Tô Yên cảm thấy Giang Cảnh Xuyên vẫn rất thức thời, nếu anh đã cho cô mặt mũi như vậy, cô cũng phải không ngừng cố gắng làm tốt những chuyện mà một cô vợ nên làm, đúng chứ.
Gần trưa, Tô Yên tìm tới quản gia hỏi: "Tiên sinh bình thường làm việc thì bữa trưa giải quyết thế nào?"
Tuy rằng chuyện Tô Yên làm hai ngày nay đã vượt qua sự hiểu biết của mọi người về cô, quản gia cũng biết quan hệ giữa phu nhân và tiên sinh đã hòa hợp hơn nhưng khi Tô Yên hỏi về vấn đề này, quản gia vẫn kinh ngạc, "Giang thị có nhà ăn ạ."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà ăn? Đó là cái gì?
Tô Yên thử hỏi: “Tại sao buổi trưa anh ấy không về ăn cơm?"
Sẽ không phải vì cô chứ?
"..." Quản gia cung kính trả lời: "Tiên sinh nói như vậy thì phiền quá, đồ ăn ở nhà ăn Giang thị cũng không tệ."
"Như vậy sao, để phòng bếp chuẩn bị một ít đồ ăn tiên sinh thích, tôi sẽ đưa cơm cho anh ấy." Tô Yên nói xong lời này liền xoay người lên lầu để lại quản gia hóa đá tại chỗ.
Là ông không theo kịp thời đại sao? Quan hệ của hai người vừa hòa hợp đã như keo như sơn rồi? Ôi trời đây là chuyện tốt mà! Quản gia vỗ trán, ông nhanh chân đi vào phòng bếp, tràn đầy sức sống mà phân phó: "Chuẩn bị đồ ăn mà tiên sinh thích rồi đóng gói lại, phu nhân muốn đưa cơm cho tiên sinh!"
Dì làm trong phòng bếp còn có người giúp việc đều sợ ngây người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quản gia vốn đã cầm điện thoại chuẩn bị gọi cho Giang Cảnh Xuyên báo cáo chuyện này nhưng điện thoại chưa có ai nhận ông đã nhanh chóng cúp điện thoại, nếu như bây giờ đã nói cho tiên sinh vậy không phải bớt đi bao nhiêu kinh hỉ sao? Lùi một vạn bước mà nói, nếu lúc đó phu nhân đi đến, cho dù tiên sinh đã ăn rồi thì sự cảm động cùng ngạc nhiên cũng sẽ không giảm!
Tô Yên đi vào phòng chứa quần áo, ngón tay trắng nõn lướt qua một loạt quần áo, thấp giọng thở dài: "Sao mà cái nào cũng lộ tay lộ chân vậy chứ?"
Cô vẫn chưa thể chấp nhận được việc như thế này, dù sao thì quan niệm tiếp thu được từ nhỏ đã thâm căn cố đế* rồi.
* thâm căn cố đế: Đã ăn rất sâu, khó thay đổi. Tục lệ thâm căn cố đế. Thâm: sâu, Căn: rễ, Cố: bền vững, Đế: cái gốc của một sự vật gì. Nghĩa bóng: Những gì đã ăn sâu vào, khó thay đổi được.
Cuối cùng Tô Yên chọn một cái váy dài bằng lụa màu xanh lá mạ, làn váy được thiết kế với các nếp gấp độc đáo, da Tô Yên trắng nõn, dáng người mảnh khảnh, cô mặc chiếc váy này vào lại trong lúc xuân hạ luân phiên, thêm chút lười biếng của nét xuân, trông vừa mát mẻ lại ưu nhã.
Cô đứng soi mình trước gương, trên khuôn mặt tràn đầy tự tin thích thú.
Cho dù ở thời đại nào, cô đều là người phải làm điều mà mình thích nhất.
Vào mười một giờ, Tô Yên mang theo hộp cơm quản gia đã chuẩn bị ra ngoài, ngồi lên xe, Tô Yên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ đang lướt qua, cô có chút thoải mái dễ chịu híp mắt lại, nơi này thật sự rất tốt, trước kia cho dù thỉnh thoảng xuất cung, ngồi trên xe ngựa hoa lệ cũng khó tránh khỏi lắc lư, thân thể luôn sẽ có chút không thoải mái, như bây giờ thì tốt hơn nhiều. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Lúc Tô Yên vừa mới tới Giang thị, tài xế cũng đi theo phía sau, trong tay cầm theo hộp cơm, hôn lễ của Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên được tổ chức vô cùng khiêm tốn, không có bao nhiêu người từng gặp cô, lúc này cô xuất hiện ở Giang thị thì có một tiếp tân đứng dậy hơi do dự hỏi: "Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai ạ?"
Mấy người tiếp tân ở Giang thị đều là người giàu kinh nghiệm, liếc mắt nhìn trang sức trên người tiểu thư này có giá trị không nhỏ, giọng điệu vô cùng lễ phép.
Tô Yên nhìn các cô, lúc tài xế muốn mở miệng nói, đột nhiên có một người gọi cô, "Tiểu Yên?!"
Ừm, giọng rất to, ít nhất mọi người cả tầng lầu đang lui tới đều nhìn lại.
Ngay sau đó, một người đàn ông quần áo chỉnh tề chạy tới, không thể tin mà đánh giá cô, vui mừng nói: "Em đến tìm Giang tổng sao?"
Nhân viên lễ tân có chút lo lắng bất an, bởi vì người đàn ông này ngoài là tổ trưởng tổ tiêu thụ còn là anh họ của bà chủ, cũng được xem như là hoàng thân quốc thích, mà hắn lại có thái độ thân mật với tiểu thư này như vậy, vậy người này không lẽ là??
Tô Yên mặc dù không biết người trước mắt này là ai nhưng vẫn gật đầu, "Ừm."
Tần Trạch Vũ nhìn nhân viên lễ tân đã biết chuyện gì xảy ra, hắn cau mày, lấy giọng không lớn nhưng người bên cạnh cũng nghe được nói: "Đây là Giang phu nhân, về sau chú ý chút."
Thật ra Tần Trạch Vũ không phải là người cáo mượn oai hùm, hắn cũng không phải người ngu ngốc, trước khi Tô Yên gả cho Giang Cảnh Xuyên, hắn cũng đã làm việc ở Giang thị, nhưng con người chính là như vậy, người khác biết hắn có tầng quan hệ với Giang Cảnh Xuyên như vậy đương nhiên sẽ càng nịnh bợ hắn hơn, Tần Trạch Vũ khó tránh khỏi sẽ bị lay động nhưng cũng may còn có thể chịu nổi, vẫn tận tâm tận lực với công việc, hắn cũng biết không thể cản trở em họ.
Cho dù hắn có tầng quan hệ này với Giang Cảnh Xuyên, chỉ cần hắn cần cù chăm chỉ làm việc, dù không quá ưu tú nhưng cũng sẽ thăng chức nhanh hơn người khác.
Mặc dù trước đó nhân viên lễ tân đã đoán được thân phận Tô Yên nhưng Tần Trạch Vũ nói thẳng ra như vậy vẫn bị giật mình.
"Đi, anh đưa em tới phòng làm việc của Giang tổng." Trần Trạch Vũ dẫn Tô Yên đi tới thang máy bên kia.
Sau khi bọn họ vào thang máy, các nhân viên lễ tân trố mắt nhìn nhau, ngồi xuống liền bắt đầu gõ bàn phím lạch cạch. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
【Ông trời ơi ơi ơi ơi!! Vợ Giang tổng thật là đẹp!! Cô ấy tới đấy, đủ sức ném Hoàng Vũ Vi xa mấy trăm con phố luôn! Khí chất kia cũng không ai có!! 】
【Đúng vậy, siêu đẹp!! A a a a thật hối hận vì đã không chụp ảnh!! 】
【Cô dám chụp không? Là tôi thì tôi không dám đâu TAT】
Lần đầu tiên Tô Yên đi thang máy khó tránh khỏi có chút khẩn trương, cô mím chặt môi không nói chuyện, Tần Trạch Vũ lười để ý tài xế ở đây, nhỏ giọng đến bên tai cô nói: "Tiểu Yên, em như vậy thì rất tốt, nếu cũng gả cho Cảnh Xuyên rồi thì dù sao cũng phải hiểu chuyện chút, không thể giống như ở nhà được."
Tần Trạch Vũ cũng rất thương cô em họ này, không chỉ người Tô gia mà còn liên quan đến người Tần gia, hai nhà đều như muốn dùng hết toàn lực để bồi dưỡng Tô Yên, tuy nói là hy vọng cô lên làm Giang phu nhân nhưng từ trên xuống dưới ai ai cũng thương cô. Hai gia đình bậc trung cứ thế hợp lực bồi dưỡng Tô Yên còn quý hơn thiên kim tiểu thư.
Tô Yên lúc này mới thăm dò được chung chung thân phận Tần Trạch Vũ, cô đoán là người nhà nguyên thân.
Cô nhẹ gật đầu, nhỏ giọng nói: "Em đã biết."
Cửa thang máy chậm rãi mở, Tô Yên thử thăm dò đi ra ngoài, Tần Trạch Vũ phất phất tay với cô, "Em đi đi, anh còn có việc, em có thời gian nhớ về thăm nhà chút, người trong nhà đều nhớ em đấy, người thân thì có thù oán gì chứ."
Lời này của Tần Trạch Vũ khiến Tô Yên vừa mờ mịt vừa nghi hoặc, nghe ý này thì quan hệ giữa nguyên thân và người nhà cũng không tốt sao? Nhưng lòng tốt của người trước mắt này lại là thật, sau nhiều năm trà trộn trong hậu cung, Tô Yên vẫn có thể phân biệt ra được người nào thật tâm hay giả dối.
Như vậy là đã xảy ra chuyện gì sao?
Tô Yên chần chờ nhẹ gật đầu, Tần Trạch Vũ thấy phản ứng này của cô, thầm thở dài một hơi, trên mặt cũng mang ý cười, đóng cửa thang máy lại.
Giang Cảnh Xuyên đương nhiên cũng biết chuyện Tô Yên tới, lúc đầu anh muốn tự mình tới thang máy đón cô nhưng lại cảm thấy mình như vậy sẽ không ổn nên để trợ lý chờ một bên, Tô Yên xoay đầu lại đã nhìn thấy một người đàn ông đeo mắt kính gọng đen vô cùng lịch sự đứng chờ ở bên, thấy cô nhìn lại thì nói: "Giang tổng để tôi đứng đây đưa cô qua."
Trong lòng Tô Yên đang đoán khả năng kinh tế của Giang Cảnh Xuyên, nhìn cảnh trước mắt thì cô thấy ông chồng tiện nghi này rất có tiền đấy.
Dọc theo con đường này cô cũng chú ý đến kiến trúc, Giang thị trông khá ổn, hơn nữa thái độ của nhân viên rất cung kính, Tô Yên đã thầm tính toán trong lòng.
Đi theo trợ lý đến phòng tổng giám đốc, Giang Cảnh Xuyên đang cúi đầu xử lý công việc, nghe được tiếng gõ cửa đáp một tiếng, sau đó vẫn ung dung chờ Tô Yên đi vào. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Tô Yên xách theo hộp cơm chậm rãi đi vào, cô thấy Giang Cảnh Xuyên, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào, "Chồng ơi, anh ăn chưa?"
Xưng hô thế này khiến Giang Cảnh Xuyên nổi cả da gà.
Giang Cảnh Xuyên lắc đầu: "Tôi chưa ăn."
Mặc dù trong lòng đã đón nhận sự thay đổi của Tô Yên nhưng Giang Cảnh Xuyên vẫn chưa thể thích ứng được, mỗi khi anh cho rằng cô sẽ có những hành vi khiến anh khiếp sợ thì cô sẽ làm ra những chuyện khiến người ta càng ngỡ ngàng.
"May quá, em cũng chưa ăn, anh ăn chung không?"
Tô Yên cũng không cảm thấy buồn nôn, diễn xuất đã trở thành bản năng của cô, thật sự có lúc cô cảm thấy mình rung động nhưng trong lòng cô hiểu rõ hơn ai hết, kiếp trước và kiếp này cô rất khó thật lòng yêu một người nào đó, kiếp trước đến cửu ngũ chí tôn hết lòng vì cô, bên ngoài thì cô vô cùng cảm động nhưng trong nội tâm lại không có chút gợn sóng nào, ngay cả người kia cô cũng không yêu huống chi là những người khác chứ.
Mấy phút sau, Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên ngồi ở trên ghế sô pha bắt đầu ăn cơm.
Ăn không nói ngủ không nói, từ nhỏ Tô Yên đã như vậy nên cô cũng không nói chuyện, Giang Cảnh Xuyên cũng không biết nên nói gì với Tô Yên, mặc dù hai người bọn họ là vợ chồng nhưng hiểu biết lẫn nhau vẫn còn quá ít, ngay cả nên nói cái gì cũng không biết nên anh cũng dứt khoát không lên tiếng, trong phòng làm việc vô cùng an tĩnh.
Tới lúc ăn xong, Giang Cảnh Xuyên do dự hỏi: "Buổi chiều em không có việc gì chứ?"
Tô Yên có thể có việc gì, cô lắc đầu, "Em không có, sao vậy?"
"Tôi đã xử lý xong công việc, đúng lúc em cũng có thời gian, chiều nay tôi đưa em đi mua đồ." Thật ra Giang Cảnh Xuyên muốn trực tiếp để cho Tô Yên tự đi mua nhưng không biết sao sáng nay anh đã nói sẽ đưa cô đi, cũng không thể đổi ý, bây giờ Tô Yên tới, đúng lúc anh cũng đang rảnh. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
"Được." Tô Yên cũng không ngại mình có nhiều đồ trang sức, nghe Giang Cảnh Xuyên nói như vậy, nụ cười trên khuôn mặt cô lúc này ít nhất cũng xuất phát từ nội tâm.
Cùng lúc đó, câu chuyện Tô Yên đến đưa cơm đã trở thành để tài để các nhân viên trong tập đoàn Giang Thị nói chuyện, người từng gặp cô đều nói cô đẹp hơn các ngôi sao trên TV, cũng có người chụp được bóng lưng cô, đám đàn ông thì bí mật mà rung động, chỉ một bóng lưng trong nháy mắt đã giết mất bao nhiêu người, thật hâm mộ Giang tổng quá TAT.
Sau đó lại có người không nhịn được đặt câu hỏi, nếu Giang phu nhân đẹp như vậy thì rốt cuộc chuyện vợ chồng họ không hợp nhau, Giang tổng không thích cô là ai lan truyền? Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành.
Hiện tại xem ra, rất có thể là Giang tổng không muốn người khác nhìn thấy vợ mình!
Trong một góc khác, có người gọi điện thoại, nhỏ giọng nói: "Bồi Nhiên à, hôm nay cô ấy tới công ty, nghe nói là đưa cơm cho họ Giang."