Sau khi bộ này kết thúc, sẽ có một bộ mới được ra mắt, có ai tò mò không ahh !! ^^ Còn một việc nữa: Có ai mà biết ở đâu nhận vẽ bìa truyện ol thì giúp m nha, m đang cần ạ :(. Sau đây là chương mới:
"Như vậy... đã đủ thành ý chưa"
Nhan Thất thấy Lãnh Dạ đang nhìn mình chăm chú, hít sâu một hơi, giọng nói nhàn nhạt mà nghiêm túc từ từ vang lên
" Dạ, ý của anh, em hiểu,em hiểu rất rõ. Chỉ là hiện tại lòng em đang rất rối, cũng không biết phải trả lời anh như thế nào. Em sợ...sợ tất cả chỉ là sự nhầm lẫn.. hơn nữa trong tình cảnh hiện giờ... em...."
Nhan Thất không nói nữa bởi một vòng tay hữu lực mà ấm áp đã bao quanh lấy cô, siết chặt, đầu của cô tựa vào ngực anh, thậm chí cô còn nghe rõ tiếng tim đập từng hồi nhịp nhàng
" Nhóc, không cần nghĩ nữa. Có lẽ là anh đã quá mức nóng vội rồi "
Yên ổn trong vòng tay anh, Nhan Thất im lặng, anh như vậy chính là đã cho cô một đường lui. Nhưng mà trong lòng cả hai đều rõ ràng, sau tất cả những gì xảy ra hôm nay, mối quan hệ của họ sẽ không thể như trước được nữa. Nhan Thất không giãy giụa mặc cho anh ôm mình, sự ấm áp trong khoảnh khắc khiến cho cô trầm mê.
" Anh còn tức giận không "
Lãnh Dạ buông cô ra, ngón cái có chút thô ráp nhẹ đặt lên hai cánh môi cô, miết nhẹ
" Nhóc,em không hiểu. Anh không phải vì cái đó mà giận"
"Vậy là vì sao"
Nghe Nhan Thất hỏi, Lãnh Dạ không nói gì, chỉ chăm chú nhìn cô, đáy mắt ẩn chứa nhiều điều mà cô không hiểu
"Nhóc, một ngày nào đó em sẽ hiểu. Em về trước đi. Chiều anh sẽ tìm em"
Cho đến khi bóng lưng cô khuất sau hành lang, Lãnh Dạ vẫn chưa thu hồi tầm mắt, cảm giác khó chịu trong ngực vẫn còn vấn vít rất rõ ràng. Anh không thể thừa nhận rằng mình đang phát điên lên vì ghen, chỉ cần nghĩ đến cảnh người khác hôn cô là anh lại có ý định muốn giết người.
"Nhóc, cả đời này của em.. anh đã định rồi"
..
Tối hôm đó, Lãnh Dạ đến tìm Nhan Thất, hai người rất ăn ý mà chú tâm vào làm việc, không hề nhắc đến chuyện kia. Không thể không nói Lãnh Dạ làm việc cũng thực sự rất năng suất, anh mang đến cho cô một bản kế hoạch cụ thể, hơn nữa theo như Nhan Thất thấy quả thật chính là gần như hoàn hảo không một chút sơ hở. Lần này bọn người Amy muốn chuyển một lô hàng tới Trung Đông, hơn nữa lại còn là một lượng hàng khổng lồ. Ở bên đó đang có bạo động, lượng hàng này nếu như có thể thuận lợi mà chuyển đi chắc chắn sẽ đem lại lợi ích vô cùng lớn, thậm chí mua đứt vài nước nhỏ ở châu Phi cũng không thành vấn đề. Chỉ là, cô làm sao có thể khiến cho bà ta đạt được ý nguyện chứ. Thiết bị được cài trên người tên A Bảo kia còn có tác dụng được ba ngày nữa, may mắn là vừa đủ thời gian để thu thập được thông tin địa điểm của lô hàng kia. Mặc dù lần này thời gian cho bọn họ chuẩn bị không thật sự nhiều, thậm chí có thể coi là ngắn ngủi đối với một kế hoạch lớn nhưng đối với những người đã được huấn luyện từ nhỏ như bọn họ, như vậy là đủ.
Sau khi bàn bạc với Lãnh Dạ đến tận khuya, Nhan Thất liền liên lạc với mấy người Thiên Phi , Thiên Vũ, nhờ họ điều động tất cả người trong LoTus đến giúp, lần này, cô chính là muốn đánh một trận lớn. Tất nhiên là Nhan Thất yêu cầu cả hai người họ giữ bí mật với Ken, dù cả hai đều thắc mắc nhưng cuối cùng cũng đồng ý với cô, dù sao cô mới là chủ nhân thật sự của bọn họ.
Hai ngày sau, đêm, cảng biển Marseille, Pháp
Buổi đêm, cảng biển chìm trong bóng tối mê man bất tận,chỉ còn tiếng sóng nước dao động và mùi hương nhàn nhạt đặc trưng của biển. Chuyến hàng của bọn chúng sẽ được chuyển đi vào nửa đêm, cũng là thời điểm mà cảng biển hầu như không còn ai hoạt động nữa, cũng không lo vướng mắc với bên hải quan. Nói thì như vậy,nhưng trong giới hắc đạo này, kẻ nào mà chẳng có tay trong, có quan hệ với cán bộ các cấp; quan hệ càng nhiều thì càng suôn sẻ thuận lợi. Bọn họ coi như là mắt nhắm mắt mở, nhưng thực chất cũng nhận được không ít lợi lộc. Bọn người Nhan Thất cũng không định trực tiếp tấn công cướp đoạt hàng, như vậy là quá mức mạo hiểm. Mặc dù ngày trước Lãnh Dạ đã cho cô nghe mấy cuộc ghi âm những lần trao đổi của tên A Bảo kia, nhưng trong tất cả,hắn lại không hề nhắc đến số người sẽ tham gia, có vẻ như kế hoạch đã được hắn truyền đạt cho đàn em theo một cách khác. Chính vì không biết rõ lực lượng đối phương nên hai người Lãnh Dạ đều không chọn đối đầu trực tiếp, dù chỉ có một tia không ổn, bọn họ cũng sẽ không chọn. Cái bọn họ muốn chính là sự chắc chắn đến tuyệt đối.
" Đã xếp xong hàng chưa"
A Bảo lạnh lùng đứng một chỗ,quan sát thuộc hạ của mình chuyển hàng vào khoang tàu, miệng ngậm một điếu thuốc đang hút dở, sắng giọng hỏi người bên cạnh.
" Anh Bảo, chỉ còn vài container nữa thôi là chúng ta có thể xuất phát" Tên thuộc hạ đứng bên cạnh nghe vậy liền cung kính đáp lời.
"Bảo bọn nó kiểm tra kĩ một chút. Lần này mà xảy ra sơ suất gì..." A Bảo không nói hết câu nhưng cũng đủ để cho tên thuộc hạ hiểu tầm quan trọng của chuyến hàng lần này.
"Dạ, em lập tức đi kiểm tra lại, chắc chắn sẽ không xảy ra sai sót" Tên thuộc hạ đáp một tiếng rồi vội vàng chạy đi. Khi chủ nhân không có mặt, mệnh lệnh của anh Bảo chính là lớn nhất.
Đám người Nhan Thất ở một chỗ cách đó không xa nhìn qua ống nhòm, quan sát từng container hàng được đưa lên tàu. Số lượng container được đưa lên thật sự không đếm xuể, có lẽ lô hàng này so với trị giá 40 tỉ đô la mà bọn họ ước chừng còn nhiều hơn. Điều đó cũng không khỏi khiến cho Nhan Thất cảm thán trong lòng, nếu như vậy, tài lực của người đàn bà kia so với bốn đại gia tộc chắc hẳn cũng sẽ chênh lệch không nhiều. Từ một kẻ tay trắng trở thành như vậy, quả thật giống như ông nội nói, là một kẻ tâm cơ thâm sâu không lường được.
"Xuất phát thôi"
Cho đến khi mười mấy chiếc tàu chở hàng bắt đầu xuất phát được một đoạn, mười mấy chiếc tàu ngầm bên dưới biển cũng lặng lẽ hoạt động. Tất cả số tàu ngầm này đều là do Lãnh Gia cung cấp, hơn nữa còn là tất cả đều là hàng loại một,cực kì hiện đại. Trước đây Nhan Thất cũng biết rằng Lãnh gia cũng giống như Mộ Dung gia, chuyên sản xuất và buôn bán vũ khí, nhưng mà cho đến giờ cô mới biết không chỉ là vũ khí quân sự hạng nặng mà ngay cả máy bay chuyên dùng cho quân sự, tàu chiến,tàu ngầm đều có sản xuất,thậm chí còn độc quyền cung cấp ột số quốc gia. Không dấu vết đảo mắt qua người đàn ông nghiêm túc đứng trước màn hình điều khiển, tính ra anh cũng chỉ hơn cô vào tuổi mà thôi vậy mà sự cách biệt lại là vô cùng lớn. Xem ra đẳng cấp người với người vẫn là không thể đem ra so sánh tùy tiện được.
Có cả thảy 13 chiếc tàu lớn,trên mỗi chiếc cũng có đến mấy chục người canh gác,như vậy tổng cộng cũng đã là hàng trăm người. Hơn nữa, canh gác cực kì nghiêm ngặt, cơ hồ đến một con kiến cũng chui không lọt. Cũng may Nhan Thất đã điều động tất cả số người của Lotus đến cộng thêm một lượng lớn người của Lãnh Gia, hơn nữa tất cả đều là tinh anh của tinh anh nên phần thắng cũng rất lớn. Hiện tại cô cũng không hề rảnh tay, mười ngón tay gõ như múa trên bàn phím. Đám người A Bảo kia chuẩn bị rất kĩ lưỡng, thiết bị định vị theo dõi không ngừng hoạt động. Điều cô cần làm chính là làm nhiễu hệ thống theo dõi đó,đảm bảo cho bọn chúng không phát hiện ra dấu vết của tàu ngầm ngay dưới mặt nước.
"Chủ nhân, người của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi"
Thanh Long từ từ đi đến chỗ Lãnh Dạ đang đứng, nhẹ giọng báo cáo. Lãnh Dạ nhìn qua màn hình kiểm soát, ở dưới khoang tàu đã có một hàng người mặc bộ đồ dưỡng khí chuyên dụng, sẵn sàng đợi lệnh
" Ra lệnh cho họ xuất phát. Làm đúng theo kế hoạch" Lãnh Dạ lạnh nhạt ra lệnh. Chỉ chờ đám người kia hoàn thành nhiêm vụ,như vậy bọn họ cũng sẽ xuất phát
"Dạ" Thanh Long đáp lại rồi nhanh chóng chạy đi.
Chỉ một chốc những người ngồi dưới khoang đều xuất phát, điểm đến chính là con tàu chở hàng cuối cùng kia.
" Chủ nhân,người của chúng ta đã thuận lợi lên tàu"
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền nhanh chóng rút lui, không được lề mề"
Chưa đến hai mươi phút sau, những người được cử đi đầu tiên đã trở lại. Tất cả tàu ngầm đều dừng lại giữ một khoảng cách nhất định với các tàu chở hàng ở phía trên. 13 chiếc tàu chở hàng kéo sát nhau thành một hàng còn tàu ngầm dưới nước lại xếp theo hình zic zac. Mỗi một chiếc tàu ngầm sẽ bám sát một tàu chở hàng, giữ khoảng cách nhất định. Sau một khắc, chỉ nghe thấy một tiếng Bùm rất lớn, đặc biệt vang vọng. Đầu của hai chiếc tàu chở hàng cháy lớn, lửa cao ngùn ngụt lay động trước gió biển, giữa buổi đêm lại càng thêm chói mắt. Nhan Thất buông tay ra khỏi bàn phím, đã đến lúc hành động rồi.
Đúng vậy. Kế hoạch của họ chính là phá hủy hai chiếc tàu chở hàng cuối, cũng là hai chiếc tàu chở hàng ít nhất. Như vậy chắc chắn sẽ khiến cho người trên những chiếc tàu kia hoang mang không nhẹ đâu. Hơn nữa Nhan Thất hoàn toàn đã không làm nhiễu thiết bị định vị nữa, bọn chúng sẽ nhanh chóng phát hiện ra sự có mặt của mười mấy chiếc tàu chở hàng đã theo chúng từ lâu. Đánh vào tâm lý, đánh vào sơ hở, đó chính là điều mà cô muốn làm.
Quả nhiên,khi thấy hai chiếc tàu chở hàng cuối bị nổ, mặt A Bảo xanh mét. Lập tức ra lệnh cho tất cả các tàu dừng lại để kiểm tra. Cũng đúng lúc này, tất cả người của Lãnh Gia và Lotus đã chuẩn bị sẵn sàng, nhanh nhẹn thâm nhập lên các tàu. Thiên Phi,Thiên Vũ,Thanh Long,Bạch Hổ,Chu Tước ,Huyền Vũ chia nhau ra lãnh đạo từng đoàn,hành động cực kì ăn ý. Bọn họ đáng nhẽ có thể phá hủy hết các tàu,nhưng mà điều bọn họ muốn không phải mà phá mà là cướp,hơn nữa là cướp trắng trợn. Một lượng hàng lớn như vậy, nếu như tự dưng hủy đi thì bọn họ quả thực không phải là dân làm ăn nữa rồi.
(Còn tiếp)