Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang)

Nhan Thất đưa Huyền Vũ, Thanh Long trở về biệt thự thì thấy Bọn Vân Hàn đã đứng ngoài cửa chờ sẵn. Trên đường đi Nhan Thất đã liên lạc bảo bọn họ đến đón cô, cô không muốn dây dưa nhiều với Lãnh gia. Bọn Vân Hàn thấy Nhan Thất đi từ chiếc cadillac đã bị vỡ tan cửa kính, liền tiến đến lo lắng hỏi han, thậm chí còn chẳng quan tâm đên hai người Thanh Long, Huyền Vũ phía sau và việc nhiệm vụ có hoàn thành không. Đối với ba người họ, nhiệm vụ rất quan trọng, nhưng so với sự an toàn của Nhan Thất thì chỉ là một hạt cát trên sa mạc.
_ Em không sao. Đồ cần lấy cũng đã lấy được rồi- Nhan Thất thấy trong mắt ba người họ là sự quan tâm, lo lắng thì khuôn mặt lạnh tanh cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Đáng nhẽ nhiệm vụ này ba người Minh, Hàn, Phong cũng tham gia nhưng Nhan Thất không đồng ý. Không phải cô kiêu ngạo nhưng cô tự tin có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ. Hơn nữa cô vốn có kĩ năng nhưng không có nhiều kinh nghiệm, đây là cơ hội tốt để cô tích lũy kinh nghiệm thực tế, một mình ứng chiến.
Thanh Long, Huyền Vũ thấy họ không để ý đến mình cũng không tức giận, chỉ cẩn thận kiểm tra lại viên ngọc rồi nói với bốn người Nhan Thất
_ Chúng tôi thay mặt chủ nhân cảm ơn sự giúp đỡ của Mộ Dung gia. Nếu như về sau Lãnh gia có việc gì các vị có thể đến tìm Lãnh gia bất kỳ lúc nào.
Bốn người Nhan Thất đồng loạt gật đầu rồi nhanh chóng li khai, bọn họ còn phải trở về bẩm báo với đương gia. Thanh Long nhìn phương hướng Nhan Thất rời đi, quay sang nhìn Huyền Vũ, trong mắt có sự hiểu ý. Có lẽ lần này họ thu về không chỉ là một viên ngọc, mà còn tìm thấy một viên ngọc sống chói sáng hơn rất nhiều.
............................................................................
_Chủ nhân , đã lấy được rồi.
_Làm tốt lắm, mọi người đã vất vả rồi.
Chỉ thấy từ bên trong truyền ra giọng nói trầm thấp từ tính đầy cuốn hút, dụ dỗ người ta như chìm vào trong đó. Nghe giọng nói có lẽ đây cũng là một người đàn ông còn rất trẻ , nhưng có thể sở hữu một thanh âm đẹp như vậy tuyệt không phải là một người xấu xí.
_Chủ nhân.. Thật hổ thẹn khi nói điều này nhưng nhiệm vụ hoàn thành đều nhờ công của đoàn người Mộ Dung gia.. Không.. Chính xác là nhờ một cô bé
_ Hử. Cô bé?
_Đúng vậy thưa chủ nhân. Chỉ là một cô bé 17 tuổi nhưng được huấn luyện rất tốt
_Thật hiếm khi thấy chú khen người khác như vậy đấy. Nói nghe một chút xem - Người đàn ông giọng nói pha chút nghi hoặc tò mò.
_ Phải. Chỉ là cô bé ấy rất...-Thanh Long suy nghĩ mãi cũng không nghĩ ra từ gì miêu tả được Nhan Thất, nửa ngày mới phun ra một chữ .. Tốt
_Tên
_Nhan Thất, thưa chủ nhân.
_Nhan.. Thất sao.
Người đàn ông một tay khẽ lắc ly rượu vang, mười ngón tay thon dài bên bàn tay còn lại nhẹ gõ lên mặt bàn , chậm rãi, từ tốn như đang suy nghĩ điều gì .
................
Hai ngày sau tại biệt thự nhà Mộ Dung
_ Tiểu Thất, Minh, Hàn, Phong. Các con có biết hôm nay tại sao các con có mặt ở đây không.- Mộ Dung Kiên ngồi cạnh Mộ Dung Xung, từ tốn mở miệng .
Bốn người Nhan Thất mờ mịt nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu.
_ Tiểu Thất, ngoại công đã từng nói với con, tất cả những gì con học chỉ để bảo vệ bản thân. Ngoại công chỉ muốn con có cuộc sống tốt nhất cho nên nhiệm vụ lần này con không cần phải tham gia..
_ Không ngoại công, con muốn tham gia.
Nhan Thât đột nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt Mộ Dung Xung và Mộ Dung Kiên, quỳ xuống khiến cho tất cả mọi người cả kinh
_Tiểu Thất con làm gì vậy, mau đứng lên
_Tiểu Thất, có gì từ từ nói. Sao lại hành đại lễ như vậy chứ.
Mộ Dung Kiên định đến nâng Nhan Thất dậy nhưng lại bị Mộ Dung Xung cản lại. Mộ Dung Xung biết Nhan Thất có chuyện quan trọng định nói nên khẽ thở dài, mở miệng
_Tiểu Thất, con nói đi.
Nhan Thất nhìn hai người như hồi tưởng lại điều gì, khẽ mở miệng
_ Ngoại công, ba nuôi.. Trong 7 năm vừa qua sống tại nhà Mộ Dung, mọi người đối với con quan tâm chăm sóc con đều hiểu, đều ghi tạc trong lòng. Một ngày làm cha cả đời làm cha. Đối với con, tất cả mọi người ở đây , cả Minh, Hàn và Phong nữa đều là những người thân nhất của con, những người quan trọng nhất trong cuộc đời của con. Sống cùng nhau lâu nhuư vậy, chắc mọi người cũng hiểu tính của con. Tiểu Thất từ nhỏ vốn lạnh nhạt với mọi thứ, cũng không biết cách biểu lộ cảm xúc của mình ..nhưng.. ân ..con chưa bao giờ quên
Nhan Thất dừng lại một chút, lại chậm rãi mở miệng
_Con sống ở đây 7 năm, cũng được huấn luyện 7 năm. 7 năm nói ngắn không ngắn mà nói dài cũng không quá dài nhưng đủ để ột người trưởng thành.Ngoại công, ba nuôi, những gì mọi người dạy cho con con đều đã học thành nhưng một chút cũng chưa làm được gì cho nhà Mộ Dung. Hơn nữa Con chưa bao giờ quên rằng mình mang họ Nhan, chứ không phải họ Mộ Dung. Thù cha mẹ chưa báo, làm sao con có thể ăn nói với ba mẹ.
_ Người muốn hãm hại con 1, 2 rồi 3 năm về trước bị ngoại công bắt được giết chết con đều biết. Con biết lúc đó con còn quá nhỏ, chưa đủ trưởng thành nên mọi người không muốn con lo lắng. Nhưng hiện tại con đã sắp 18 tuổi rồi, con muốn tự mình bảo vệ mình. Con nhất định phải tìm ra kẻ thù muốn ám sát con, báo thù cho gia đình.-Giọng điệu của Nhan Thất chợt cao giọng, ánh mắt mang theo sự kiên định không thể thay đổi.
Nghe những điều Nhan Thất nói, Mộ Dung Xung có chút bất ngờ, nhưng ngay lập tức trấn tĩnh lại. Ông từ từ nâng Nhan Thất đứng dậy, lần này Nhan Thất không từ chối nữa vì cô biết, ông sẽ hiểu cho cô.
_Tiểu Thất, tù khi lão bằng hữu đưa con đến đây ta đã xác định rằng sẽ luôn coi con như ruột thịt, chỉ cần con trải qua một cuộc sống hạnh phúc là tốt rồi. Nhưng nếu con đã xác định như vậy,ta cũng sẽ không ngăn cản con. Con có kĩ năng, nhưng.. kinh nghiệm thực tế lại quá ít. Hãy để ba người Vân Hàn đi theo hướng dẫn cho con. Còn về việc tai nạn của ba mẹ con.....-Mộ Dung Xung lại thỏe dài-Ta cũng thật không ngờ Mộ Dung gia lại không tra ra được gì. Những kẻ đến ám sát con những năm gần đây vốn không phải là do ta giết, mà là bị phát hiện nên uống chất độc tự sát. Ta cứ tưởng sẽ thu được thêm manh mối gì, ai ngờ........
_Tự sát sao-Nhan Thất như có điều suy nghĩ-Ngoại công, con đã hiểu rồi. Bọn chúng đã dám đến 1 ,2 lần ắt sẽ có những lần tiếp theo. Con sẽ tìm cách. hơn nữa việc con được huấn luyện vẫn diễn ra vào ban đêm, bản lãnh của con chúng cũng không biết. Trong mắt chúng con chỉ là con bé con được nhà Mộ dung che chở thôi.
_Tiểu Thất, con phải cẩn thận mới được. -Mộ Dung Kiên gật đầu đồng ý
_Ngoại công,ba nuôi yên tâm. Bên cạnh con không phải cong Minh, Hàn và Phong sao.
Ba người kia vẫn nghe Nhan Thất nói, đau lòng không thôi. Thấy cô nhắc đến mình liền rất ăn ý mà cùng gật đầu đảm bảo
_Lão gia người yên tâm con sẽ dùng tính mạng mình bảo vệ tiểu Thất
_Tất cả chúng con cũng đều sẽ như vậy
_Đúng vậy, người yên tâm giao cô ấy cho con
Mộ Dung Xung nhìn ba trợ thủ đắc lực nhất , cũng cảm thấy yên tâm
_Được rồi. Các con đã như vậy, ta không còn gì để nói nữa. Chúng ta sẽ bắt đầu nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ này không chỉ có chúng ta mà còn cả Lãnh gia nữa,hơn nữa có lẽ sẽ tốn một thời gian rất dài
Nhan Thất nghe Mộ Dung Xung nói, nghĩ đến tất cả những gì mình sắp phải hoàn thành,..nhiệm vụ.. báo thù..trong lòng càng thêm quyết tâm.
Tất cả chỉ mới bắt đầu thôi!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui