Trời Sinh Lạnh Bạc

Buổi chiều, là một người khách không mời mà đến.

Quản gia cúi đầu gần chạm đất, Vương gia, ngài nhanh nhanh hồi phủ đi, trong lòng hắn đang gào thét.

“Tiểu thư, muốn gặp không?”

“Gặp, đương nhiên muốn gặp!” cho dù nàng muốn tránh, người ta cũng không biến mất.

Quý Vũ đúng là tiểu thư khuê các chân chính, ngay từ lần đầu gặp mặt Kỳ An đã biết, nàng dung nhan xinh đẹp, tao nhã đoan trang, vui buồn không hiện ra mặt, cụ tỉ một câu, giết người không thấy máu.

Kỳ An hắng giọng, câu cuối cùng có chút quá mức, nàng vội sửa lại.

Sau một hồi hàn huyên tràng giang đại hải, hại chết vô số tế bào não của Kỳ An, rốt cục Quý Vũ cũng đi vào chủ đề chính, “Tiê tiểu thư có biết những ngày gần đây Vương gia bận việc gì không?”

Kỳ An cười, “Đại khái cũng biết một ít.”

Vẻ tươi cười trên mặt Quý Vũ càng trở nên sáng lạn, “Như vậy tiểu thư cũng biết mấy ngày gần đây vương gia không quá hài lòng?”

Kỳ An gật đầu, “Ân!”

Quý Vũ cười càng sâu.

Kỳ An thở dài, “Quý tiểu thư, tiểu thư có gì thì nói thẳng đi, chờ ngươi lòng vòng một hồi, mặt trời cũng xuống núi mất. Con ta còn đang chờ ta đi vẽ với hắn nữa!”

“Tiểu thư đúng là người thẳng thắn!” Quý Vũ thở dài, “Vậy thì ta sẽ nói thẳng, ta muốn vị trí Vương phi. Ngươi yên tâm, ta hoàn toàn không có ý với Vương gia, tuyệt đối sẽ không tranh đoạt với ngươi, mà ngươi cũng không để những điều phàm tục vào mắt, không bằng chúng ta cùng thành toàn lẫn nhau.”

Tuy rằng muốn nàng nói chuyện rõ ràng, nhưng lại không nghĩ rõ ràng ra lại khiến cho người ta khiếp sợ không thôi.

Kỳ An mở to hai mắt ra nhìn, nửa ngày không nói ra lời.

Quý Vũ nuốt một ngụm trà, “Tiểu thư có thể từ từ cân nhắc, nếu như ta có thể làm chính phi thì hôn sự của tiểu thư và Vương gia sẽ không còn gì có thể ngăn trở nữa, tất cả mọi vấn đề khó khăn đều sẽ được giải quyết dễ dàng. Hai người các ngươi có thể sớm tối yêu thương, vui vẻ cả đời.”

“Sớm tối yêu thương, vui vẻ cả đời, ba người?” thần sắc Kỳ An có chút cổ quái.

Quý Vũ cười, “Tất nhiên là hai người các ngươi!”

“Vậy còn ngươi?”

“Ta đã nói rồi, ta chỉ cần vị trí chính phi.”

Kỳ An không nói gì.

Quý Vũ cũng không vội, “Trên đời này thứ hấp dẫn nữ nhân đại để chỉ có hai loại, thứ nhất là tình yêu, thứ hai là quyền thế. Quý Vũ phúc bạc, không dám ôm kỳ vọng này nọ với tình yêu, cho nên sẽ càng để ý những thứ có thể khiến người ta cảm thấy an toàn. Không biết nói như vậy tiểu thư có thể tin tưởng chút nào không?”

Nàng chân thành đứng dậy, “Quý Vũ cáo từ trước, lúc nào cũng sẵn sàng đợi câu trả lời của tiểu thư.”

“Ta không muốn!” Kỳ An bỗng nhiên mở miệng, “Ta ngay bây giờ sẽ nói cho ngươi, ta không muốn!”

“Uhm?” Trên mặt vẫn mang theo ý cười, Quý Vũ ôn hòa nhìn nàng.

“Bất luận vất vả thế nào, ta đều nguyện ý cùng hắn đương đầu, cũng sẽ không trộm đem hắn bán đi lúc khó khăn, cho nên ta không muốn. Ta tin tưởng hắn cũng sẽ không đồng ý.”

Quý Vũ nhìn nàng thật lâu mới nói “Tiểu thư quả nhiên là nữ tử trung thực. Tuy nhiên, lời của ta lúc nào cũng có hiệu lực, hôm nay ta đi về trước.”

Tao nhã cúi người, xoay người rời đi, từ đầu tới cuối, sắc mặt không hề thay đổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui