Phòng làm việc của Trương Dạng rất rộng rãi lại gọn gàng, đây có lẽ là một trong những khu vực đắt đỏ nhất trong thành phố vì đứng ở chỗ này có thể nhìn thấy được những trung tâm thương mại sầm uất và tòa nhà cao tầng san sát nhau.
Trương Mạn Đường rất thích thiết kế cửa kính sát mặt đất như thế này, vừa sáng sủa lại vừa sang trọng, chỉ là không biết chỗ này là kính một chiều hay là dòng hai chiều nữa.
Trương Mạn Đường đứng ở phía sau Trương Dạng, người đàn ông này vừa vào phòng đã đi về phía bàn làm việc của hắn, cúi người lật mở một số văn kiện.
Tuy rằng hắn không ngẩng đầu nhìn cậu nhưng vẫn có thể biết cậu đang làm gì, cho nên hắn mới nói.
"Ngồi đi, tôi sẽ đi họp khoảng 2 tiếng, không cần đứng suốt 2 tiếng như vậy để đợi tôi."
Trong lời nói của Trương Dạng có tia trêu chọc vô cùng rõ ràng, hơn nữa khi nói đến vế cuối cùng kia hắn còn ngẩng đầu mang theo ý cười mà nhìn cậu.
Trương Mạn Đường đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, trong phòng vẫn mở điều hòa 27 độ, vừa rồi cậu còn dính kha khá nước mưa cho nên nhịn không được mà hắt xì một cái.
Trương Dạng nghe thấy thế thì nói: "Quần áo của em ướt rồi, đi thay đồ đi, trong kia có phòng tắm nhỏ và vài bộ quần áo của tôi, nếu em không muốn mặc thì có thể không cần mặc, dù sao lát nữa cũng vẫn phải cởi."
Trương Mạn Đường nghe thấy vậy thì xấu hổ, đây là phòng làm việc của Trương Dạng, nếu như cậu không mặc đồ đi lại trong đây thì rất kỳ quái, huống chi ở đây còn có một cửa kính sát mặt đất không kéo rèm nữa.
"Yên tâm, kia là kính một chiều, bên ngoài không thể nhìn thấy được."
Trương Mạn Đường giật mình, Trương Dạng có siêu năng lực nghe thấy suy nghĩ của cậu hay sao chứ.
"Em sẽ mặc đồ của anh."
Trương Dạng gật đầu cũng không nhiều lời nữa mà rời khỏi phòng làm việc, cầm theo văn kiện đi họp.
Trương Mạn Đường cảm thấy hơi đau đầu, có lẽ cậu bị cảm rồi, cần nhanh chóng đi tắm nước ấm rồi thay bộ đồ ướt này ra thôi.
Có một căn phòng nhỏ trong phòng làm việc của Trương Dạng, đây hẳn là phòng nghỉ của hắn, có một chiếc giường và gian phòng tắm, bên trong góc phòng còn để một chiếc tủ không lớn.
Trương Mạn Đường mở tủ quần áo ra xem thử, một mùi hương nam tính quen thuộc truyền tới khoang mũi cậu, là kiểu hương vị cực kỳ đàn ông, cực kỳ trầm ổn.
Quần áo trong tủ toàn là đồ mặc đi làm, áo sơ mi, vest và quần âu, cậu nhíu mày, chẳng trách vừa rồi Trương Dạng nói không muốn mặc cũng được, thì ra toàn là đồ mặc đi làm.
Size đồ của Trương Dạng lớn hơn cậu rất nhiều, nếu là áo thì có thể miễn cưỡng mặc được, nhưng còn quần thì đúng là không thể mặc nổi rồi.
Thật ra quần áo của Trương Mạn Đường cũng không ướt lắm, chỉ là hai bên vai và ống quần bị nước mưa ngấm vào mà thôi, ngồi sấy một chút vẫn mặc được, nhưng trước mặt là quần áo của Trương Dạng, cậu liền nảy sinh ra cảm giác muốn được mặc thử, trên đó có mùi hương của hắn, mùi hương này khiến cho cậu si mê vô cùng.
Trương Mạn Đường cầm lấy một chiếc áo sơ mi trắng đi vào phòng tắm, loại trang phục này chẳng phải là thứ khiến cho đàn ông thêm phần thu hút hay sao, cậu cũng rất muốn xuất hiện trước mặt của Trương Dạng một cách quyến rũ nhất.
Trương Mạn Đường sử dụng khăn tắm của Trương Dạng, dùng sữa tắm của hắn, còn mặc áo của hắn, cảm giác này khiến cho cậu vô cùng vui sướng và thỏa mãn dù cho cậu và hắn sớm đã sống chung một nhà, thân thiết với nhau vô số lần rồi.
Trương Mạn Đường tắm xong liền mặc áo sơ mi của Trương Dạng đi ra ngoài, trong phòng nghỉ có một chiếc gương, cậu đứng ở đó nhìn thử bản thân mình một chút.
Dáng vẻ hiện tại tuy không chỉnh tề nhưng có lẽ sẽ khiến cho Trương Dạng hứng thú, người đàn ông này luôn thích những thứ nửa kín đáo nửa bại lộ, hơn nữa tốt nhất là loại trang phục thoải mái dễ dàng luồn tay vào bên trong.
Tuy rằng Trương Mạn Đường có hơi xấu hổ khi chỉ mặc trên mình chiếc áo này nhưng chẳng phải Trương Dạng đã nói rồi hay sao, lát nữa vẫn sẽ phải cởi đồ mà thôi.
Trương Mạn Đường có một đôi chân vừa thon dài lại thẳng tắp, hơn nữa da thịt còn trắng trẻo mịn màng, càng khiến cho phần tính cách ngây thơ kia trái ngược hoàn toàn với dáng người hư hỏng của cậu.
Có lẽ Trương Mạn Đường sẽ không biết điều này nhưng Trương Dạng lại biết rất rõ, thế cho nên ngay đêm đầu tiên khai bao đã không muốn kiềm chế dục vọng mà làm cậu liên tục vô số lần.
Điện thoại của Trương Mạn Đường đã hết pin, trong phòng cũng không có phương tiện giải trí gì cho nên Trương Mạn Đường ngồi thất thần ở trên ghế sô pha một lúc thì cơn buồn ngủ ập tới, cứ như vậy nằm ở trên ghế sô pha ngủ mê man lúc nào không hay, đến khi cảm thấy đầu óc quay cuồng nặng trĩu, toàn thân nóng vô cùng thì bừng tỉnh.
Trương Dạng vẫn chưa trở về, trong phòng cũng không có đồng hồ, cậu không biết mình đã ngủ bao lâu rồi nữa, cố gắng chống đỡ thân thể nặng nề đi về phía trước rót một cốc nước, có lẽ cậu thật sự đã bị cảm rồi, vừa rồi nên tắt điều hòa đi mới đúng.
Trương Mạn Đường vừa uống nước xong thì cánh cửa phòng làm việc cũng được mở ra, Trương Dạng đã quay trở về.
Hắn đóng cửa lại, dùng ánh mắt vô cùng nóng bỏng nhìn Trương Mạn Đường, mặc như vậy đúng là muốn quyến rũ hắn hay sao.
Trương Mạn Đường bị nhìn như thế thì cũng cảm thấy bất an, cậu lúng túng lên tiếng.
"Ừm...!em chỉ thấy toàn là trang phục đi làm, quần của anh quá lớn, em không thể mặc được cho nên mới mặc chiếc áo này."
Trương Dạng đi về phía của Trương Mạn Đường, vòng tay qua ôm lấy eo của cậu, kéo sát vào người hắn.
Hắn cảm thấy cơ thể của cậu hơi khác lạ thì nhíu mày.
"Nóng quá..."
Trương Mạn Đường gật đầu.
"Em cảm thấy hơi đau đầu, có lẽ là do dính nước mưa."
Trương Dạng cúi thấp đầu xuống nói khẽ vào bên tai của Trương Mạn Đường một câu: "Nghe nói lúc ốm thì nơi đó cũng sẽ nóng hơn ngày thường."
Đầu óc của Trương Mạn Đường cũng mơ hồ theo câu nói kia của Trương Dạng.
"Tôi rất là muốn thử nhưng mà có lẽ em không được rồi."
Trước đây Trương Mạn Đường không phải là người có quá nhiều dục vọng nhưng từ sau khi ở bên cạnh Trương Dạng, dục vọng của cậu lại càng ngày càng tăng cao, càng ngày càng khó kiềm chế, vì như bây giờ rõ ràng cảm thấy rất mệt nhưng lại muốn Trương Dạng đến dày vò mình.
"Trương Dạng, em không sao...!Vẫn còn có thể..."
Trương Dạng nhếch môi mỉm cười.
"Vậy thì em phải cầu xin tôi mới được."
Trương Mạn Đường khàn giọng.
"Cầu xin anh."
Trương Dạng vuốt nhẹ mái tóc của Trương Mạn Đường.
"Cầu xin tôi cái gì?"
Trương Mạn Đường ấp úng đáp: "Cầu xin anh làm em..."
Trương Dạng mỉm cười, bàn tay của hắn sớm đã đặt ở dưới mông của Trương Mạn Đường rồi, thế cho nên người này mới bị dục vọng lấn át lý trí như thế.
"Em qua chỗ bàn làm việc của tôi, mở ngăn kéo cuối cùng bên trái lấy gel bôi trơn qua đây."
Trương Mạn Đường gật đầu đi về phía bàn làm việc của hắn, theo chỉ dẫn của hắn tìm được một tuýp gel bôi trơn vẫn còn mới, là dòng vẫn thường xuyên dùng ở nhà của bọn họ.
Trương Mạn Đường không phải là người kén chọn nhưng nơi đó của cậu cực kỳ kén chọn, cậu chỉ có thể dùng loại gel bôi trơn bình dân dễ tìm trong siêu thị này, nếu như dùng loại khác nhất định sẽ bị dị ứng mẩn ngứa.
Việc Trương Dạng để loại gel bôi trơn này ở trong văn phòng có phải là chuẩn bị cho cậu hay không đây.
"Em mang đến rồi."
Trương Mạn Đường cầm gel bôi trơn ngẩng đầu nhìn Trương Dạng, Trương Dạng không có hành động gì cả chỉ liếc mắt nhìn cậu rồi nhìn xuống phía dưới của mình.
Trương Mạn Đường hiểu ý, vươn tay cởi khóa quần cho Trương Dạng, vật nam tính của hắn cũng sớm gồ lên vô cùng to lớn.
Trên người Trương Dạng nơi nào cũng vô cùng hoàn mỹ, ngay cả vật nam tính của hắn cũng có kích thước khiến cho đàn ông phải mơ ước đến.
"Trương Dạng..."
Trương Dạng đưa tay chạm lên môi của Trương Mạn Đường khẽ vuốt ve trêu đùa.
"Dùng miệng của em trước."
Bây giờ hai người đang đứng bên cạnh cửa sát đất trên tầng cao nhất của tòa nhà, ngoài trời vẫn là cơn mưa lớn khiến cho khung cảnh phía xa xa bị che mất.
Trương Mạn Đường quỳ ở dưới chân người đàn ông cao lớn, cả người toát ra sự giàu sang này.
Nếu như không để ý kỹ còn nghĩ hắn vẫn đang mặc quần áo rất chỉnh tề, bởi vì tổng thể lúc này nơi lộ ra ngoài của hắn đã bị miệng của Trương Mạn Đường bao phủ.
Quả nhiên khi người ta bị ốm thì nhiệt độ cơ thể cũng tăng cao, cái miệng mềm mại ẩm ướt của Trương Mạn Đường cũng theo đó nóng lên.
Người nào đó vô cùng chuyên tâm mà lấy lòng hắn, quả thật ngậm vào thật sâu đến tận cuống họng rồi lại phun ra, cứ như vậy ra tăng tốc độ, cho dù hắn có nắm lấy phía sau tóc của cậu thì cậu cũng không phản kháng.
Dáng vẻ tuyệt đối phục tùng này của Trương Mạn Đường khiến cho Trương Dạng rất yêu thích, hắn vốn dĩ là một người muốn kiếm soát người khác đương nhiên sẽ rất thích đối phương ngoan ngoãn như bây giờ, chỉ là người này ngoan ngoãn đến mức khiến cho hắn cũng không nỡ mạnh tay mà thôi.
"Tiểu Đường Tử, nuốt sâu vào."
Trương Mạn Đường cảm thấy da đầu phía sau cũng tê rân, ngay cả cuống họng của cậu cũng sắp chịu không nổi nữa, nước mắt sớm đã xuất hiện rơi trên gò má, hơi thở của cậu bắt đầu hỗn loạn nhưng vẫn liều mạng ra sức nghe theo lời của Trương Dạng.
Cảm giác thống khố này chính là một loại hưởng thụ, tuy rằng đối với người khác sẽ là một trải nghiệm không thoải mái nhưng bản thân cậu lại cảm thấy rất thoải mái, rất kích thích.
Nếu chỉ dùng miệng mà muốn Trương Dạng bắn ra thì rất khó, Trương Mạn Đường đã không thể tiếp tục được nữa cho nên đành buông hắn ra xoay người ho khan.
Trương Dạng đợi cho Trương Mạn Đường lấy lại nhịp thở một chút, hắn kéo cậu lên, mạnh mẽ ấn cậu áp sát trên mặt kính lạnh lẽo, bàn tay thô lớn mang theo gel bôi trơn bắt đầu thô bạo dùng ngón tay khuếch trương nơi đó.
"Thật nóng."
Trương Dạng hơi nhíu mày một chút, nơi đó vốn dĩ đã nóng nhưng bởi vì Trương Mạn Đường đang bị ốm nên càng nóng hơn.
Hắn vốn dĩ định buông tha cho cậu nhưng người nào đó lại liên tục lắc lư cái mông ham muốn, khiến cho hắn phải dùng lực đánh xuống đó vài cái.
"Đừng gấp, nếu không tôi sẽ mặc kệ em."..