"Thôi được rồi." cân nhắc đến thời gian, Bạch Trà Quân cũng hiểu được có lẽ nên ngồi máy bay, vì vậy hai người mở điện thoại ra cùng đặt vé, kết quả những nữ khách mời khác ở xung quanh nghe được lời cả hai nói, ai ai cũng tranh nhau đi đặt vé, cuối cùng các tấm vé đều bị dàn khách mời giành một phần.
Hiện tại chỉ còn lại một vé hạng phổ thông và một vé khoang hạng nhất, nhưng các nàng không đủ tiền mua.
Có đến trước được lộ phí cũng hao tổn quá nhiều.
"Chúng ta chỉ có thể ngồi xe lửa.
" rút kinh nghiệm vừa rồi, Bạch Trà Quân quyết đoán sửa lại thành đi xe lửa.
Hồ Duyệt ở một bên đáng thương mà nói, "Vậy mình chọn giường nằm nha, em xem nơi này hoang vu như vậy, đến tàu hỏa tốc cũng không có, chỉ có xe lửa truyền thống ngồi ê mông lắm." Hồ Duyệt dắt tay Bạch Trà Quân cánh tay bắt đầu làm nũng, những người xung quanh không nhịn được quay lại nhìn nhiều vài lần.
Nhìn nhìn giá vé, Bạch Trà Quân trong nội tâm tính toán sơ qua, chỉ cần trên đường đi đừng tiêu sài phung phí thì phía tổ tiết mục muốn là khó dễ cũng không được, hẳn là đủ, "Được rồi." chọn xong số tàu, trực tiếp đi trả tiền.
"Ok~ chúng ta bắt xe đi nhà ga thôi." Hồ Duyệt cầm lấy rương hành lý cả cả hai lôi kéo Bạch Trà Quân bắt đầu xuất phát.
"Nơi này cách nhà ga cũng khá xa, chị nhìn xem thử có xe buýt không." Tổ tiết mục khẳng định là có an bài thêm gì đó, không có khả năng cầm một đống tiền như vậy sống nhẹ nhõm tới cuối cùng được, như thế thì thật không thú vị, khán giả sẽ không có cái xem.
Hồ Duyệt thì nào nghĩ sâu xa đến vậy, cảm thấy người này trước khi đi hành lí cũng không mang là bao, đi tới đâu sắm tới đó, vậy mà bây giờ thật nhỏ mọn, "Để tôi đi hỏi những người còn lại xem có ai đi xe lửa cùng không, nếu được có thể góp tiền lại cùng đi tiết kiệm được một ít."
Nói là làm, Hồ Duyệt xoay người nhìn lại, bây giờ chỉ còn lại 7 8 người, chị gái có một vạn khối kia vậy mà quyết đoán đặt mua vé hạng nhất, đã trực tiếp bắt xe đi sân bay rồi.
"Má ơi, thật thảnh thơi." Hồ Duyệt một bên cảm khái, một bên hỏi những người khác định chuẩn bị đi như thế nào.
Có người tính toán ra được phương án tiết kiệm thời gian, mua trước vé xe lửa, sau đó lại chuyển sang xe hơi, thời gian so phía Bạch Trà Quân còn rút ngắn được một nửa, "Chúng ta vậy mà không nghĩ tới chiêu này, Lý đạo diễn không biết tìm người ở đâu mà xuất chúng vậy."
"Tỷ tỷ, các chị đích đến là đâu thế? Em cũng muốn đi nhà ga nè." một cô bé rất dễ thương chạy lại cười hỏi Hồ Duyệt.
"Tốt lắm ~ chị đang lo tìm xe thế nào đây." Hồ Duyệt cười cùng cô bé đó hàn huyên, hóa ra cũng là cùng một địa điểm, chỉ có điều tiểu nữ sinh mua chính là giường cứng, "Tuổi trẻ thật là tốt, sức chịu đựng thật mạnh."
"Em là số 12, vừa vặn biệt danh cũng gọi là 12, còn các chị? " nữ hài tính cách rất sáng sủa, tự nhiên cùng Hồ Duyệt tám chuyện.
"Chị là Hồ Duyệt, nàng gọi là Bạch Trà Quân." Hồ Duyệt trực tiếp thay Bạch Trà Quân làm chút giới thiệu.
Đứng tại bên kia Bạch Trà Quân híp mắt nhìn các nàng chị chị em em, Hồ Duyệt chị giỏi lắm, chương trình vừa mới bắt đầu đã đem mình ném sang một bên rồi, thật đáng khen.
Hừ, còn nói cái gì rất nghiêm túc theo đuổi mình, xem nàng tại đây ở cùng một đống mỹ nữ rất nhanh sẽ như cá gặp nước, đến lúc đó ở đâu còn có thể nhớ rõ nàng Bạch Trà Quân là ai a.
"Em mới 22 tuổi đã tới tham gia tiết mục thân cận rồi, cũng quá sốt ruột đi? " ngồi trên xe, Hồ Duyệt nói chuyện cùng nữ hài đang ngồi cạnh ghế tài xế.
"Cũng không hẳn là tìm người yêu, chủ yếu là có thể đi ra ngoài chơi, không cần tốn tiền của mình, lại còn có thể tham gia các loại trò chơi của chương trình nên em thấy khá là thú vị." Cô bé này có vẻ rất hợp rơ với Hồ Duyệt, đều là kiểu người thích náo nhiệt.
"Đúng thế đáng ra hồi còn trẻ chị nên tham gia mấy cái chương trình kiểu này." Hồ Duyệt còn đang định quay đầu lại cùng Bạch Trà Quân nói chuyện, kết quả thấy nàng ôm cánh tay quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, lạnh lùng nói, "Chị bây giờ hoa tàn ít bướm, cũng đừng cùng tiểu hài tử so sánh, yên tĩnh ngồi đó đi."
"Tôi mà hoa tàn ít bướm? Hai chúng ta tuổi sêm sêm nhau đó cô gì ơi." tài xe nghe vậy cũng bật cười theo, Bạch Trà Quân quả thực tức thiếu điều muốn trực tiếp xé nát người này, cô bé ở phía trước cười không ngậm miệng được, "Hai chị là bạn thân à? Cùng tham gia tiết mục, lỡ một trong hai người thích anh trai kia thì làm sao đây?"
"Yên tâm, tụi chị cũng là đến đi du lịch miễn phí thôi." nghe nói người cuối cùng trụ lại không những có thể cùng đại thiếu gia kia dắt tay mà sẽ còn nhận được mấy chục vạn tiền mua đồ cưới.
Cho nên Hồ Duyệt đoán chừng đại đa số người tham gia một phần cũng là vì tiền, lỡ mà không đi được đến cuối cũng chẳng sao dù gì cũng có thể được đi ra ngoài ăn ở miễn phí mấy tuần.
"Đúng rồi, nghe nói tiết mục này được phát trực tiếp, hôm nay là tập thứ nhất, tám giờ tối đài truyền hình sẽ bắt đầu phát sóng mà sao bây giờ chưa thấy người quay phim nhỉ?" Cô bé kia tựa hồ so phía Hồ Duyệt còn quen thuộc chương trình hơn.
"Có thể là bắt đầu quay từ lúc lên xe lửa" Hồ Duyệt nhìn ra Bạch Trà Quân rõ ràng không vui, một mực gương mặt lạnh lùng, đại khái cũng biết cái bình dấm chua này lại bị mở ra, thật là đáng sợ, chỉ là cùng tiểu cô nương nói hai câu đã như vậy, sau này chẳng phải thiếu điều muốn đem mình khóa chặt trong phòng sao?
Đã đến nhà ga, quả nhiên thật xa đã nhìn thấy những người quay phim giơ camera đuổi theo các nàng bắt đầu ghi hình, một đường đi theo các nàng chen lên xe lửa, bởi vì loại giường 12 mua chính là giường cứng, cho nên sau khi lên xe các nàng liền tách ra.
Hồ Duyệt cùng Bạch Trà Quân tiến vào nằm trong khoang giường mềm, người quay phim cũng đi vào theo,: "Tụi tôi đi ngủ cũng bị quay? Ít nhất nên đổi lại nữ quay phim chứ."
Bạch Trà Quân thật muốn cầm vải nhét vào miệng nàng, người ta nhất định là quay đủ tư liệu rồi sẽ rời đi, ai rảnh cùng nàng ở đây 24h chứ.
Hai người sắp xếp đồ đạc xong, ai nấy đều nằm chơi điện thoại di động, người quay phim cầm máy đứng soi cả buổi thật sự nhịn không được nữa đành nói ra.
"Các cô nói chuyện hay tâm sự gì đi, tôi cần quay lại ít tư liệu."
Bạch Trà Quân ngẩng đầu nhìn Hồ Duyệt, "Không muốn nói chuyện với nàng."
Hồ Duyệt liền đầu đều không ngẩng, "Đồng quan điểm với em ấy." hai người lúc này ngược lại là hết sức ăn ý.
Camera man thật sự hết cách rồi, cùng đồng sự thương lượng một hồi, quyết định đi quay tư liệu sống của người khác, sau đó liền đi ra.
Cửa đóng lại, Hồ Duyệt lập tức lên tinh thần, điện thoại buông xuống, trò chơi cũng không chơi nữa, cười hì hì mon men đi qua nằm bên cạnh Bạch Trà Quân, xem nàng ở đằng kia lướt điện thoại, "Em đang chơi gì vậy, nãy giờ vẫn thấy đang cầm điện thoại."
"Nhàm chán giết thời gian mà thôi.
" Bạch Trà Quân giương mắt liếc nhìn nàng một cái, sau đó ngón cái lại tiếp tục lướt điện thoại, "Trước khi bắt đầu, chương trình có tạo một tài khoản Weibo cho chị, fans hâm mộ hình như cũng trên mấy ngàn, chị xem qua chưa?"
"Không biết nữa, mật mã tài khoản đều đã quên." liếc thấy Trà Quân khá thích dùng ứng dụng này, Hồ Duyệt ý định cũng cùng nàng cùng nhau dùng thử, như vậy có thể có thêm chủ đề trò chuyện, "Chờ một chút để tôi hỏi thứ Lý đạo diễn."
Đã hỏi được mật mã tài khoản, Hồ Duyệt dán Bạch Trà Quân càng gần, dơ điện thoại đưa tới trước mặt nàng, "Cái này dùng thế nào, em chỉ tôi đi."
"Trước tiên chị cần theo dõi mấy chủ đề mình thích." Bạch Trà Quân tại điện thoại di động của nàng ấn ấn, chỉ nàng thao tác.
"A, vậy để theo dõi em trước, tài khoản của em tên là gì vậy?"
"Theo dõi làm gì, không cho chị xem."
"Cho biết đi mà, hay là em dùng tài khoản nói gì về chị rồi?"
"Xem Weibo của chị đi, bình luận cũng phải mấy ngàn." Bạch Trà Quân đưa di động trả lại cho nàng, sau đó co chân tựa vào bên kia, cùng nàng kéo ra khoảng cách.
Kỳ thật nàng sớm đã bấm theo dõi tài khoản Weibo của Hồ Duyệt, chỉ có điều người này ngoại trừ bài viết do hệ thống tự động đăng kia, ngoài ra cũng chưa thấy nàng sài qua, bên dưới còn có nhiều người bình luận như vậy, thật là lắm người rảnh rỗi..