“Ừ.”
“Vậy được, em hy vọng Giang tiên sinh có thể rảnh rỗi một chút, đừng bận bịu như vậy, hy vọng mỗi ngày anh đều có thể ăn cơm đúng giờ, nghỉ ngơi đúng giờ, hy vọng lúc không có em bên cạnh, anh vẫn có thể chăm sóc tốt bản thân. Có thể không?” Lời ngon tiếng ngọt như vậy quả thực là hạ bút thành văn, Tô Yên biết nói cái gì có thể làm anh hài lòng.
Quả nhiên, Giang Cảnh Xuyên sửng sốt một lát, anh nhìn Tô Yên, cảm xúc trong mắt thay đổi trở nên càng thâm trầm hơn, hơn nửa ngày anh mới sờ sờ sườn mặt cô, thấp giọng nói: “Giang tiên sinh cũng muốn cùng Giang phu nhân ăn cơm nghỉ ngơi, chỉ là Giang tiên sinh có rất nhiều việc cần hoàn thành, vì người nhà, vì Giang phu nhân, vì con cái sau này nữa.”
Mấy ngày trước, Giang Cảnh Xuyên thật ra chưa có khái niệm gì về gia đình và con cái. Nhưng sau tiệc mừng thọ, thời gian Giang Cảnh Xuyên ở một mình cũng sẽ nghĩ một chút xem tương lai con mình sẽ như thế nào. Làm cha, làm chồng, đương nhiên muốn cho vợ con mình cuộc sống tốt nhất. Trước kia nỗ lực nghiêm túc phấn đấu làm việc chẳng qua là vì dã tâm cùng với cảm giác thành tựu, hiện tại thì khác, anh muốn càng thêm chín chắn hơn.
Trong lòng Tô Yên có chút hụt hẫng. Quả thực Giang Cảnh Xuyên từng ngày từng ngày đều yêu thích cô hơn, cô lại không phải động vật máu lạnh, người khác đối tốt với cô, cô vẫn biết.
Trước kia Hoàng Thượng tốt với cô, nhưng loại tốt này bị chế độ giai cấp, bị quan hệ chủ tớ ngăn cách. Hắn có thói quen cao cao tại thượng, mặc dù đối với hắn mà nói, hắn đã cúi đầu với cô rồi, nhưng bởi vì thân phận quan hệ, cả đời cô cũng không dám đáp lại tình cảm của hắn.
Nếu có một ngày hắn thu lại lòng tốt này, cô sẽ biến thành bộ dạng gì đây?
Ừm, thay vì như vậy, không bằng ngay từ đầu đừng có chờ mong là được rồi.
Giang Cảnh Xuyên lại khác, anh luôn đối xử tốt với cô bằng thân phận một người đàn ông, một người chồng. Anh sẽ trưng cầu ý kiến của cô, sẽ cho cô một cảm giác bình đẳng.
Cảm giác như vậy ai chẳng thích chứ, Tô Yên cũng vậy.
Cô thấp giọng lẩm bẩm: “Giang tiên sinh tốt như vậy, Giang phu nhân cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.”
Đứng ở góc độ của Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên chưa từng để cô thua thiệt, mọi chuyện đều vì tốt cho cô, một người như vậy, trong lòng cô sao có thể không có cảm xúc đây?
Dù sao cô cũng là người, một con người bình thường nhất, mặc dù nội tâm cứng rắn nhưng cũng có máu có thịt, cô cũng sẽ bị cảm động, cũng sẽ có lúc mềm mại.
Giang Cảnh Xuyên tiếp tục vuốt ve mặt cô, anh nhẹ nhàng cười nói: “Em chỉ cần là chính mình là được rồi, còn lại cứ để anh.”
Ở trong lòng anh, Tô Yên đã đủ tốt rồi. Vốn dĩ anh không có yêu cầu cao với vợ. Trước kia anh không có mong đợi gì trong chuyện tình cảm, hiện tại Tô Yên cho anh kinh hỉ lớn như vậy, anh không phải người tham lam, như bây giờ là tốt rồi.
Nội tâm Tô Yên không phải phức tạp bình thường, Giang Cảnh Xuyên cũng thật tốt quá đi, tốt đến mức cô không biết đáp lại thế nào.
Tốt với cô thì không nói, còn tôn trọng cô như vậy. Cô nói không muốn có con, anh liền thật sự nghe lời không ép buộc cô. Trong lòng do dự một hồi, Tô Yên cũng học theo bộ dáng của anh, vuốt ve mặt anh, trong lòng nghĩ, anh tốt như vậy, có lẽ cô không có cách nào đáp lại tình cảm của anh, nhưng điều cô có thể làm là có thể bên anh mọi lúc, đã từng hứa hẹn nắm tay con người đức cao vọng trọng kia cùng nhau đầu bạc, cô muốn hứa với anh.
Tô Yên đã suy nghĩ rất nhiều, cô cho rằng mình đã cho Giang Cảnh Xuyên nhiều rồi, chỉ là điều duy nhất cô không nghĩ tới là, chân chính yêu một người mà nói, đối phương yêu cầu và khát vọng nhất chính là tình yêu.
Chờ Giang Cảnh Xuyên cơm nước xong, anh thu dọn bát đũa rồi nói với Tô Yên: “Anh ở đây còn có công việc phải làm, không mang về được, hơn một tiếng sau có một video hội nghị, anh đoán muộn nhất cũng phải đến hơn 10 giờ, em về trước đi, đêm nay không cần chờ anh đâu.”
Tô Yên nhìn anh một cái, cô lấy di động và sạc từ trong túi ra, lắc lắc tới phía anh, nói: “Anh bận việc anh, em bận việc em, không ai quấy rầy ai, dù sao hôm nay em cũng muốn về nhà với anh.”
Buổi trưa hôm nay cô vừa mới học được cách xem vòng bạn bè trên WeChat, cô cảm thấy khá thú vị, dù sao ở chỗ này tăng ca với Giang Cảnh Xuyên cũng sẽ không nhàm chán, dứt khoát bồi đắp tình cảm vậy.
Giang Cảnh Xuyên nhướng mày: “Sẽ rất buồn chán đấy, lúc anh làm việc sẽ không nói chuyện phiếm với em đâu.”
Anh cảm thấy Tô Yên có lẽ sẽ không ngồi yên được.
“Không, em không về, em phải ở lại đây.” Tô Yên dứt khoát nằm trên sô pha, bày ra bộ dáng vô lại: “Nếu không thì anh quăng em ra ngoài đi.”
Giang Cảnh Xuyên không còn cách nào với cô nữa, anh nghĩ nghĩ rồi đi ra văn phòng. Đi đến khu làm việc của thư ký, anh ho nhẹ một tiếng, anh không nhanh không chậm mở miệng dưới ánh mắt hoảng hốt không thôi của các thư ký: “Gần đây có bộ phim Hàn Quốc nào nổi tiếng không?”
Linda phản ứng lại đầu tiên, cô ấy biết Giang tổng là hỏi cho Giang phu nhân, cô ấy điều chỉnh lại một chút cảm xúc rồi thấp giọng trả lời: “Giang tổng, gần đây không có bộ phim Hàn Quốc nào quá nổi nhưng khoảng thời gian trước có một bộ cũng không tệ lắm.” Linda nói ra tên một bộ phim, Giang Cảnh Xuyên ghi nhớ trong lòng.
Ngay sau đó Giang Cảnh Xuyên lại nói với các thư ký: “Hiện tại không còn sớm nữa, các cô không có chuyện gì thì về trước đi, cơm tối ăn ở bên ngoài, nhớ tìm phòng tài vụ chi trả.”
Mấy cô thư ký liền mừng rỡ trong lòng, bọn cô đều ước gì về sau Tô Yên thường xuyên tới, như vậy tâm trạng Giang tổng tốt, phúc lợi của bọn cô cũng tốt theo.
Sắc mặt Giang Cảnh Xuyên có chút xấu hổ, anh lại đi đến nơi làm việc của trợ lý. Anh không xấu hổ với nam trợ lý như với thư ký, anh trực tiếp mở miệng nói: “Chỗ cậu chắc là có thừa notebook chứ? Cậu tìm cho tôi một cái, sau đó chọn cho tôi một bộ phim truyền hình.”
Trợ lý trực tiếp Sparta*.
*Sparta: Ngôn ngữ mạng TQ, có nghĩa là điên cuồng, tam quan sụp đổ.
Vậy mà Giang tổng lại bảo hắn tìm một bộ phim Hàn Quốc, có ý gì đây!
Mặc dù nội tâm hỗn loạn giống như có đàn ngựa chạy nhanh qua, nhưng trên hắn mặt vẫn rất nghiêm túc gật đầu, tìm được notebook dự phòng trong ngăn tủ, tìm được đầu cắm, sau đó lại tìm bộ phim Hàn Quốc mà Giang Cảnh Xuyên nói, vẻ mặt ngây ngốc đưa cho anh.
Khi Giang Cảnh Xuyên trở lại văn phòng một lần nữa, thư ký và trợ lý trên tầng này cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc chạy lấy người, nếu Giang phu nhân đã tới rồi, bọn họ là bóng đèn công suất thấp tự nhiên sẽ nơi nào lạnh thì đi nơi đó.
Tô Yên thấy trong tay Giang Cảnh Xuyên cầm notebook, cô còn đang nghi ngờ xem anh muốn làm gì, Giang Cảnh Xuyên đã đi đến đặt notebook ở trước mặt cô, anh lại đi cắm điện, làm xong hết mọi chuyện mới nói: “Em có thể xem phim truyền hình, các thư ký thấy bộ này rất hay.”
Oa…… Xem TV, cô thích \(^o^)/~
Giang Cảnh Xuyên nghĩ nghĩ, anh lại đi ra ngoài một chuyến, anh đi làm gì đây, anh đi phòng trà nước rót cho Tô Yên ly trà sữa.
Phòng trà nước Giang thị được trang bị tủ đồ ăn nhẹ, lúc đầu bộ phận nhân sự muốn thu phí nhưng Giang Cảnh Xuyên cảm thấy đây cũng không phải cái gì quá đắt tiền liền nói cung cấp miễn phí. Chỉ có điều cũng vì chuyện cung cấp đồ ăn vặt miễn phí này mà nhân viên Giang thị đăng Weibo, làm cho những người cùng ngành hâm mộ không thôi.
Ừm, lấy hai cái bánh dứa, hai thanh chocolate, hai hộp thạch trái cây ……
Bánh kem da hổ, bánh mochi trà xanh! Những cái này đều phải lấy!
Kẹo mềm cũng muốn lấy!
Bò khô xem phim là phải có!
Giang Cảnh Xuyên gần như dọn mất một phần tư quầy ăn vặt rốt cuộc mới vừa lòng, dù sao cũng là tiền anh mua, làm vui lòng nhân viên, cũng muốn làm bà xã vui lòng.
Khi Tô Yên nhìn thấy nhiều đồ ăn vặt như vậy, cả người không ổn lắm nhưng cô vẫn nhận lấy sự quan tâm của Giang Cảnh Xuyên, cô vừa làm ổ trên sô pha xem phim vừa ăn đông ăn tây. Mới đầu cảm thấy phim truyền hình rất không thú vị, nhưng về sau càng xem lại càng mê mẩn.
Tâm trạng của Tô Yên là thế này ——
Nữ chính rất xinh đẹp, nam chính…… Ôi, thoạt nhìn non nớt quá, không thích.
A? Nam chính trông cũng ghê gớm đấy.
Ôi chao! Nam chính thế nào mà càng xem càng đẹp thế này?!
Siêu đẹp trai!
Lúc Giang Cảnh Xuyên bận rộn công việc có lơ đễnh nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Yên, vừa thấy vẻ mặt kia của cô trong lòng liền thầm nghĩ không ổn rồi, sao anh lại quên mất?! Phim truyền hình Hàn Quốc chính là thứ đàn ông Trung Quốc căm hận nhất!!
Anh không hề nghĩ ngợi đứng dậy đi đến trước mặt Tô Yên, khom lưng ấn một cái nút, tức khắc hình ảnh liền tạm dừng, dừng trên khuôn mặt tuấn tú của nam chính kia.
Tô Yên đang ăn kẹo mềm, cô nghi hoặc khó hiểu hỏi: “Anh làm gì vậy, em đang xem hay mà.”
Giang Cảnh Xuyên chỉ chỉ nam chính trên máy tính: “Em cảm thấy anh ta đẹp sao?”
Mỉm cười, trả lời cho cẩn thận.
Rất nhanh Tô Yên liền phản ứng lại, cô vội vàng lắc đầu dùng lời lẽ chính đáng nói: “Anh ta rất xấu.”
Loại chuyện hoang đường này tuy rằng nghe xong trong lòng thoải mái cực kỳ, nhưng nghĩ cũng biết là nói dối, Giang Cảnh Xuyên ừm một tiếng, nhàn nhạt nói: “Anh ta xấu như vậy thì em đừng xem nữa.”
Không được!!!
Cô muốn xem!!!
Nói thì chậm mà ra tay thì nhanh, Tô Yên gắt gao túm chặt bàn tay Giang Cảnh Xuyên muốn tắt video, cô nặn ra một nụ cười: “Cốt truyện cũng không tệ lắm, em không xem người, em xem cốt truyện mà.”
“Hửm?” Giang Cảnh Xuyên cũng ngồi xuống: “Đẹp như vậy anh cũng muốn xem với em, thả lỏng một chút.”
Ai……
Tô Yên thật là không biết nên nói cái gì mới được.
Ngay một giây trước khi ngón tay Giang Cảnh Xuyên chuẩn bị ấn nút phát, anh ngừng lại, thừa dịp Tô Yên không chú ý đã ôm chặt cô, dùng lực làm cho cô ngồi trên đùi anh, tay anh giam cầm trên eo cô.
Tô Yên sau một hồi kinh hãi thì phục hồi tinh thần lại, cô trừng mắt nhìn Giang Cảnh Xuyên, giãy giụa một chút liền cảm giác được bị thứ gì chống lên, trên mặt trắng nõn liền dần dần đỏ ửng, cô đấm đấm ngực anh: “Đồ lưu manh!”
Đây là cô học được khi xem phim truyền hình.
Đúng, Giang Cảnh Xuyên chính là đồ lưu manh.
Vốn dĩ Giang Cảnh Xuyên chỉ là muốn trêu chọc cô một chút, không nghĩ cô lại giãy dụa như vậy, ngửi được mùi hương thơm mát nhàn nhạt trên người cô, hơn nữa giờ phút này khuôn mặt lại ửng đỏ, Giang Tiểu Nhị…… ừm, đứng lên.
Một người đàn ông tinh lực dồi dào, lúc này bà xã ngồi trong lòng, hơn nữa một tầng lầu này cũng không có người khác, anh muốn làm chút chuyện không phải rất bình thường sao?
Giang Cảnh Xuyên bắt được cánh tay đang làm loạn của cô, anh nghiêng người hôn lên trán cô, động tác dịu dàng này làm Tô Yên ngừng giãy giụa.
Môi anh lướt qua lông mày cô, đôi mắt cô, cái mũi cô, cuối cùng rơi xuống trên môi.
Trằn trọc, liều chết triền miên.
Ý thức Tô Yên cũng dần trở nên không rõ ràng, cô chỉ biết là nằm xuống.
Sô pha không tính là to rộng nhưng hai người ôm nhau cũng sẽ không ngại chen chúc, cuối cùng quần áo Tô Yên đều bị vén lên. Giang Cảnh Xuyên nhớ tới điều gì, anh dừng động tác lộn xộn trong tay, có chút chật vật đè ở trên người cô nặng nề hít thở.
Muốn! Mạng! Người! Mà!!
Giang Cảnh Xuyên buông Tô Yên ra, anh nghĩ thầm, định lực của mình cũng coi như là xưa nay chưa từng có rồi.
A, không phải, còn có vị tiền bối Liễu Hạ Huệ.
Anh đứng dậy, ngồi ở bên kia sô pha, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Tô Yên hồi phục tinh thần, quần áo đã sớm được anh sửa sang lại, chỉ là tóc có hơi rối. Cô muốn nói gì nhưng lúc này nói cái gì cũng quá ái muội, đều không phù hợp, cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Tâm tình Giang Cảnh Xuyên bình phục một chút, anh đứng lên, đưa lưng về phía Tô Yên, thở hổn hển nói: “Anh đi phòng vệ sinh.”
Văn phòng tổng giám đốc có phòng vệ sinh riêng, còn có thể tắm rửa.
Anh cần phải bình tĩnh lại một chút.
“…… Ồ.” Tô Yên vừa mở miệng đã bị chính mình dọa sợ, âm thanh này quá mềm mại quyến rũ, chính cô cũng không nhịn được bị mình làm tỉnh rồi.
Giang Cảnh Xuyên kêu rên một tiếng, bước nhanh vào phòng vệ sinh chuẩn bị đi tắm rửa, chờ sau khi bình tĩnh lại anh muốn lập tức đi làm việc thật tốt!!
Tô Yên sửa sang tóc một chút, cô nghĩ tới rất nhiều chuyện.
Thật ra thời gian cô ở chung với Giang Cảnh Xuyên không dài, nhưng bất tri bất giác cô đã có những ký ức thuộc về riêng anh.
Đứng góc độ một người phụ nữ, Giang Cảnh Xuyên thật sự là một đối tượng kết hôn vạn người có một. Không chỉ là anh có tiền có thế, cũng không chỉ là bởi vì ngoại hình của anh, người có tiền lại đẹp trai không nhiều lắm, nhưng cũng sẽ không quá ít. Nhưng có tiền lại đẹp trai, còn có trách nhiệm, còn biết tôn trọng người khác, chỉ sợ là cả đời liều mạng đốt đèn lồng cũng khó gặp một người phải không?
Tô Yên cảm thấy mình nhất định là vẫn luôn được người nhà đã mất và bảo mẫu che chở, nếu không làm sao lại có vận khí tốt như vậy?
Đã chết rồi lại sống lại, vẫn là khuôn mặt lấy làm tự hào, điều này đã là nghịch thiên lắm rồi, lại còn gặp được một người đàn ông mọi phương diện đều hợp ý cô.
Tô Yên ở trong lòng đếm một chút ưu điểm của Giang Cảnh Xuyên, ma xui quỷ khiến đứng lên đi về hướng phòng vệ sinh, cô đứng ở cửa gõ gõ, hạ giọng xuống rất thấp p “Cảnh Xuyên?”
Giang Cảnh Xuyên vừa mới cởi quần áo, nghe được cô gọi anh, trong lòng cả kinh, “Sao thế?”
Tô Yên trước khi xuyên qua tri thức lý luận vô cùng phong phú nhưng cho dù tri thức lý luận phong phú, cô cũng chỉ là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé thôi, cuối cùng chỉ có thể khẽ cắn môi nói: “À, anh có cần em giúp không?”
Lượng tin tức trong lời này thật sự quá lớn, cũng thật quá nội hàm.
Giang Cảnh Xuyên không lo được nhiều như vậy.
Cửa đột nhiên bị mở ra, Tô Yên còn chưa thấy rõ đã bị một lực mạnh kéo vào.
“A!” Đây là giọng của Tô Yên.
Một lúc sau, có tiếng nước truyền đến, xen lẫn tiếng thở dốc của người đàn ông.
Qua xấp xỉ nửa giờ sau, Giang Cảnh Xuyên thần thanh khí sảng đi ra, Tô Yên tóc tai ướt sũng nước sắp bị tức đến phát khóc rồi, tay đặt ở vòi nước không ngừng chà xát.
Rửa rửa rửa!
Bóp nước rửa tay, lại rửa!