Trông anh rất có tiền nha!!

Lúc Tô Yên đi tới nhà cũ Giang gia, mẹ Giang không có chút kinh ngạc nào, trước đó bà đã nhận được điện thoại của con trai nhà mình, ý nói tối nay có thể Tô Yên sẽ tham dự tiệc mừng thọ ông Trần với anh, có một số điều cần bà dạy cho Tô Yên, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô lấy thân phận Giang phu nhân tham dự bữa tiệc trọng đại.
 
Mẹ Giang có chút lơ đễnh, Tô gia dù không phải là hào môn thế gia nhưng hai gia đình bậc trung dùng hết toàn lực đào tạo ra được đứa trẻ có năng lực gì thì bà vẫn biết, mặc dù tính tình Tô Yên hơi lạnh lùng nhưng ở những trường hợp như vậy, cô tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, chỉ là nếu bây giờ bà có cơ hội làm một người mẹ chồng, bà vẫn rất cao hứng.
 
Ông Giang và bà Giang đang bận rộn trong vườn rau, hai ông bà bình thường không có việc gì làm sẽ để người giúp việc cuốc một vườn rau trong hậu viện, người càng đến tuổi già thì càng hướng tới một cuộc sống bình thường chất phác nhất.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tô Yên được mẹ Giang dẫn tới phòng ngủ, mẹ Giang liếc nhìn lễ phục còn có giày cao gót và đồ trang sức Tô Yên mang tới, bà gật gật đầu nói: "Đây là đồ con chọn sao? Cũng không tệ lắm."
 
Không đợi Tô Yên trả lời, mẹ Giang đã mở cửa phòng chứa quần áo ra, từ trong ngăn tủ lấy một điều khiển từ xa rồi bà tùy ý ấn xuống, tủ giày bắt đầu xoay tròn, bà tiến lên lấy một đôi giày cao gót màu đen xuống rồi đi đến trước mặt Tô Yên, cười nói: "Chỉ là mẹ cảm thấy lễ phục màu đỏ này của con phối với đôi giày này thì hợp hơn, con thử xem."
 
Tô Yên ngẩn ra.
 
Mẹ Giang lại hiểu lầm ý của cô, bà không chút hoang mang mà giải thích: "Đôi giày này mẹ chưa từng đi."
 
"Không không không, chỉ là con... " Tô Yên hơi dừng, thấp giọng nói: "Chỉ là con có chút thụ sủng nhược kinh."
 
Tính tình mẹ Giang cũng không quá nhiệt tình, bà rất ít khi nói chuyện cũng ít khi thân mật với con dâu, bây giờ đột ngột nghe cô nói như thế, trong bất chợt không phản ứng kịp, qua một lúc lâu, ánh mắt mẹ Giang lấp lóe, "Tiểu Yên à, mẹ cũng không có ý kiến gì với con đâu."
 
Chỉ một câu đơn giản như vậy đã khiến Tô Yên liên tưởng rất nhiều nhưng cũng may trước đó ở trong cung cô đã có kinh nghiệm sống chung với Thái Hậu, cô không yên lặng quá lâu rồi ngại ngùng cười nói: "Mẹ, con biết ạ, con rất thích đôi giày này."

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sau khi nói xong Tô Yên đã cầm lấy lễ phục và giày tiến vào phòng thay quần áo, để lại một mình mẹ Giang đứng ở một bên suy nghĩ sâu xa.
 
Nếu như nói ba Giang vẫn chưa hài lòng với gia thế của Tô Yên thì mẹ Giang lại không có ý kiến gì về Tô Yên, chỉ là người làm mẹ vẫn luôn có tư tâm, bà hy vọng con trai có thể tìm một người nó thật tâm thích mà không phải bị ông bà nhà ép kết hôn.
 
Cùng là phụ nữ, mẹ Giang biết vô cùng rõ, Tô Yên cái gì cũng tốt, duy chỉ có một điểm không tốt, đó chính là không thích con trai nhà mình.
 
Khi Tô Yên đi ra, mẹ Giang dù đã gặp nhiều mỹ nhân cũng phải thất thần.
 
Thiết kế của lễ phục màu đỏ hơi giống với sườn xám, rất tôn dáng người, làn da Tô Yên rất trắng, nhờ có màu đỏ làm nền, màu da còn trắng hơn tuyết, còn có mấy sợi tóc rơi trước ngực, cô đi một đôi giày cao gót màu đen, đôi chân thẳng đều mảnh khảnh cũng trắng nõn, đường cong rất đẹp. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Mẹ Giang đột nhiên nghĩ đến lời chồng nói, nếu như con trai và Tô Yên sinh con thì đứa bé kia chắc chắn sẽ vô cùng đẹp, trong chốc lát nội tâm mẹ Giang cũng không khỏi kiêu ngạo, luôn cảm thấy gen tương lai của Giang gia đều nhờ vào bà và Tô Yên mà thay đổi tốt hơn.
 
Tô Yên đến thời đại này cũng được một thời gian, cô cũng từ từ làm quen với quần áo và đồ trang sức ở đây, mặc dù không quen với cái váy xẻ tà lộ đùi này nhưng khi soi mình trong gương, Tô Yên cũng rất hài lòng, cô cũng biết, từ trước cho tới giờ nguyên thân đều chưa từng tham dự bữa tiệc nào cùng Giang Cảnh Xuyên, đêm nay chính là lần đầu tiên, ý nghĩa cũng sẽ khác nhau.
 
Mẹ Giang từ chối những lời mời hôm nay, bà nhìn đồng hồ rồi nói với Tô Yên: "Sau khi cơm nước xong mẹ đưa con đi làm đẹp, lại để cho nhà thiết kế giúp con tạo mẫu tóc, con thấy thế nào?"
 
"Vâng ạ."
 

Giang Cảnh Xuyên cũng rất để ý tới tiệc mừng thọ đêm nay, trong lòng anh đã sớm nhịn một bụng lửa giận, đừng tưởng rằng anh không biết, có một số người rất thích nói sau lưng anh và Tô Yên không hòa hợp, vậy cũng thôi đi, họ còn nói Tô Yên xấu xí nên anh không dám đưa cô theo, lời như vậy rốt cuộc là đang đánh vào mặt ai?
 
Hôm nay hiệu suất làm việc của anh không quá cao, anh chuẩn bị tan làm sớm đi đón Tô Yên, lúc đang bận rộn, đột nhiên thư ký gõ cửa mà vào, "Giang tổng, Vương tiểu thư tới, cô ấy nói tìm ngài có chuyện quan trọng cần nói."
 
Giang Cảnh Xuyên hơi do dự rồi gật đầu, trong chốc lát có một người phụ nữ cao gầy mảnh mai chậm rãi đi vào.
 
Vương Tư Kỳ nhìn dáng vẻ chăm chỉ làm việc của Giang Cảnh Xuyên, trong mắt đã không nhìn thấy được gì khác, cô ta và Giang Cảnh Xuyên là bạn bè, cô ta đã thích anh từ lâu, vốn cho rằng bọn họ chắc chắn sẽ bên nhau, dù sao bàn về gia thế về bối cảnh, cô ta thích hợp với anh nhất, nhưng không nghĩ tới, Giang Cảnh Xuyên sẽ kết hôn với người phụ nữ khác. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Cô ta tự hỏi mặc dù không xinh đẹp như Tô Yên nhưng cũng không hề thua kém cô, cô ta có cùng trải nghiệm với anh, rõ ràng bọn họ xứng đôi nhất lại bị một người chỉ có vẻ ngoài đánh bại, những phương diện khác cô ta đều hơn nhưng lại không bằng người phụ nữ nhanh chân giành trước thì làm sao trong lòng cô ta có thể không bực tức.
 
Giang Cảnh Xuyên buông bút máy trong tay ra, đóng nắp bút lại, anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía Vương Tư Kỳ, cười nhạt nói: "Tại sao hôm nay cô tới đây? Có việc gì không?"
 
Giang Cảnh Xuyên vẫn rất tình nguyện cho bạn tốt cùng trường thêm thể diện.
 
Vương Tư Kỳ xoay người đi về phía sô pha, ngồi xuống một cách tự nhiên, cô ta nhìn về phía Giang Cảnh Xuyên, làm bộ như lơ đãng hỏi: "Tiệc mừng thọ của ông Trần đêm nay anh đi không?"
 
"Đi."
 
"Em cũng đi, cùng nhau đi chứ?" Vẻ ngoài Vương Tư Kỳ ung dung nhưng trong lòng thì như đang đánh trống.
 

Nếu như bình thường cô ta hoàn toàn không lo lắng về thái độ của Giang Cảnh Xuyên nhưng đêm nay lại không giống thế...
 
Giang Cảnh Xuyên nghe vậy lắc đầu, khẽ cười nói: "Tôi phải đi đón phu nhân của tôi, đêm nay cô ấy sẽ đi cùng tôi."
 
"Xem ra lời đồn là thật sao?" Trái tim của Vương Tư Kỳ từ từ chìm xuống nhưng cô ta lại làm bộ như đang hứng thú hỏi: "Băng sơn mỹ nhân nhà anh cuối cùng cũng xuất đầu lộ diện rồi?"
 
Giang Cảnh Xuyên nhíu mày, tuy Vương Tư Kỳ có vẻ như đang nói đùa nhưng Giang Cảnh Xuyên vẫn không thích người khác ví von vợ mình như vậy, lúc này anh sửa lời: "Tư Kỳ, không nên so sánh cô ấy như vậy, cô ấy là vợ tôi, là Giang phu nhân."
 
Cho dù Tô Yên có như thế nào thì cũng không để người khác đánh giá như vậy.
 
Cô là vợ anh, là Giang phu nhân.
 
Bàn tay trắng nõn của Vương Tư Kỳ dần siết chặt lại, nụ cười trên mặt cũng không thuyên giảm, "Em biết rồi, nếu anh đã nói như vậy thì em phải tiếp tục đi tìm bạn trai cho em rồi."
 
"Tôi sẽ không tiễn cô." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, "Tôi phải đi đón cô ấy."
 
Trong lòng Vương Tư Kỳ vô cùng hận nhưng vẫn phải làm bộ vui vẻ, cô ta quay người đi ra văn phòng, vào thang máy đi xuống bãi đỗ xe, sau khi lên xe cô ta gục xuống tay lái, không bao lâu hốc mắt đã đỏ lên nhưng đồng thời bởi vì tay nắm quá chặt mà lòng bàn tay suýt chút nữa bị móng tay đâm sâu. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ!
 
Khi Giang Cảnh Xuyên thấy Tô Yên đã sửa soạn xong xuôi, hai mắt mở to, đến nay anh vẫn không có hứng thú với chuyện tình cảm nhưng với Tô Yên thì không giống vậy, nếu như cô chưa thựa sự trở thành người của anh thì cho dù Tô Yên có đẹp như thế nào đi nữa, Giang Cảnh Xuyên cũng chỉ liếc nhìn thêm mà thôi, không như bây giờ, nhìn Tô Yên đẹp không gì sánh được, giờ phút này Giang Cảnh Xuyên bỗng nhiên có ý định muốn hôn cô.
 
Ừ, cô là của anh.
 

Đã là của anh.
 
Không phải là của người khác, chỉ là của anh.
 
Đây là cảm giác rất kỳ quái nhưng đối với Giang Cảnh Xuyên mà nói thì đó là điều bình thường, anh không muốn bận tâm gì ngoài chuyện công việc nhưng ý thức chiếm hữu lại rất mạnh, đây là người phụ nữ của anh, là người anh phải bảo vệ phải chăm sóc. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Anh muốn nhìn bao lâu thì nhìn bấy lâu.
 
Mẹ Giang rất thức thời đi trước một bước, lúc này trong phòng chỉ còn lại Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên nhìn cửa đã đóng chặt, thầm nghĩ những người khác chắc sẽ không có mắt mà xông vào đâu, nghĩ đến đây cô bước chậm tới trước mặt Giang Cảnh Xuyên, cô vươn tay ra kéo tay áo anh, đôi mắt to mong đợi nhìn anh, hỏi: "Hôm nay em có đẹp không?"
 
Trên mặt Giang Cảnh Xuyên thoáng qua vẻ lúng túng, anh không lên tiếng.
 
Trong lòng Tô Yên a a hai tiếng, còn tưởng rằng cô không trị được anh sao?
 
Cô cắn môi dưới, tiếp tục làm nũng hỏi: "Em có đẹp không vậy."
 
Giang Cảnh Xuyên hơi run, anh vẫn không chịu nổi, "... Đẹp."
 
Rất đẹp.
 
Đẹp động lòng người.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận