Chương 18: Sữa đặc lạnh xối lên anh đào nóng.
Bên phía tiểu Hoàng đế được thoải mái, Lý Đàn lại càng khó chịu, vải bông Tùng Giang có cực kỳ mềm mại đi chăng nữa cũng không ngăn nổi hành vi dã man như vậy, bị nhăn, hiện lên nếp gấp, đến khi tích tụ lại chỗ bắp đùi, một mảnh hỗn độn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngay cả tiết khố trên người, cũng thành đồng lõa tra tấn Lý Đàn của tiểu Hoàng đế, nó nửa ẩm ướt nửa không, nặng nề bám vào chân, cùng dâm vật dưới thân nam tử, ma sát nơi chưa từng trải sự đời của nữ tử. Ngày thường chỗ kia đều được bảo vệ thỏa đáng, đừng nói đến ma sát như vậy, lúc tắm rửa cũng chỉ là dùng khăn lụa mềm mại nhất lau nhè nhẹ.
Từ trước đến nay Lý Đàn thích hưởng thụ, sẽ bảo dưỡng, nhất là tham nuông chiều sợ đau, bèn để cho thị nữ xoa bóp, cũng là cách một lớp dầu hoa hồng, nhiều năm như vậy sống an nhàn sung sướng, sớm đã chiều thành một cơ thể mềm mại, lúc đó chưa từng nghĩ đến ngày hôm nay sẽ bị đối xử vô lễ như vậy.
Lý Đàn càng cố gắng giãy giụa, từng tiếng hừ nhẹ, giọng mũi nặng càng khiến người ta thương yêu, dẫn tới tiểu Hoàng đế lập tức đến hôn lên thái dương nàng tỏ vẻ trấn án.
Đáng tiếc sự an ủi này không thành khẩn, chỉ như lời nói mà không có hành động, hắn gục bên tai Lý Đàn, hơi thở dồn dập dụ dỗ, “Tàng Châu ngoan nào, đừng nhúc nhích, nhịn một chút, nhịn một chút, bé ngoan của ta”, nói chuyện lộn xộn không có trình tự, động tác dưới thân ngược lại không ngừng chút nào, càng thêm mất không chế.
Điều này khổ cho Lý Đàn, người ngọc mềm mại cao quý, rơi vào tay tên lỗ mãng như vậy, bị va chạm đến không còn thể diện, nức nở thành tiếng, gần như xin tha, nhưng chung quy không đổi được một chút thương hại của tên lỗ mãng.
Một thoáng cảm thấy cọ xát đến khó chịu, một thoáng cảm thấy ngắm hoa trong sương, đều bất mãn lớp vải cuối cùng ngăn cách kia, đại khái là như ý nguyện, đồ bỏ đi kia không chịu nổi áp bức kia, đai lưng chậm rãi từ bên hông trượt xuống, kẹt ở mông, lộ ra một nửa quả đào mật, Lý Đàn không ngừng giãy giụa, cuối cùng, cuối cùng hạ xuống từng chút một, lộ ra nơi cỏ thơm dính hạt sương.
Lần này có thể coi là sự sảng khoái chân chính, da thịt tiếp xúc, dâm dịch xen lẫn cùng nhau, giống như lộ mật bị lật đổ, cao hổ phách sền sệt thuận theo khe mông trượt xuống, lan đầy trên chăn tạo ra một mảng lớn.
Tiểu Hoàng đế nằm trên người Lý Đàn, một tay đỡ gáy nàng, một tay khác dọc theo xương quai xanh tinh xảo của Lý Đàn, nắm lấy bầu ngực đẫy đà, vuốt ve eo nhỏ kiều diễm của nàng, cuối cùng đi đến mông trắng như đào mật của nàng, không nhịn được bóp nhẹ xuống, chỉ cầm lấy vật tinh tế mềm mại đầy tay, bàn tay lớn hơi dùng lực, thịt mềm kia càng tựa như sóng nước dập dờn trong tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Hoàng đế thoải mái hưởng thụ rồi mới dọc theo đường cong của mông trượt xuống, dùng một sức một chút, nắm lấy bắp đùi khiến đùi Lý Đàn càng quấn chặt bên hông hắn, lúc này mới dốc sức chinh phạt.
Bắt đầu còn có chút không có trình tự, vật cứng kia tùy tiện đâm vào, đầu nấm hung ác vào thật sâu trong nơi lầy lội, được đám lông nhẹ nhàng che đậy, rồi lại rút về, lặp lại tra tấn.
Lý Đàn không ngờ đến mất tiết khố đáng ghét kia, ngược lại còn phải chịu ngược đãi như vậy, hừ nhẹ biểu thị bất mãn, tiểu Hoàng đế bị dụ dỗ lại luôn miệng gọi không ngừng, “Bé ngoan”, “Ngoan nào”, hạ thân run run, bận rộn nửa ngày, cuối cùng có chút bí quyết.
Gậy thịt của hắn như dao mới mài, phá vỡ chốn đào nguyên dưới thân nàng, kéo Lý Đàn sa đọa xuống thế gian này. Dù chưa chân chính tiến vào, nhưng phân thân thô to kẹt ở bên trong hai bên thịt môi, cũng có sự thú vị khác. Cây nghiệp chướng kia kẹt ở trung tâm thịt môi, một cây thật dài, gần như không bao bọc hết được, theo động tác, thỉnh thoảng ở phần đỉnh lộ ra quy đầu, vì có lông che đậy, bị dâm dịch che phủ đến sáng loáng, kéo theo sợi tơ ướt át, kết thành một chiếc lưới dâm mĩ, bọc chặt lấy hai người rên rỉ.
Tiểu Hoàng đế chỉ cảm thấy nơi đó quá nóng quá ướt, hắn chưa từng thưởng thức mỹ vị như vậy, từ trước đến nay cả lúc thủ dâm cũng không dám nghĩ nhiều đến Lý Đàn, luôn cảm thấy tội ác trầm trọng, hiện giờ lại dùng gậy thịt cọ xát cầu hoan ở nơi thần bí dưới thân Lý Đàn, đạt được sự thoải mái của nữ thần, nắm giữ sự động tình của người đẹp.
Hắn càng thêm si mê ra vào cọ xát nơi rậm rạp kia, cảm nhận được khoái cảm xẹt qua nếp uốn bên ngoài môi nhỏ hoa huyệt, dần dần thấy hứng thú. Trong thoáng chốc va vào một điểm nhỏ đo đỏ nhô lên trong huyệt thịt non mịn, hai người đều run lên, cực kỳ sảng khoái, tiểu Hoàng đế xưa này thông minh hơn người, bây giờ càng không thầy tự hiểu, không ngừng đâm vào điểm nhỏ kia, quy đầu tra tấn thịt hạch nhô lên, nhìn Lý Đàn dưới thân thuận theo động tác của mình run rẩy không ngừng, trong lòng là cảm giác thỏa mãn vặn vẹo.
Ít nhất cơ thể nàng cũng sảng khoái, và cũng sảng khoái giống mình, vậy là đủ rồi.
Mắt nhỏ dưới thân hắn dường như tự mình sinh ra ý chí, tự có chủ trương mà đi mút lấy điểm dâm hạch yếu ớt nhất kia, hai bên chảy ra dâm dịch ẩm ướt giảm lực ma sát đến không, chặt chẽ dính vào nhau, quy đầu quấn đến quả mọng kia xoay chuyển, dưới sự đùa giỡn như thế này, hạt đậu đỏ kia run rẩy xông ra ngoài, hiến tế mình cho người ta.
Tiểu Hoàng đế cúi người xuống, ngậm lấy ngực, không ngừng chiếm lấy, dưới thân cũng không dừng lại chút nào, cọ tới cọ lui, vô cùng nhuần nhuyễn. Lưng hắn vì đùa giỡn bầu ngực và khom người hơi cong lên, dùng sức đến mức hình dạng xương sống cũng nhô lên, hắn giống như dã thú bị thương cuộn mình co ro, phát ra tiếng than nhẹ không biết là thống khổ hay là vui sướng, mà thân thể nữ tử dưới thân là linh dược duy nhất chữa khỏi cho hắn.
Lý Đàn bị thủ đoạn bão táp này giày vò đến mức cực kỳ khó chịu, nàng không phải là người tính tình dịu dàng, nếu như có một phần tủi thân sẽ càng khiến người ta trả lại vạn phần.
Tiểu Hoàng đế am hiểu nhất việc này, không lâu sau đã nếm trải mùi vị bị trả thù, cảm nhận được tay Lý Đàn vòng trên lưng hắn, dây dưa lướt qua cơ bụng, lại quấn lấy mông hắn, đầu ngón tay trắng trẻo đặt ở hõm Vệ nữ ở lưng, móng tay tinh tế cấu vào chỗ lõm này.
Lực cấu nơi này, ngay cả dấu vết cũng không để lại, nhưng lại khiến tiểu Hoàng đế như bị sét đánh, hắn phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp kéo dài, eo cố gắng động đậy, chỉ thấy từng đợt dịch trắng từ vật to dài từng bị kẹp ở giữa hai cánh môi không ngừng phun ra, bắn tung tóe trong bụng dưới của nàng, đánh vào núi non của nàng, thậm chí vương một chút ở trên đầu vú nho nhỏ kia, trong dịch trắng nõn mơ hồ lộ ra màu đỏ thẫm, nhìn từ xa, giống như món ăn ngày hè Lý Đàn thích nhất sữa đặc lạnh xối lên anh đào nóng.
Tiểu Hoàng đế thất thần trong chốc lát, mới dùng ngón tay lau đi chút dính nhớp trên nơi đẫy đà kia.
Hắn phạm vào tội không thể tha thứ, nhưng thế thì đã sao, hắn nguyện gánh chịu một mình, không siêu sinh nữa.