị, cố gắng phân ưu công việc cho em ấy, để em ấy không mệt nhọc như vậy nữa.

" Lãnh Tử Sâm buông tay xuống, cười nhẹ nói.
Đàm Siêu ngơ ra: "Ý cậu là sao? Cậu bảo tôi qua đó thật sự không phải để tôi làm gián điệp thương mại sao? "

"Trí tưởng tượng của anh thật phong phú.

" Lãnh Tử Sâm buồn cười: "Tôi bảo anh qua đó thật sự chỉ là để giúp em ấy phân ưu công việc, Đàm Siêu, tôi nghe nói anh là một người đàn ông rất chiều vợ.

"
Nhắc đến chuyện này, Đàm Siêu không khỏi đỏ mặt, xấu hổ ho một tiếng: "Đây là điều nên làm thôi.

"
Chuyện gì vậy chứ? Anh trước nay khiêm tốn, sao chuyện anh chiều vợ vậy mà lại bị cậu ta biết rồi.
"Tôi sẽ học tập anh.

" Lãnh Tử Sâm cười cười: "Bên này sẽ cho anh mức lương gấp đôi hồi trước, còn sau khi anh qua đó, vợ tôi cho anh mức lương bao nhiều thì tôi không can thiệp.

"
Đàm Siêu kinh ngạc, học anh chiều vợ? Nghiêm túc sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận