Cảm giác của Trương Mạn Đường lúc này giống như đang đứng rất gần dòng nham thạch sôi sùng sục, cơ thể nóng như muốn nổ tung, da thịt bỏng rát chẳng khác gì có hàng vạn con kiến lửa đang thiêu đốt cậu.
Trương Dạng thích nhất là nhìn cún con nhà mình bị dục vọng làm cho khó chịu, cậu càng khóc to thì hắn lại càng có hứng thú ở bên cạnh trêu chọc cậu.
Giống như lúc này đây, Trương Mạn Đường bất lực co người nằm ở trong nức nở cầu xin hắn thì hắn lại càng không muốn cho cậu được như ý nguyện.
"Cún con, hôm nay em gây chuyện lớn rồi, phải chịu trừng phạt một chút mới được.
Tôi cần phải giải quyết công việc khoảng 30 phút, xong việc sẽ quay lại với em, nếu như em ra tự ý bước xuống thì tôi sẽ còn có nhiều trò hay ở phía sau trừng phạt em hơn."
Nói rồi Trương Dạng đúng thật là xoay người rời khỏi phòng ngủ, để lại Trương Mạn Đường chịu đựng cơn dục vọng không thể tự mình giải quyết.
Cún con của chúng ta rất nghe lời daddy, chỉ cần daddy nói không cho rời khỏi chiếc lồng này là cậu sẽ ngoan ngoãn ở bên trong, cố gắng xoay người né tránh chiếc ống kính máy quay kia.
Trương Mạn Đường vẫn chưa biết được tại vì sao cậu lại xuất hiện nhiều dục vọng đến vậy, còn nghĩ bởi vì xa cách hắn quá lâu cho nên khi vừa nhìn thấy hắn thì cả người đã nhịn không được, oán trách bản thân mình thật sự đã biến thành một người dâm đãng.
Cậu biết hành động hiện tại của mình có biết bao nhiêu xấu hổ nhưng bàn tay đang nắm đến vật nam tính của chính bản thân lại không thể kiểm soát được tốc độ ngừng lại mà càng lúc càng nhanh, cả người giống như rơi vào một vực thẳm dục vọng không có cách nào trốn thoát.
Khắp người Trương Mạn Đường nóng rực, liên tục thở ra hơi thở nóng bỏng, tầm mắt phía trước không rõ là do mồ hôi chảy xuống hay là nước mắt mà cũng mờ đi, cậu cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu rồi, càng không biết mình đã bắn ra biết bao nhiêu lần nhưng vẫn không thể ngăn được dục vọng đang sôi sục, thảm lông vũ trắng trải ở trên giường ướt đẫm một mảng lớn, là gel lòng, mồ hôi, tinh dịch cùng nước tiểu hòa lẫn vào nhau, không gian bên trong là một mảnh hỗn loạn đậm vị tình dục.
Trương Mạn Đường nghĩ bản thân mình sẽ chết mất nếu như Trương Dạng còn chưa quay trở về, nếu có người chết vì không được làm tình có lẽ chắc cũng chỉ có một mình cậu mất thôi.
Càng nghĩ Trương Mạn Đường càng tự oán trách bản thân mình, tại sao cậu lại có cảm giác khao khát mãnh liệt muốn được Trương Dạng chạm vào như vậy chứ.
Đúng là Trương Dạng cần phải giải quyết công việc một chút, đối tác ở nước ngoài cho nên múi giờ chênh lệch, hắn vừa kết thúc cuộc họp online đã chậm rãi quay trở về phòng ngủ muốn xem xem cún con của mình đang làm gì.
Trương Mạn Đường co người nằm ở trong góc, cơ thể đều bị chính bản thân mình cào cấu đến xuất hiện vài vết đỏ kéo dài, bàn tay bên dưới liên tục di chuyển vuốt ve vật nam tính của chính bản thân mà thảm lông vũ bên dưới sớm đã ướt sũng bết dính một mảng lớn.
Cậu vừa nhìn thấy Trương Dạng xuất hiện thì vội bò tới gần phía hắn, bởi vì rất nghe lời cho nên chỉ có thể nắm lấy song sắt của lồng chim, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt long lanh mà nức nở gọi tên của hắn.
"Trương Dạng, Trương Dạng...!anh giúp em có được không?"
Quả nhiên thứ thuốc mới kia khiến cho hắn rất hài lòng, người nào đó đã sắp không thể chịu nổi rồi, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cậu gấp gáp đến như vậy.
Trương Dạng cởi quần áo, động tác không nhanh cũng không chậm, ánh mắt của hắn như bùng cháy ngọn lửa dục vọng muốn thiêu đốt Trương Mạn Đường.
Hắn ngồi xuống chiếc ghế sô pha đơn cách đó không xa, khàn giọng lên tiếng.
"Lại đây."
Trương Mạn Đường được cho phép, bước chân xiêu vẹo gấp gáp đi về phía hắn, quỳ xuống dưới chân hắn, bàn tay đã nhịn không được mà chạm lên đùi hắn vuốt ve.
Trương Dạng từ trên cao nhìn xuống, ngón tay tinh tế của hắn luồn vào bên trong mái tóc cậu mà nắm lấy kéo thật mạnh làm cho da đầu của cậu tê rân, không kịp phòng bị mà khẽ a lên một tiếng.
"Cún con làm sao thế?"
Trương Mạn Đường khóc nức nở, trong đầu cậu đang nghĩ cái gì cũng đều nói ra cho Trương Dạng biết, không ý thức được mình phải che giấu hắn những suy nghĩ ham muốn đáng xấu hổ này.
"Daddy...!daddy, cún con muốn daddy...!không có daddy thì cún con sẽ chết mất...!cún con không chịu được hu hu...!Cún con xa daddy quá lâu cho nên vừa nhìn thấy daddy là muốn được chạm lấy hu hu..."
Lời nói lộn xộn ngắt quãng nhưng Trương Dạng vẫn có thể hiểu được lời nói của Trương Mạn Đường, thì ra cún con của hắn vẫn chưa biết chuyện mình bị hắn cho uống thuốc kích dục cho nên mới nảy sinh ra phản ứng khác thường như thế.
Trương Dạng khẽ nhếch môi mỉm cười, cố tình nói một câu thế này.
"Thì ra cún con lại là người dâm đãng như vậy."
Trương Mạn Đường nghe thấy lời này thì bật khóc nức nở, cậu không biết tại sao bản thân mình lại như thế nữa, trên đời này sẽ có người giống như cậu hay sao, hèn mọn cầu xin ai đó lập tức chạm vào mình.
"Hu hu...!hu hu..."
Trương Dạng cũng xa cách Trương Mạn Đường đã lâu, lúc này người nào đó lại ửng hồng nhiều nước quỳ dưới chân hắn như vậy khiến cho hắn cũng không thể trì hoãn lâu được nữa, hắn nhấc bổng Trương Mạn Đường lên tay, ôm cậu đi về phía lồng chim khổng lồ kia rồi mạnh mẽ ném cậu vào trong đó.
Chiếc lồng chim kia không phải cố định mà được móc trên một sợi xích sắt chắc chắn, mà khi Trương Mạn Đường bị ném vào trong chiếc lồng đó cũng theo đấy mà khẽ lắc lư.
Trương Dạng tiến vào trong, mạnh mẽ nâng lên hai chân cậu mà kéo ra xếp thành hình chữ M, vật nam tính luôn cứng rắn không thể mềm xuống được của cậu đang ửng đỏ bại lộ trước mắt Trương Dạng.
Trương Mạn Đường sớm bị sự ham muốn thèm khát che lấp xấu hổ, cả người gấp gáp muốn được Trương Dạng chà đạp.
"Daddy...!daddy...!muốn được daddy dạy dỗ."
Nơi phía dưới sớm đã được Trương Mạn Đường chuẩn bị rất tốt, Trương Dạng cũng không phải mất thời gian mở rộng thay cậu.
Hắn đặt vật nam tính cương cứng khổng lồ ở trước mông cậu, cố tình xoay tròn trêu chọc làm cho ai kia gấp gáp thở dốc.
"Gọi tên tôi đi."
Trương Dạng đột nhiên muốn nghe tên của mình trong lúc này, trước kia hắn đã giao hẹn với cậu rằng chỉ cần ở trên giường thì cậu sẽ là cún con của hắn, cậu phải gọi hắn một tiếng daddy nhưng hôm nay lại hơi mới mẻ một chút, hắn muốn nghe cậu gọi tên hắn.
"Trương Dạng...!Trương Dạng...!giúp em, cầu xin anh."
Trương Dạng cúi người hôn lên đôi môi của Trương Mạn Đường, lập tức thỏa mãn dục vọng của cả hai, vật nam tính khổng lồ đưa vào nơi nóng bỏng chật hẹp liên tục chuyển động, Trương Mạn Đường ôm chặt lấy lưng hắn như muốn hòa tan vào người đàn ông này.
Lồng chim trong phòng vì từng đợt cử động của cả hai mà khẽ đung đưa, cảm giác mới mẻ này làm cho Trương Mạn Đường thấy mình giống như đang bay lơ lửng trên không chung vậy.
"Ưm...!chậm...!chậm một chút...!a."
Trương Dạng khàn giọng, quả thật chiều theo ý muốn của Trương Mạn Đường thả chậm theo từng nhịp độ, hắn biết người này không thể chịu thêm được nhiều đả kích nữa bởi vì hai người đã lăn lộn ở trên này gần hai tiếng đồng hồ rồi, đến mức Trương Mạn Đường không còn bắn ra được cái gì nữa mà vật nam tính kia của cậu vẫn chưa dịu xuống được, có lẽ lần sau chỉ nên cho cậu dùng đúng liều mà thôi.
"Tiểu Đường Tử của tôi...!gọi tên của tôi..."
Trương Mạn Đường đã mất đi không ít ý thức, cả người cậu đã mềm nhũn nhưng vẫn còn có rất nhiều dục vọng muốn được Trương Dạng ôm lấy tiếp tục làm.
"Trương Dạng...!hu hu...!Trương Dạng...!em vẫn còn muốn nữa...!nhưng chậm một chút...!em sắp không chịu được..."
Trương Dạng cúi đầu hôn lên gương mặt của Trương Mạn Đường, từng nụ hôn nhẹ nhàng vô cùng ôn nhu, động tác đẩy hông chậm rãi nhưng mỗi lần ra vào đều mang theo sự mạnh mẽ đâm sâu đến.
Trương Mạn Đương không thể không thừa nhận kỹ năng làm tình của Trương Dạng đúng thật là rất lão luyện, muốn làm người khác vừa đau đớn vừa thỏa mãn đều được, hay muốn làm cho người khác cảm thấy vừa sung sướng vừa ôn nhu cũng đều được cả.
Một lần làm tình này kéo dài đến tận 3 giờ sáng, 5 tiếng đồng hồ kia cướp mất của Trương Mạn Đường toàn bộ sức lực, phía sau đau rát ẩm ướt, có lẽ có rất nhiều tinh dịch của Trương Dạng được đựng ở trong đó...!
Buổi sáng ngày hôm sau Trương Mạn Đường tỉnh dậy phát hiện ra mình đang nằm ở trên giường lớn của Trương Dạng, cả người sạch sẽ còn có mùi hương sữa tắm nhàm nhạt, nhìn tới phía lồng chim khổng lồ treo trên trần nhà kia cũng đã được dọn dẹp gọn gàng.
Cứ nghĩ đến ngày hôm qua cậu đã phóng túng thế nào, những lời nói cầu xin hắn không biết xấu hổ ra sao là cậu đã cảm thấy rất mất mặt, còn lo sợ Trương Dạng sẽ vì thế mà ghét bỏ không cần cậu.
May mắn Trương Dạng đã đi làm, nếu không bây giờ hắn xuất hiện ở chỗ này thì cậu cũng không dám đối diện với hắn.
Chỉ có điều thứ cậu sợ nhất lại xuất hiện lúc này, từ trong phòng tắm có tiếng bước chân truyền tới, khi cậu xoay người lại nhìn thì thấy cơ thể hoàn hảo cao lớn, cơ bắp rắn chắc như vị thần Hy Lạp đang không mặc gì kia của Trương Dạng, cậu hoảng hốt muốn nắm xuồng giường giả bộ ngủ nhưng mà ánh mắt của hai người đã chạm nhau vào thời điểm kia, bây giờ cậu có muốn giả bộ cũng không được, chỉ còn biết xấu hổ cúi đầu nhìn xuống dưới chăn không biết nói gì.
Trương Dạng bước về chỗ của Trương Mạn Đường, hắn đưa tay nâng cằm cậu lên nhìn hắn, nụ cười lưu manh khẽ nhếch nói với cậu một câu thế này.
"Tiểu Đường Tử, em ngượng ngùng cái gì thế, hôm qua em còn rất nhiệt tình cơ mà."
Gương mặt của Trương Mạn Đường nóng bừng, không cần nhìn thì cậu cũng biết bây giờ nó đã ửng đỏ lên.
Cậu lên tiếng, giọng nói hơi khàn vì ngày hôm qua đã rên rỉ rất kịch liệt.
"Em...!anh không đến công ty sao?"
Trương Dạng ngồi xuống đối diện Trương Mạn Đường, hắn nghiêng người đẩy cậu nằm xuống giường, gương mặt hoàn mỹ kia đang ở rất gần cậu.
"Tôi dậy muộn bởi vì hôm qua người nào đó cứ quấn lấy tôi cầu xin liên tục, không biết điểm dừng, không biết xấu hổ lại còn không từ thủ đoạn nào cứ dính chặt lấy tôi.".