Địa điểm ăn trưa cách chỗ quay hình cũng chỉ khoảng 15 phút đi xe, Cố Giai Thụy đã chuẩn bị mọi thứ thật chỉnh chu trước khi đi gặp Chu Lập.
Cậu muốn biểu hiện trước mặt hắn, bản thân là người vừa có hiểu biết sâu sắc lại vừa có sự kiêu ngạo riêng của bản thân, sẽ không thể là những người tầm thường tiếp cận hắn giống như những nghệ sĩ đang điên cuồng muốn tìm kim chủ được.
Bởi vì hiện tại trời cùng đang mưa cho nên không thể ghi hình ngoài trời được, chính vì thế nên tổ chương trình quyết định cho mọi người nghỉ trưa sớm hơn một chút, vừa hay lại đúng ý của Cố Giai Thụy.
Hôm nay Cố Giai Thụy lựa chọn một phong cách khá công sở, áo sơ mi trắng cùng quần âu màu xám.
Vốn dĩ muốn chọn một chiếc áo sơ mi hơi bó sát một chút để có thể phô diễn đường cong cơ thể một cách triệt để nhất, nhưng mà cậu cảm thấy như vậy lại rất lộ liễu, không thể gây được ấn tượng gì với Trương Dạng, bởi vì những người xung quanh hắn hẳn sẽ làm như vậy.
Cố Giai Thụy nghĩ chỉ cần lựa chọn một chiếc áo sơ mi trắng bình thường đúng kích cỡ của mình là được, có điều quần âu không thể nào chọn bừa, nhất định phải là kiểu dáng vừa tôn được đôi chân dài lại có thể tôn được vòng 3, hơn nữa lúc sơ vin cũng cần phải để cho hắn thấy được vòng eo mảnh khảnh của mình.
Cố Giai Thụy đã tìm hiểu rất kỹ về Trương Dạng, người ta vẫn nói nếu muốn thu hút được Trương Dạng ngay từ lần đầu tiên gặp mặt không thể chỉ dựa vào gương mặt, hắn còn lựa chọn vóc dáng đều vào hàng cực phẩm mới chịu đồng ý nói chuyện, vòng 3 là nơi hắn sẽ liếc nhìn đầu tiên.
Thật ra có một bí mật nhỏ trong lần gặp đầu tiên của Trương Dạng và Trương Mạn Đường.
Lý do đầu tiên mà Trương Dạng để ý đến Trương Mạn Đường không phải là vì mông cậu lớn mà là vì tình cảnh đặc biệt trong WC đó.
Trương Dạng là một tay chơi lão làng, nghệ sĩ mới vào nghề đều ao ước được hắn bao nuôi, chỉ cần liếc nhìn qua ánh mắt của đối phương là hắn có thể biết được tâm tư muốn trèo cao của bọn họ, dĩ nhiên Trương Dạng cũng biết Trương Mạn Đường là một trong số những người đó, chỉ là người này có vẻ như rất không có kinh nghiệm cho nên rụt rè mãi không chịu bước qua.
Tiêu chuẩn chọn tình nhân của Trương Dạng rất cao, gương mặt học sinh nhưng dáng người nhất định phải là của phụ huynh.
Hắn thích người có diện mạo trong sáng ngây ngô, bên dưới phải là kiểu nảy nở hư hỏng, bởi vì đã có ấn tượng ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ với Trương Mạn Đường cho nên hắn đã bắt đầu đánh giá con mồi trước mặt này.
Đối phương đúng là có thân hình khá nóng bỏng, đặc biệt là hai cặp mông kia rất căng tròn khiến cho hắn nghi ngờ đó có thể là hàng giả, dù sao người trong giới giải trí đa số đều là thu nhỏ chỗ này, phóng lớn chỗ kia một chút.
Trương Dạng chỉ thích kiểu tự nhiên, không thích những thứ nhân tạo, cho dù có đẹp đến mấy nhưng nếu đã qua chỉnh sửa sẽ khiến cho hắn không còn hứng thú nữa, bởi vì hắn là người có máu S, nếu như ở trên giường chơi đùa quá tay sẽ khiến cho những thứ nhân tạo trên người kia bị xô lệch vị trí, khá phiền phức.
Sau khi Trương Mạn Đường run rẩy luống cuống nói ra mong muốn của mình, hắn đã trực tiếp check hàng thử.
Cảm giác hai cánh mông này rất thật, mềm mại, căng tròn còn có độ đàn hồi, hắn ra tăng sức lực khiến cho trong không gian nóng bóng ngoài ban công kia phát ra một tiếng xé rách, không phải tiếng xé rách của những thứ nhân tạo trong cơ thể mà là tiếng xé rách của vải vóc...!quần của đối phương rách rồi, mông vẫn còn nguyên vẹn, đảm bảo là hàng thật giá thật, hắn khá vừa lòng.
Trở lại với công cuộc quyến rũ Trương Dạng của Cố Giai Thụy, bộ quần áo ngày hôm nay cậu chọn quả thật rất phù hợp với hoàn cảnh, nhìn cậu giống như một thanh niên tri thức văn phòng với cặp kính gọng vàng, nhưng dáng người lại vô cùng quyến rũ, nơi cần dài có dài, nơi cần lớn có lớn, người có xu hướng ham muốn tình dục cao như Trương Dạng hẳn sẽ không thể bỏ qua miếng mồi ngon này.
Chú họ của Cố Giai Thụy là giám đốc phụ trách dự án lần này, tên là Phương Thiếu Trường, năm nay ngoài 50 tuổi, xem như cũng có tầm nhìn, vừa nhìn qua đã biết Cố Giai Thụy có ý định tiếp cận Trương Dạng nhưng mà như vậy cũng tốt nếu như thật sự thành thì dự án với lợi nhuận cao lần này xem như cũng dễ dàng hơn.
"Một lát nữa cháu đừng nhắc gì đến chuyện làm ăn, chỉ cần ở bên cạnh chăm sóc Trương tổng thật tốt là được." Phương Thiếu Trường nhắc nhở.
Cố Giai Thụy đã tìm hiểu nghiên cứu một chút thị trường về bất động sản, cũng nắm qua sơ lược dự án lần này của của công ty.
Cậu muốn biểu hiện học thức trước mặt của Trương Dạng nên cũng muốn nhắc đến chuyện công việc một chút.
"Nhưng chẳng phải lần này cháu đến là trong vị trí thư ký của chú hay sao? Nếu như không nhắc đến chuyện công việc hình như không tốt cho lắm."
Phương Thiếu Trường xua tay, khi bàn chuyện kinh doanh sẽ có một số người thích kiểu thư ký trợ hứng, chỉ cần chăm sóc tốt không cần nhắc đến chuyện công việc, người trong cuộc đều sẽ tự hiểu.
"Không cần, cháu chỉ cần làm tốt việc chăm sóc Trương tổng là được, những chuyện khác đừng quan tâm đến tránh cho hỏng việc của chú."
Cố Giai Thụy gật đầu, nếu như lát nữa có thể xen vào một chút thì cậu sẽ nói, còn không thì sẽ tìm cách thu hút Trương Dạng.
Cuộc hẹn bữa trưa vào lúc 11 giờ 30 phút, phía bên Phương Thiếu Trường là người muốn lấy được hợp đồng làm việc với Trương Dạng cho nên đã cố ý đến sớm hơn 10 phút.
3 người trọn một phòng riêng tại một nhà hàng sushi Nhật Bản khá đắt đỏ trong thành phố.
Phòng này vốn dĩ là phòng dành cho một nhóm khoảng 6 người cho nên có một chiếc bàn tròn khá lớn, ghế ngồi cũng được sắp xếp ở khoảng cách cố định, không quá gần cũng không quá xa.
Trương Dạng đến rất đúng giờ, lúc mở cửa phòng chỉ có một mình Phương Thiếu Trường đang ngồi ở đó, Cố Giai Thụy đã đi vào phòng WC chỉnh trang lại một chút.
"Trương tổng, ngài đến rồi." Phương Thiếu Trường lên tiếng.
Trương Dạng gật đầu, kéo ghế ngồi xuống, khách sáo đáp lại một câu: "Đã để giám đốc Phương chờ lâu rồi."
Phương Thiếu Trường lắc đầu.
"Không hề, tôi cũng chỉ mới đến mà thôi, để tôi nói người mang món ăn lên dần."
Phương Thiếu Trường vừa nhấn vào nút gọi đồ ăn thì Cố Giai Thụy cũng mở cửa bước vào, Phương Thiếu Trường thấy thế thì nói: "Đây là thư ký cũng là cháu trai của tôi, tên là Cố Giai Thụy.
Tiểu Thụy mau đến chào hỏi Trương tổng đi."
Trương Dạng ngồi quay lưng lại với cửa ra vào cho nên chưa nhìn thấy Cố Giai Thụy nhưng khi nghe đến cái tên này hắn liền cảm thấy hơi tò mò bởi vì hôm qua Trương Mạn Đường cũng đột nhiên nhắc đến cái tên này với hắn.
Trương Dạng xoay người nhìn về phía Cố Giai Thụy, Cố Giai Thụy cũng thật không ngờ Trương Dạng sẽ chịu quay lại nhìn cậu, nhưng mà khởi đầu này quả thật rất tốt.
"Chào Trương tổng, ngài có thể gọi em là Tiểu Thụy."
Trương Dạng nhìn qua Cố Giai Thụy, hình như hắn từng gặp qua người này vài lần rồi thì phải, ấn tượng không quá nhiều nên khá mờ nhạt.
"Ừ, ngồi đi."
Cố Giai Thụy cảm thấy tiếp xúc như thế này rất tốt, ở nơi này thì Trương Dạng chỉ có thể nhìn đến cậu, có thể để cho hắn ghi nhớ cậu một chút.
"Đã gặp qua Trương tổng nhiều lần rồi nhưng hôm nay mới có cơ hội được nói chuyện." Cố Giai Thụy khẽ kéo ghế ngồi xuống mỉm cười nói.
Trương Dạng ồ một tiếng, gương mặt này hẳn cũng có thể là người trong giới giải trí.
"Vậy sao? Tôi cũng cảm thấy cậu có chút quen mắt."
Cố Giai Thụy vui sướng nhưng ngoài mặt xem như vẫn kiềm chế rất tốt, dáng vẻ bình tĩnh nói: "Được Trương tổng nhớ tới quả thật rất vinh hạnh, thật ra ngoài việc làm thư ký tập sự cho chú ra thì em cũng là một diễn viên."
Trương Dạng im lặng một chút, hẳn là người mà Trương Mạn Đường nhắc đến ngày hôm qua chính là Cố Giai Thụy này.
Hắn là người khá sắc bén, quan sát đối phương nhiều một chút có thể nhận ra được ý đồ của họ, có lẽ lại là một người muốn được hắn để ý tới.
"Diễn viên sao? Gần đây có tham gia bộ phim nào chưa?" Trương Dạng hỏi một chút bởi vì người này là người tối qua Trương Mạn Đường nhắc tới, hơn nữa nhớ đến dáng vẻ đó của Trương Mạn Đường có vẻ như là rất lo lắng thì phải.
Cố Giai Thụy cũng thật không ngờ tới Trương Dạng lại nói chuyện với cậu nhiều như vậy, việc này biểu hiện cho việc hắn cũng có hứng thú với cậu hay sao.
"Gần đây em không tham gia đóng phim, chỉ tham gia một chương trình truyền hình thực tế, rất mong sau này có thể được Trương tổng chiếu cố một chút."
Quả nhiên là đang quay chương trình truyền hình thực tế, hắn không cần hỏi cũng biết đó là chương trình gì.
Hắn khẽ nhếch môi mỉm cười, nhàn nhạt nói: "Cậu có giám đốc Phương, hẳn là không cần tôi phải chiếu cố rồi."
Đồ ăn đúng lúc được đưa lên, tạm thời cắt ngang cuộc đối đáp của của Cố Giai Thụy.
Tuy rằng rất muốn nói chuyện nhiều một chút với Trương Dạng nhưng mà cậu cũng không thể biểu hiện ra rằng mình quá để ý đến hắn được, như vậy sẽ trở nên rất tầm thường.
Có điều Cố Giai Thụy không biết Trương Dạng lại thích kiểu người tầm thường như thế, một người luôn muốn khống chế như hắn chỉ thích kiểu lúng túng ngây ngô chứ không thích kiểu ngụy trang tỏ vẻ thế này.
Tiếp theo Trương Dạng không quan tâm đến Cố Giai Thụy nữa, hắn cùng Phương Thiếu Trường bắt đầu bàn chuyện làm ăn.
Cố Giai Thụy đã tìm hiểu qua một chút kiến thức rồi nhưng cậu lại nghe không hiểu hai người kia nói gì, chỉ đành im lặng thẳng lưng ngồi ở một bên..