Không phải cô không để ý Thẩm Bồi Nhiên thì hắn sẽ biến mất, mối quan hệ này lúc nào cũng phải rõ ràng. Cô biết Thẩm Bồi Nhiên tuyệt đối sẽ không buông tay như vậy, cho nên cô phải bàn bạc kỹ hơn, nghĩ biện pháp tốt hơn một chút, ít nhất phải vẹn cả đôi đường.
Vạn Dập nghe xong lời này thật lâu mới hoàn hồn lại, cô ấy vốn dĩ đã chuẩn bị một đống lý do giải thích, hiện tại một chữ cũng không nói ra được, cô ấy không thể tin tưởng nhìn Tô Yên, hỏi: “Cậu nói cái gì?”
Tô Yên thoải mái hào phóng gật đầu, “Ừ, mấy ngày trước anh ấy uống say, sau đó……”
Cô không nói tiếp nhưng Vạn Dập đã hiểu.
Tô Yên nghĩ như thế này, đột nhiên cô chết tâm với Thẩm Bồi Nhiên, ngược lại trở thành vợ chồng ngọt ngào cùng Giang Cảnh Xuyên, có phần chuyển biến quá nhanh. Một lý do đáng tin tưởng sẽ làm người ta dễ tiếp thu hơn một chút. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Vạn Dập lập tức hiểu ra, dù sao cũng là bạn thân nhất của Tô Yên, đương nhiên cô ấy biết Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên là vợ chồng hữu danh vô thực, cũng không đến mức đó với Thẩm Bồi Nhiên, hiện tại Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên gạo sống cũng đã nấu thành cơm chín, cô nghĩ thông suốt như vậy cũng không phải không có khả năng.
Với tư cách là một người bạn tốt thì trong lòng Vạn Dập vẫn rất vui vẻ, không phải cô ấy không thích Thẩm Bồi Nhiên, mà là không muốn nhìn bạn tốt đùa với lửa. Bây giờ Tô Yên có thể nghĩ thông suốt, Vạn Dập nói chuyện cũng thả lỏng hơn, “Thật ra Giang tiên sinh rất tốt, lúc tham gia hôn lễ tớ phát hiện, anh ấy ở trước mặt người nhà của cậu và bạn bè chúng tớ không hề tự cao tự đại, điểm tốt này rất khó có được.Tiểu Yên, tớ biết chuyện người nhà cậu làm khiến cậu rất khổ sở nhưng tớ tin rằng chú dì không phải không quan tâm đến hạnh phúc của con gái, chắc chắn bọn họ cũng vì tin tưởng nhân phẩm của Giang tiên sinh mới làm như vậy.”
Tô Yên không biết nên đáp lời này như thế nào, cô không hiểu người nhà nguyên thân chút nào cho nên không có cách nào đánh giá cuộc hôn nhân này rốt cuộc là ai đúng ai sai.
Chỉ là Vạn Dập nói đúng, nhân phẩm Giang Cảnh Xuyên vẫn là có thể tín nhiệm, Tô Yên ở trong cung tiếp xúc với nhiều người có tâm tư xấu xa, cô tin tưởng trực giác của mình.
“Hôm nay Thẩm Bồi Nhiên gọi điện thoại cho tớ, anh ta nói rằng mâu thuẫn ầm ĩ với cậu, muốn nhờ tớ chuyển lời, lúc ấy tớ đã cảm giác bất thường, hóa ra là vậy. Buổi chiều tớ xin nghỉ tới đây, lát nữa nữa còn phải về công ty tăng ca.” Thời gian này Vạn Dập bận chết đi được, nếu không phải vì lo lắng cho Tô Yên thì căn bản sẽ không cố ý xin nghỉ tới đây.
Tô Yên nghe đề tài này lại thấy thật đau đầu, cô cảm thấy vô cùng khó giải quyết, cô cũng không che giấu trước mặt Vạn Dập nữa, làm bộ buồn rầu ảo não nói: “Tớ và anh ta không có khả năng nhưng dù sao cũng quen nhau một thời gian, tớ không muốn dùng phương thức quá cực đoan buộc anh ta buông tay.”
Vạn Dập nghe vậy còn tưởng rằng Tô Yên chưa dứt tình với Thẩm Bồi Nhiên, nhưng cô ấy có thể hiểu được, dù sao mối quan hệ của họ đã từng rất tốt, cô ấy cúi đầu suy nghĩ một lúc, nói: “Cậu định làm thế nào?”
Tô Yên lắc lắc đầu, biểu cảm càng rối rắm hoang mang, “Tớ không biết nữa, Giang Cảnh Xuyên biết quan hệ của bọn tớ nhưng anh ấy nói không quan trọng. Có điều sau này tớ và Thẩm Bồi Nhiên không thể gặp nhau nữa, tớ đã đồng ý với anh ấy rồi.”
“Đúng là không thể gặp mặt, Tiểu Yên, chỉ sợ cậu còn không biết Giang thị rốt cuộc mạnh bao nhiêu, nếu chọc giận Giang Cảnh Xuyên, Thẩm Bồi Nhiên cũng sẽ gặp họa. Như vậy đi, hôm nào tớ rảnh sẽ mời Thẩm Bồi Nhiên ăn bữa cơm rồi nói chuyện với anh ta.” Vạn Dập nghĩ hạng mục của bộ phận cô ấy sẽ kết thúc trong khoảng thời gian này, đến lúc đó chắc sẽ có thời gian nói chuyện với Thẩm Bồi Nhiên, mặc kệ có ích hay không cũng phải thử một chút.
Tô Yên biết Vạn Dập sẽ kể chuyện cô vừa nói cho Thẩm Bồi Nhiên, chỉ xem Thẩm Bồi Nhiên có thể chấp nhận hay không nhưng có lẽ là không.
Muốn Thẩm Bồi Nhiên buông tay đương nhiên sẽ phải tổn thương hắn, nhưng cô sẽ không ở bên Thẩm Bồi Nhiên, nếu nói như vậy, đau dài không bằng đau ngắn, Thẩm Bồi Nhiên tuấn tú lịch sự, nghe nói gia thế cũng không kém, về sau hắn sẽ gặp được người thật sự thích hợp, không nói cái khác, nếu thật sự chọc giận Giang Cảnh Xuyên, vậy Thẩm Bồi Nhiên có thể gách vác được sao?
Nếu không ở bên nhau thì đừng cho người ta hy vọng vô cớ.
Tô Yên lo lắng Vạn Dập sẽ cảm thấy sở dĩ cô nghĩ thông suốt chỉ vì đã xảy ra quan hệ với Giang Cảnh Xuyên, đây là điều cô không muốn thấy. Nếu Thẩm Bồi Nhiên cảm thấy cô là bị cưỡng bách, đến lúc đó nhất thời tức giận tới tìm Giang Cảnh Xuyên tính sổ thì làm sao bây giờ? Nếu việc này truyền tới tai Giang Cảnh Xuyên, nếu anh cũng cho rằng sở dĩ mình nguyện ý hòa hợp với anh là bởi vì đã phát sinh quan hệ, vậy làm sao bây giờ? Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Yên tràn đầy tươi cười, thoạt nhìn hạnh phúc cực kỳ, “Thật ra cũng không phải chỉ vì nguyên nhân tớ vừa nói, sau khi ở bên Giang Cảnh Xuyên, tớ mới phát hiện thật ra anh ấy rất tốt, mà tớ còn muốn tiếp tục làm Giang phu nhân của anh ấy.”
Cô không biết rốt cuộc Thẩm Bồi Nhiên là người thế nào cho nên không có cách nào so sánh. Nhưng với cá nhân cô mà nói, Giang Cảnh Xuyên rất có mị lực, mặc dù mị lực lớn nhất trên người anh là đến từ tiền tài quyền thế nhưng không thể phủ nhận tu dưỡng của bản thân anh cũng làm cho người ta dễ dàng sinh lòng hảo cảm.
Vạn Dập là tân binh công sở, sùng bái nhất là những người như Giang Cảnh Xuyên vậy, cô ấy trịnh trọng gật đầu, “Đúng vậy, Giang tiên sinh là một thương nhân vô cùng thành đạt.”
“……” Tô Yên không biết nên trả lời thế nào mới đúng nữa.
Vạn Dập ngây người hơn một giờ thì chuẩn bị đi, lúc cô ấy đứng dậy không nhịn được ôm ôm Tô Yên, nhỏ giọng nói: “Tiểu Yên, tớ biết cậu không dễ dàng, tớ cũng hiểu nỗi khổ không được gả cho người mình thích, tớ không biết nên giúp cậu như thế nào nhưng tớ thật sự hy vọng cậu phải hạnh phúc hơn bất cứ ai, bất kể cậu muốn làm Giang phu nhân hay làm Thẩm phu nhân tớ đều ủng hộ cậu.”
Tô Yên dùng sức ôm lại cô ấy, vẻ mặt giọng nói đều lộ vẻ xúc động, “Ừ, cảm ơn cậu.”
Ừ, cô sẽ hạnh phúc.
Cô sẽ sống cuộc sống mà cô muốn.
Tô Yên gọi dì Vương tới phân phó: “Phiền dì bảo tài xế đưa bạn tôi tới công ty.”
Vạn Dập ngồi trên xe Giang gia nhất thời xúc động không thôi, trước kia tính tình Tô Yên có chút lạnh lùng, cũng có chút không tùy hứng không hiểu chuyện, hiện tại tại lại quan tâm tới nhiều chi tiết nhỏ như vậy, đây là sau khi lớn lên liền trở nên hiểu chuyện hơn sao? Vạn Dập nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ấy lẩm bẩm trong lòng, Tiểu Yên, cậu nhất định phải hạnh phúc.
Gần năm giờ, Tô Yên ngồi trên xe đến nhà cũ Giang gia, dì Vương còn chưa quên nhiệm vụ của mình. Lúc gần tới siêu thị bà bảo tài xế dừng xe, mang theo Tô Yên đi dạo siêu thị mua kẹo.
Tô Yên vẫn là lần đầu tiên tới siêu thị, cô theo sát bên người dì Vương một bước cũng không dám rời đi. Trong siêu thị này cũng không có nhiều người nhưng bề ngoài Tô Yên vẫn hấp dẫn không ít người chú ý, cuối cùng Tô Yên mua rất nhiều kẹo Vượng Tử hương vị khác nhau. Lúc tính tiền, thu ngân có chút khiếp sợ.
Vị quýt, vị việt quất, vị dứa……
Vị gì cũng có, Tô Yên không tin, chẳng lẽ không có vị nào mà Giang Cảnh Xuyên thích sao?
Dì Vương giấu hết số kẹo này đi.
Chờ đến khi Tô Yên đi vào nhà cũ Giang gia, ba Giang mẹ Giang đều không có ở nhà, trong nhà chỉ còn hai người già, hai người nhìn thấy Tô Yên thì vui vẻ híp cả mắt.
Họ vừa dặn dò nhà bếp lập tức đi làm những món Tô Yên thích ăn, vừa phân phó người chuẩn bị bánh ngọt Tô Yên thích.
Giang lão phu nhân thậm chí lôi kéo tay Tô Yên không chịu thả, “Xem này, gầy như vậy, về sau tới đây ăn cơm, biết không?”
Tô Yên rất là buồn bực, sao bà nội lại không phân phó nhà bếp làm món cháu trai bà thích ăn vậy hả? Không hợp lẽ thường chút nào. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
“Mỗi ngày Tiểu Yên chạy tới chạy lui như vậy càng mệt hơn, thế này đi, để cho thím Trần đi theo, thím ấy nấu món Tiểu Yên thích ăn nhất.” Ông Giang nhiệt tình không kém bà Giang chút nào, vậy mà trực tiếp để đầu bếp nhà cũ Giang gia qua chăm sóc Tô Yên.
Dì Vương nghe xong mặt đầy tươi cười, bà biết phu nhân rất được hai người lớn yêu thích, hiện tại lại được chồng cưng chiều, nếu về sau sinh đứa con, cuộc sống sẽ thoải mái đến mức nào? Bà làm người hầu hạ phu nhân cũng được rạng rỡ mặt mày rồi.
Trong lòng Tô Yên lại thấp thỏm không thôi, không phải điều gì khác, chẳng qua vì thái độ kỳ lạ của hai vị trưởng lão.
Phòng bếp bắt đầu chuẩn bị cơm tối, Tô Yên cùng bà Giang về phòng, bà Giang cười tươi lấy trong ngăn tủ đầy vẻ cổ kính ra một hộp trang sức rất nặng giao cho Tô Yên, vẻ mặt yêu thương nói: “Tuy lúc con kết hôn đã cho con một bộ trang sức nhưng ta vẫn luôn cảm thấy không đủ, đây là mẹ của ta cho ta, hiện tại ta không dùng được, con xem có thích không?”
Phản ứng đầu tiên của Tô Yên chính là từ chối nhưng nhìn ánh mắt hiền từ của bà, lời từ chối liền không nói ra miệng. Cô cẩn thận mở hộp trang sức ra, trước kia ở hậu cung trang sức nào cô chưa thấy qua? Vừa thấy bộ dáng của bà Giang thế này thì biết là thứ tốt, hoàn toàn không giống vòng cổ kim cương cô đeo ở tiệc tối hôm qua, cái này chỉ cần chạm vào đã cảm thấy rất có thần khí.
“Bà nội, cái này con không thể nhận……” Cô nào dám nhận cái này, vừa nhìn là biết từ đời tổ tiên truyền lại.
Bà Giang cười híp mắt, cho dù thời gian trôi qua dễ dàng, năm tháng cũng để lại dấu vết trên mặt bà nhưng vừa thấy đã biết bà Giang hồi trẻ đẹp đến mức nào, mỹ nhân cho dù có già rồi cũng khiến người ta cảnh đẹp ý vui, “Tiểu Yên, con cầm lấy, đây là cho con, chỉ cần bà nội có, chỉ cần con muốn, bà nội đều cho con.”
Tô Yên lại không biết nên nói tiếp như thế nào, với sự yêu thương của bà Giang, tuy Tô Yên ở hậu cung đã quen với âm mưu quỷ kế nhất thời cũng không rõ vì sao bà Giang lại yêu thích nguyên thân đến thế.
Thấy Tô Yên vẫn do dự, bà Giang càng cười vui vẻ: “Con có thể gả đến Giang gia ta đã rất vui rồi, Tiểu Yên, hôn sự này là ông bà cực lực thúc đẩy, cho nên, chúng ta cũng muốn chịu trách nhiệm về hạnh phúc của con. Bây giờ thấy tình cảm của con và Tiểu Xuyên tốt như vậy, ta cũng có thể yên tâm, Tiểu Xuyên là người đáng để giao phó.”
Nhưng lời này lần trước bà Giang cũng đã nói qua, lúc ấy Tô Yên cảm thấy kỳ quái, hiện tại cô lại càng mờ mịt.
Theo lý mà nói, làm bà nội, không phải càng nên quan tâm cháu trai nhà mình sao, sao cô lại cảm thấy bất kể là bà Giang hay là ông Giang hình như đều cưng chiều cô hơn một chút nhỉ ? Có chuyện gì vậy?
“Thật ra trước đây chúng ta cũng đã do dự, không biết rốt cuộc Tiểu Xuyên có phải người thích hợp không. Ta nhìn Tiểu Xuyên từ nhỏ lớn lên, nhân phẩm của nó là có thể tin cậy, chỉ cần con kết hôn với nó, nhất định nó sẽ chăm sóc con cả đời.” Bà Giang nhìn Tô Yên, yêu thích trong mắt không phải là giả.
Tô Yên ngây ngốc, cô nghe lời này lại thấy sai sai, ý này hình như là nói ông bà vì cô mà chọn Giang Cảnh Xuyên, chứ không phải vì cháu trai tuyển cháu dâu? Đây là ý gì? Sao lại càng thêm cổ quái hơn thế này? Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tuy rằng trước mắt xem ra cô đã ôm chặt đùi của hai vị lão gia nhưng Tô Yên vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.
Bên kia, ba mẹ Giang đang gấp gáp trên đường trở về, mẹ Giang không phải không biết ba mẹ chồng nhà mình cưng chiều con dâu, tuy rằng cũng có chút buồn bực nhưng cũng không đến mức không vui, bà lại tò mò hỏi: “Sao ba mẹ tốt với Tiểu Yên vậy chứ, còn tốt hơn em nữa.”
Tuy rằng mẹ Giang đã trung niên nhưng bà được bảo dưỡng tốt, lúc này nói ra càng giống như làm nũng, chọc ba Giang bật cười không thôi: “Làm sao? Ghen hả?”
“Đi sang một bên, anh biết ý em không phải như vậy.” Cho dù thế nào mẹ Giang cũng không đến mức ghen với con dâu, hoàn toàn là nghi hoặc buồn bực mà thôi.
Trên mặt ba Giang hiện lên ý cười rất nhạt, ông không trực tiếp trả lời câu hỏi của mẹ Giang: “Cái này em đừng hỏi nữa, ba mẹ thích Tiểu Yên là chuyện tốt.”
Thấy chồng mình không chịu trả lời, mẹ Giang liền không hỏi nữa, chỉ là sau đó bà nhẹ giọng cười nói: “Là chuyện tốt đấy.”